Chương 35: Ngoại truyện 2: Bảo bảo?

TruyenHD tặng cô chap này nè :>

Sau tuần trăng mật, Taehyung quay trở lại quân đoàn, Jungkook cũng tiếp tục việc ở sở nghiên cứu, bận rộn cả ngày đến bữa cơm tối mới gặp nhau, nhưng cả hai đều rất hài lòng với cuộc sống hôn nhân như vậy.

Năm năm kết hôn, họ chưa từng lớn tiếng với nhau lấy một lần, quả thật so với nhà Hoseok dăm bữa nửa tháng lại ôm chăn ra sofa ngủ thì êm ấm hơn rất nhiều.

Duy chỉ có một điều, bảo bảo mãi không chịu xuất hiện.

Tuy Taehyung nói rằng không cần quá kì vọng, đến khi già rồi mà vẫn chưa có con thì có thể thụ tinh nhân tạo, nhưng Jungkook biết hắn muốn có con tới mức nào.

Hơn nữa, cậu cũng muốn có một đứa bé mang dòng máu của hắn.

Bác sĩ nói với họ cơ thể của cậu không thích hợp để mang thai, cần phải chờ vài năm nữa, nhưng tỉ lệ dị tật vẫn vô cùng cao, vì thế mỗi lần Taehyung mất khống chế mà tạo kết trong người cậu thì đều mất ăn mất ngủ đưa cậu đi khám.

Taehyung vuốt ve làn da mịn màng của cậu thành nghiện, nếu là lúc bình thường thì cậu đã đạp hắn xuống giường rồi, nhưng vừa bị lăn lộn mấy tiếng liền, thậm chí mở mắt cậu cũng chẳng có sức, bĩu môi mặc kệ hắn.

Taehyung thích nhất dáng vẻ dịu ngoan của cậu sau khi hai người làʍ t̠ìиɦ.

"Sắp đến sinh nhật anh rồi, Kookie."

Jungkook bị sờ đến phiền, dứt khoát túm tay hắn cắn thật mạnh.

"Đừng hòng muốn em mặc mấy cái thứ kì quái."

Đều đã là chồng chồng già rồi mà còn ham thích mấy thứ đồ chơi tình thú...

Bình thường thì cậu nhất định sẽ không làm theo ý hắn, nhưng vào những dịp quan trọng thì hắn luôn có thể nghĩ ra cách ép cậu mặc những bộ đồ chất đống trong tủ, lại còn ép cậu diễn những nhân vật theo ý hắn.

Kết quả chỉ có một, kẻ bi thảm nằm trên giường nguyên ngày hôm sau luôn là cậu.

Cái tên Alpha được no say về tinh thần và thể xác kia thì mang vẻ mặt đắc ý phơi phới đi làm.

Taehyung đợi cậu cắn thỏa thích mới liếʍ lên dấu răng mà cậu để lại, vừa liếʍ vừa nhìn cậu bằng ánh mắt tràn ngập chiếm hữu.

"..."

Quả nhiên là không thèm để ý tới đe dọa của cậu.

"Kim Taehyung, anh có thể ý thức được mình đã hơn ba mươi tuổi rồi không? Anh còn có thể không biết xấu hổ mà nghĩ tới mấy cái thứ đó à?"

Taehyung bật cười thành tiếng, sờ sờ eo của cậu làm eo cậu như muốn nhũn ra, dương dương tự đắc hôn cậu một cái.

"Đáp ứng nhu cầu của Omega là nhiệm vụ của Alpha. Hơn nữa em cũng thích mà."

"..."

Đồ Kim Alpha già, là nhu cầu của anh được không?

Jungkook lẳng lặng nhìn trần nhà tự vấn nhân sinh vì sao có giống loài giàu sinh lực như Alpha.

Kết quả dù Jungkook có từ chối hay làm mặt lạnh thế nào thì cuối cùng đến sinh nhật của Taehyung thì vẫn không trốn thoát khỏi số mệnh bị lăn đi lăn lại nguyên mấy ngày.

Không phải thể lực hắn tốt, chẳng qua kì phát tình của cậu vừa vặn vào đúng sinh nhật của hắn...

Jungkook mặt lạnh mày nhạt với Taehyung, nhưng cuối cùng không biết vì kĩ thuật của Taehyung quá tốt hay vì hắn rất biết dỗ ngọt cậu mà chỉ giận dỗi được mấy ngày là lại tắt đèn lăn giường đều đặn.

