Người Tình Tìm Đến Cửa

9.75/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô sinh ra đường đường là một đại tiểu thư đài các, luôn được mẹ chồng yêu thương nhưng lại không được chồng quan tâm khiến cô cảm thấy vô cùng bất hạnh. Không những thế hắn cò …
Xem Thêm

“Phu nhân, sao chị lại ở đây?Đến đưa đồ cho tổng giám đốc sao?”An Chí Thành từ bên ngoài trở về.Phu nhân tổng giám đốc không bao giờ đến công ty, ngoại trừ lúc giúp tổng giám đốc đưa văn kiện tới.

Uông Tử Nhân không nghĩ sẽ gặp An trợ lí, cô có chút ngượng ngùng.”Không phải, tôi chỉ là…”

“Là tới tìm tổng giám đốc sao?Tổng giám đốc ở văn phòng, chị theo tôi lên lầu”.Anh cung kính nói.

Hai mươi tám tuổi anh làm trợ lí tổng giám đốc đã ba năm, có lẽ bởi vì hằng năm nơm nớp lo sợ, cho nên nhìn anh già hơn nhiều.

“Không cần đâu, tôi chỉ đi ngang qua, không có gì đặc biệt, tôi đi trước”.

An Chí Thành nhìn phu nhân tổng giám đốc lên taxi rời đi, hình như cô có gì là lạ, có vẻ hoang mang rối loạn, bởi vậy anh đi thẳng lên văn phòng, nói với tổng giám đốc chuyện phu nhân đến công ty.

“Cậu nói Tử Nhân đến công ty?”.Nghe vợ tới công ty, Lục Duy Đình cũng cảm thấy buồn bực.

“Tôi nghĩ phu nhân đến tìm tổng giám đốc bởi vậy mời chị lên lầu nhưng chị nói chỉ đi ngang thôi, không có chuyện gì, sau đó lên taxi rời đi”

“Cô ấy không nói gì mà đi?”

“Vâng”.

Tử Nhân rất ít khi đến công ty, có chuyện gì sao?Mày nhíu chặt, khi anh cầm lấy di động định gọi cho vợ, vừa lúc điện thoại reo, anh buông di động nhận điện thoại.Quên đi, tối về hỏi vợ.

“Ông xã, hành lí ngày mai anh đi công tác em đã chuẩn bị rồi.”Thấy chồng từ phòng tắm đi ra, Uông Tử Nhân dịu dàng nói.Sau đó nhìn hành lí kiểm tra lần cuối, xem có quên gì không.

“Ừ, cám ơn em”.Lục Duy Đình cầm khăn mặt lau tóc, “Đúng rồi, An trợ lí nói thấy em hôm nay đến công ty, có chuyện gì sao?”

Tay cô đang kiểm tra hành lí cứng đờ, may mà giờ đang đưa lưng về phía anh.”Không có gì, vừa lúc đi tới vùng bên cạnh, nên qua thôi”

“Phải không?”Nghe qua giống như không có chuyện gì.

“Vâng, không có gì, nên mang gì đều có cả rồi”.Đóng túi hành lí lại, sau đó đẩy túi qua bên cạnh.Thấy chồng đang lau tóc, cô nhận khăn mặt trên tay anh. “Đưa khăn cho em, em vào phòng tắm treo”.

“Cám ơn”.

Uông Tử Nhân nhìn thấy chồng cầm cặp tài liệu bên ghế, biết anh lại định đến phòng sách, cô nhịn không được hỏi: “Ông xã, mai đi Nhật Bản công tác chỉ có anh và An trợ lí sao?”

Bước chân Lục Duy Đình dừng lại, quay đầu nhìn phía cô: “Có vấn đề gì à?”

Đối mặt với đôi mắt đen chăm chú, Uông Tử Nhân có chút chột dạ, giờ phút này thật giống như bà vợ nghi ngờ chồng bên ngoài, hỏi chồng đi cùng ai, đúng là mất mặt.”Không có gì, em chỉ tiện hỏi thôi”.

