Bệnh này đột ngột đến, chính anh không rõ nguyên do, lại càng không biết cách điều trị.Anh muốn mặc đồ nữ, hắn lẳng lặng thay đồ, mang vào tất chân, đội tóc giả, tô son môi màu xanh, còn hơi ngửa đầu, nhìn chính mình trong gương, vừa quyến rũ, vừa mê hoặc, lại đầy mâu thuẫn,
Anh yêu chính mình trong gương, yêu chính mình mặc đồ nữ phản chiếu qua gương.
Anh tự gọi người con gái trong gương mình là: Lam.
Anh châm một điếu thuốc cho Lam rồi ấn dập tắt ở khóe mắt Lam.
Vết cháy còn đọng lại trên gương giống như nốt ruồi lệ.
Lâm Tam Thiên nghĩ rằng đã đến lúc phải nói lời từ biệt với Lam, trước khi anh hoàn toàn mất kiểm soát.
Thế là anh đốt hết đồ nữ, đốt rụi Lam.
Thoáng chốc đã mấy năm trôi qua, Lâm Tam Thiên làm việc trong trường, sống một cuộc sống ổn định và bình yên.
Cho đến một ngày, anh bắt đầu nhận được một bưu kiện từ người bí ẩn, trong đó có chứa quần áo, tất chân và son môi của Lam.
Thậm chí còn có một bức tự chụp của Lam, mà đã bị anh thiêu rụi từ lâu.
Lâm Tam Thiên bắt đầu nghi ngờ mình đã bị người theo dõi.
Trong khi cố gắng tìm kiếm manh mối về người bí ẩn, anh tiếp tục nhận được tất cả mọi thứ liên quan tới "Lam".
Cho đến một ngày, Lam đứng trước mặt anh.
Tô son môi màu xanh sáng, cầm điếu thuốc và đầu hơi ngước lên để lộ yết hầu gợi cảm.
Lam chỉ nốt ruồi lệ nơi khóe mắt: "Thầy Lâm, cậu còn nhớ Lam của mình không?"
Trap phản chiếu từ trong gương yandere công x Nhã nhặn lạnh lùng bị thần kinh thụ.
*Phản chiếu ảnh từ gương, tự công tự thụ.
*Kiểu thử nghiệm nên truyện không dài.
*Có nhiều kiểu tự công tự thụ nên thích thì có thể đọc ~
*Trap phản chiếu từ trong gương yandere công x Nhã nhặn lạnh lùng bị thần kinh thụ.
Một câu giới thiệu tóm tắt: Yêu mình trong gương.
Dàn ý: Tình yêu là một ngọn hải đăng dẫn đường cho người lạc lối đến một tương lai xán lạn hơn.