Với tần suất lăn giường của hai người trong suốt năm năm qua, chỉ sợ là đã có cả một đội bóng, thế nhưng Taehyung cực kì kĩ tính trong việc dùng bao, hơn nữa cũng không tạo kết trong người cậu khi đang trong kì phát tình, vì thế dòng họ Kim chờ cháu đích tôn đến bạc cả đầu mà hai người kia thì vẫn ngày ngày tuần tuần đều đặn sử dụng phương pháp tránh thai.

Nhưng cả hai đều không ngờ tới bảo bảo lại ghé thăm tổ ấm của họ bất ngờ như vậy.

Sau sinh nhật Taehyung không bao lâu thì tới Tết.

Quy củ của gia tộc Kim đó là Tết đến thì ai cũng phải trở về để tụ họp, vừa để gặp mặt nhau vừa để bàn những việc lớn trong năm.

Năm nào Taehyung cũng đưa Jungkook quay lại thăm ông từ rất sớm rồi ở lại đón Tết cùng ông, năm nay cũng không ngoại lệ.

Năm nay nhà chính của gia tộc Kim nhộn nhịp hơn hẳn mọi năm vì có tới mấy đứa trẻ mới sinh, đầu bếp cũng làm thêm mấy món hầm bổ dưỡng để hồi sức sau sinh.

Jungkook từ lúc ở trên phòng nói chuyện với ông nội thì đã cảm thấy mùi canh hầm gà quá khó ngửi, nhưng mùi không đậm nên cậu nhẫn nhịn chịu đựng, tới khi ngồi vào bàn ăn thì mới không chịu được mà đẩy ghế chạy vội vào nhà vệ sinh.

Taehyung cũng vứt bát đũa chạy theo cậu.

Một bà dì sâu xa nhìn bóng dáng hai người.

"Chắc chắn là ."

Một Omega khác đang mang thai vừa nhồm nhoàm con tôm mới được chồng bóc cho vừa vui vẻ xoa bụng.

"Phản ứng lớn như thế chắc chắn là Alpha."

Ông cụ đằng hắng ho khẽ một tiếng, cả bàn ăn xôn xao bỗng im bặt.

"Gọi bác sĩ tới đây."

Trái ngược với đám người ầm ĩ ở ngoài, trong nhà vệ sinh có một người liều mạng muốn nôn, một người khác liều mạng xoa lưng cho người kia.

Sau khi cảm giác buồn nôn không còn nữa, Jungkook mới mềm nhũn tựa vào người Taehyung.

Taehyung vội vàng lấy nước cho cậu súc miệng.

"Em không sao chứ? Có đau ở đâu không? Có cần gọi bác sĩ tới hay không?"

Vẻ mặt xoắn xuýt của hắn làm Jungkook thấy buồn cười lại đáng yêu, nhéo mặt hắn một cái rồi đứng thẳng người dậy, bàn tay vô thức sờ lên bụng.

"Em nghĩ anh nên chuẩn bị tâm lí cho chuyện khác thì hơn."

"?"

Tới khi bác sĩ vui mừng nói cho hắn rằng hắn sắp được làm cha rồi thì hắn mới hiểu câu mà Jungkook nói.

Hắn ngẩn người nhìn chằm chằm vào bụng cậu, đờ ra một lúc lâu, sau khi tiếp nhận được hiện thực thì ôm Jungkook chạy mấy vòng liền, làm đám gia nhân tuổi đã cao sợ đến nỗi muốn về hưu sớm.

Jungkook cũng kích động, nhưng cậu không muốn để con chạy marathon gián tiếp từ lúc còn chưa chào đời, vì thế hôn Taehyung mấy lần thì hắn mới tỉnh táo mà dừng lại.

Sau khi đặt cậu xuống đất, Taehyung lập tức ôm cậu thật chặt tựa như muốn khảm cậu vào người mình.

Cậu cũng vòng tay ôm lại hắn.

"Chúng ta sắp có con rồi, Kookie."

Taehyung hôn khắp mặt cậu, sau đó lại ôm cậu vào lòng.

Jungkook nhìn những mầm non biêng biếc đang nảy mầm và những nụ hoa căng tràn sức sống, mỉm cười.

Mùa xuân gõ cửa nhà chúng ta rồi.

"Anh có hạnh phúc không, Tae?"