“Lần này hành trình đi Nhật Bản cũng ngắn, cho nên chỉ có An trợ lí theo”.Tuy không rõ vì sao vợ đột ngột có hứng thú với việc mình đi công tác với ai nhưng Lục Duy Đình vẫn trả lời.

“Vâng, em biết rồi, em mang khăn vào phòng tắm”.Uông Tử Nhân nén vẻ khẩn trương, làm như không có chuyện gì cười cười vào phòng tắm.

Cô có ‎ ở đó thật lâu, nghe tiếng anh ra khỏi phòng, tiếng đóng cửa, mới dám đi từ phòng tắm ra, sau đó thở hổn hển.

Chồng cô chắc sẽ không thấy cô kì lạ đâu nhỉ?

Nhớ tới mình vừa mới giống như mấy bà vợ ghen tuông chất vấn chồng đi công tác với ai, cô lại rối loạn, đúng là không biết mình lấy dũng khí đâu, còn hỏi anh ấy thật.

Câu trả lời cảu anh đơn giản, giọng điệu trầm ổn, chắc là không lừa cô.

Vậy cô có phải nên tin lời anh đúng không?

Bởi vì dù mai Lăng Dao cũng đi Nhật Bản nhưng không phải là họ cùng đi, hơn nữa chồng cô mới nói chỉ đi cùng An trợ lí, không có người khác mà.

Uông Tử Nhân quyết định vửa bỏ đống suy nghĩ bát nháo trong đầu, cô tin tưởng chồng mình.

Hôm sau Lục Duy Đình sáng sớm đã bay cùng An trợ lí đến Tokyo Nhật Bản.

Hai người sau khi đến Đông Kinh, ở một khác sạn quốc tế lớn ở đó, đây là sản nghiệp của tập đoàn Sáng Tiên ở Nhật Bản,quản lí khác sạn và vài cán bộ chủ chốt tự mình nghênh đón Tổng giám đốc.

Anh đưa hành lí cho người gác cổng đưa đến phòng cao nhất, lập tức vào phòng họp khác sạn, nghe quản lí báo cáo, mất khoảng một giờ, dù sao anh sang lần này, ngoài kiểm tra, chủ yếu là muốn hợp tác với công ty điện khí.

Lúc Lục Duy Đình và An trợ lí chuẩn bị ra ngoài bàn bạc, ở cửa khách sạn. anh thấy có một người rất quen.

“Lăng Dao?Sao em lại ở đây?”Anh kinh ngạc nhìn Lăng Dao cải trang, trên tay là một vali lớn

Cô tháo kính mắt ra, cười tươi.”Em là khách du lịch, không ngời khéo như thế gặp anh ở đây!Sao nào Lục tổng, em vào khách sạn của anh, có được ưu đãi không đây?”

Lục Duy Đình gọi quản lí khách sạn ở phía sau, dặn dò phải phục vụ tốt bạn mình.

“Duy Đình, cám ơn anh, em biết anh đối với em là tốt nhất, chọn đến khách sạn này là chính xác”.Lăng Dao vui vẻ cười.

“Anh còn có việc, anh đi trước”.Nói xong, Lục Duy Đình và An trợ lí ngồi lên xe.

“Anh đi việc của anh đi, gặp lại”.Cô vẫy vẫy tay.Khởi đầu tốt lắm, không phải sao?

Vì lần trước ở tiệc rượu anh băng bó cho cô, sau này cô còn gọi điện riêng cho anh, để cảm ơn cô còn muốn mời anh ăn cơm nữa, nhưng lại bị anh lấy lí do công việc nhiều mà từ chối, cô chưa từ bỏ ý định, tuần này không rảnh thì tuần sau, cuối cùng anh nói phải đi Nhật công tác, lập tức cô quyết định đi cùng.

Cô biết khách sạn này là sản nghiệp Lục gia, cô chính là thử vận may, có lẽ anh sẽ ở khách sạn nhà mình, kết quả chứng minh vận may của cô rất tốt đúng không?

Nói thực ra cô không thể xác định Lục Duy Đình giờ đối với cô là cảm giác gì.

Lần cô bị trật chân, anh thay cô băng bó, làm cho cô rất cảm động, nhưng khi cô chủ động mời anh ăn cơm, anh lại cực tuyệt, cô thực sự không rõ trong lòng anh suy nghĩ cái gì, trước kia cũng thế cô luôn không hiểu trong lòng anh suy nghĩ gì, rốt cuộc có có cô hay không.

Nhưng mà tuy không xác định được cảm giác của anh với mình, cô vẫn biết mình muốn gì, nếu cô còn yêu anh, vậy thì cô không thể buông tha, huống chi Uông Tử Nhân là người phụ nữ bình thường như vậy, nhìn cách nào cũng thấy phần thắng của cô rất lớn.

Lăng Dao mang mắt kính, cười vui vẻ bước vào khách sạn.

Ở Đài Loan.

Uông Tử Nhân đi vào khu cao cấp nhà ăn năm sao,chiều qua mẹ chồng mới đi du lịch từ châu Âu về hẹn cô tới đây uống trà.

“Đây, là quà mẹ cho con, mua ở Luân Đôn”.Phan Lan Anh gần sáu mươi tuổi, áo quần đều là hãng Chanel quí giá, bà mở túi màu tím bạch kim hiệu Hemes, lấy ra hộp quà cho con dâu.

“Cám ơn mẹ”.Uông Tử Nhân vui vẻ nhận lấy, mở ra, nhìn thấy vòng cổ trân châu sáng bóng.” Vòng cổ đẹp quá”

“Con thích là tốt rồi” Phan Lan Anh vui vẻ.”Mẹ nói với con này, chỉ có con mới có quà thôi, thằng nhóc Duy ĐÌnh cũng không có đâu”

“Cám ơn mẹ”.Mẹ chồng thích du lịch nước ngoài, mỗi lần về đều mua quà cho cô, lúc đầy co còn không dám nhận, vì quà đều là loại quí giá, nhưng thấy mẹ tức giận cô đành nhận, nhiều rồi cũng quen.

Không cần khách sáo với mẹ, mẹ nói rồi, còn không phải là con dâu, mà là con gái”.Phan Lan Anh thích con gái, chỉ tiếc bà sinh được hai đứa con.Lần đầu gặp Tử Nhân bà đã thích cô dịu dàng như thế, bởi vậy mới sắp xếp cho con xem mắt, thúc giục hôn nhân.

“Vâng thưa mẹ”.Uông Tử Nhân cười. Từ khi làm con dâu Lục gia, mẹ chồng vẫn yêu thương cô như con gái, cô cũng rất kính yêu bà.

“Ba chồng con nói Duy Đình đi công tác Nhật Bản à?”.Là chồng của bà nói.Con kết hôn, cũng không ở chung với nhau cho nên chuyện đi công tác cũng ít khi gọi điện báo cho cha mẹ.

“Dạ, sáng qua anh bay đi Nhật Bản bàn chuyện làm ăn, sẽ đi năm ngày”.

“Vậy sao?”Phan Lan Anh tao nhã uống ngụm trà.”Nghe nói lúc mẹ không ở trong nước, thằng nhóc Duy Đình kia làm chuyện xấu, thật sao?”

“Chỉ là gặp bạn gái trước thôi ạ, không có gì, lúc đó con cũng ở bên, chỉ là truyền thông không chụp ảnh con mà thôi”.Không nghĩ làm mẹ lo lắng, bởi vậy Uông Tử Nhân nhẹ nhàng giải thích,hơn nữa cô cũng quyết định tin tưởng anh rồi.

Thêm Bình Luận