Còn em, đang vô cùng hạnh phúc.

Hạnh phúc tới nỗi nước mắt không cách nào ngừng rơi.

Nếu hạnh phúc này chỉ là một giấc mơ không có thực, em nguyện ý tan biến cùng giấc mơ ấy.

Nhưng hạnh phúc là thật, và đang lớn dần từng ngày, lấp đầy những tổn thương giữa chúng ta.

Chào con, bảo bối nhỏ của chúng ta.

Ba đã chờ con từ rất lâu rồi.

Lần này hãy bình an gặp ba và cha, con yêu.

...

Sau khi xác định là mang thai, Jungkook bỏ ngoài tai cuộc thương lượng đơn phương của Taehyung, vẫn đi làm như bình thường, vài tháng đầu ngoại trừ bị bảo bối hành hạ đến mức gầy rộc đi thì vài tháng sau cả cơ thể đầy đặn hơn, nhìn vô cùng có sức sống, Taehyung nhìn thành quả bồi bổ của mình mà tự chấm một điểm mười chói mắt.

Bây giờ hắn đã thành thạo tới mức nửa đêm mà Jungkook chỉ cần hơi xoay người là hắn sẽ bật dậy lấy đồ ăn cho cậu, khi Jungkook ngồi dậy thì lập tức đút cậu ăn.

Ba Jeon cũng qua thăm cậu đều đặn, tuy nhiên cậu thấy ông đến thăm cháu chỉ là phụ, lí do chính mà ông đến là để đòi nợ Taehyung, lần nào ông đến cũng chỉ trỏ chỗ này không ưng ý chỗ kia không thể chấp nhận được, xoay hắn như chong chóng vài ngày rồi mới chắp tay về nhà.

Quả nhiên là phong cách làm việc của nguyên soái.

Taehyung không để cậu xuống bếp, đặc biệt thuê ba đầu bếp thay phiên nhau nấu ăn, còn có một chuyên gia dinh dưỡng lúc nào cũng sẵn sàng nghe điện thoại.

Jimin dắt bé Minseok sang thăm cậu, lần nào sang thăm cũng mang theo một đống đồ ăn vặt, kì thực trong lúc ngồi nói chuyện với cậu thì Jimin cũng đã ăn phân nửa số đồ ăn đó.

Alpha nhỏ Minseok tò mò nhìn bụng cậu.

"Vợ con ở trong đây thật sao?"

Jungkook cười cười đặt tay bé lên bụng mình.

Jung Minseok lần đầu tiên được tiếp xúc với vợ tương lai sung sướиɠ đến mức đầu cũng choáng váng.

Đến mấy tháng cuối thai kì, khi xin nghỉ thì Jungkook mới nghĩ tới việc đọc sách về nuôi con, thế nhưng kì thực không cần thiết, toàn bộ giá sách về nuôi dạy con ở một góc phòng Taehyung đã đọc hết từ lâu.

Cậu lo lắng rằng hắn nuông chiều con từ khi chưa sinh ra đến vậy thì có khi nào con sẽ bị dạy hư hay không?

Taehyung đang massage chân cho cậu, khóe miệng khẽ cong lên.

"Con của Kim Taehyung anh sao có thể là trẻ hư?"

Jungkook ngẫm nghĩ lại, cũng đúng, thế là không suy nghĩ gì nữa.

Sự thật đúng như Taehyung nói, bé con của họ không phải là trẻ hư, mà là một đứa trẻ khuyết thiếu.

Bác sĩ nói với họ, bé Omega của họ tuy rằng khỏe mạnh, nhưng tin tức tố Omega gần như không có.

Đây chính là ảnh hưởng của thuốc ức chế và một lần sảy thai.

Jungkook ôm bé con trong lòng, chỉ là một chút tin tức tố khuyết thiếu thì cũng không làm giảm bớt tình yêu của cậu với con.

Taehyung nhìn thấy cảnh tượng ấm áp này, những phiền muộn về tương lai của con cũng chẳng còn, ngồi xuống ôm cậu từ đằng sau, giống như đang ôm cả cậu và con.

"Cảm ơn em, Kookie."

Cảm ơn em đã đến bên đời anh.

Cảm ơn em đã lấp đầy trái tim chai sạn của anh.

Cảm ơn em đã yêu anh.

Hoho có ai nhớ tui hông =)) sắp ngược rồi hí hí