- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Người Tình Oan Gia
- Chương 3: Trùng hợp
Người Tình Oan Gia
Chương 3: Trùng hợp
“Cô có nghe tôi nói không vậy?”,
Tưởng Quang Long lớn tiếng. “Sao
cô dám vào đây?”
Vẻ mặt Lại Ngọc Lan đầy khϊếp
sợ, tức giận nắm chai Whisky, nhắm
ngay Tưởng Quang Long, vừa hốt
hoảng kéo áo của mình, vừa phát
điên kêu to: “Tôi hỏi anh là ai mới
đúng? Tại sao muốn vô lễ với tôi?“
“Vô lễ với cô?” Tròng mắt của
Tưởng Quang Long hơi híp, nhìn Lại
Ngọc Lan, cố nén tức giận nói: “Đây
là phòng riêng của tôi, không có lệnh
của tôi bất cứ ai cũng không cho
phép đi vào, huống chỉ, bên ngoài
đèn đỏ miễn quấy rầy đang sáng, cô
không nhìn thấy?”
“Tôi…“ Lại Ngọc Lan cầm chai
rượu sững sờ nhìn căn phòng xa hoa
này mới phát hiện mình đi nhầm
phòng, cô vẫn rất sợ hãi nhưng nhìn
vẻ mặt của Tưởng Quang Long như
Satan, tức giận kêu to: “Dù là phòng
riêng của anh, anh cũng không thể
làm loạn như vậy chứ? Mới vừa rồi
anh còn cưỡng hôn tôi, xé quần áo
của tôi! Anh có thể ở nơi công cộng
làm chuyện này?”
Tưởng Quang Long nghe xong,
hai mắt phát ra ánh sáng lạnh lẽo, cả
người đột nhiên chậm rãi phát ra hơi
thở đàn ông mạnh mẽ và thú tính
đáng sợ, đi từng bước một di về phía
Lại Ngọc Lan .
“Anh làm gì đấy?” Lại Ngọc Lan
lập tức đứng lên, cầm chai rượu,
nhắm ngay Tưởng Quang Long, hù
dọa gọi: “Anh đừng tới đây! Đừng ép
tôi ra tay!”
Khuôn mặt Tưởng Quang Long
lạnh lùng, đột nhiên kéo ra vẻ giễu
cợt, con mắt tà mị chợt lóe, hừ nhẹ
một tiếng, tay nhanh như chớp đưa
về phía dây kéo váy giữa hai chân
của cô, roẹt một tiếng, kéo lên xong
mới nói: “Lần sau muốn tìm đàn ông
có tiền, tốt nhất thông minh một
chút! Không nên thấy phòng của tôi
liền xông vào trong!“
Lại Ngọc Lan hít vào một ngụm
khí lạnh, cúi đầu, liếc mắt nhìn khóa
kéo giữa hai chân mình, mặt cô đỏ
lên, ô một tiếng, hét rầm lên, đập
chai rượu kêu to: “Cái tên cầm thú
này! Lời này của anh là có ý gì?“
“Không có cầm thú nào kéo
khóa váy cho cô!“ Sắc mặt của
Tưởng Quang Long cứng rắn, nói với
cô: “Cút ra ngoài!”
Lại Ngọc Lan lại nhìn Tưởng
Quang Long, tức giận la hét: “Anh vô
lễ với tôi, muốn xong chuyện?”
Tưởng Quang Long nhìn cô, tức
giận nói: “Cô đi nhầm vào phòng của
tôi, tôi còn chưa tính sổ với cô!”
Anh nói xong, không còn tâm
tình nữa liền nhấc âu phục của mình,
Xoay người muốn đi ra khỏi phòng.
“Này!!!“ Lại Ngọc Lan đứng ở
bên bàn trà, nhìn về phía bóng lưng
của anh, tức giận quát to một tiếng,
lập tức nhảy xuống bàn trà, vọt tới
trước cửa phòng, tay nhấn khóa tâm
một cái, nhìn Tưởng Quang Long tức
giận nói: “Anh không thể đi ra ngoài!
Đừng nghĩ chiếm tiện nghỉ rồi muốn
lập tức chuồn mất! Chị đây không để
cho anh ra khỏi cánh cửa này! Nếu
anh dám đi ra ngoài, đừng trách tôi
không khách khí!”
Tưởng Quang Long cúi xuống,
khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ,
nhìn Lại Ngọc Lan đứng chắn ở cạnh
cửa, hai mắt lóe lên cứng rắn, cười
lạnh nói: “Có bản lãnh thì cô báo
cảnh sát bắt tôi, để cho cảnh sát tới
bảo vệ lẽ phải cho cô!”
Anh nói xong, rồi đột nhiên đẩy
Lại Ngọc Lan ra, mở cửa đi ra ngoài.
“Ôi chao!“ Lại Ngọc Lan bị
Tưởng Quang Long dùng sức đầy, cả
người đập trên tường, cô tức giận
chỉ vào bóng lưng Tưởng Quang
Long , vừa định cao giọng kêu to, lại
thấy mấy người đàn ông áo đen ở
cạnh cửa, vẻ mặt lạnh lẽo tàn nhẫn
đang nhìn mình, giống như chờ
Tưởng Quang Long xuống lầu, bọn
họ sẽ xông tới, lòng của cô chợt
lạnh, đang lúc sợ hãi thì nghe được
máy điện thoại chuyên dụng báo
cảnh sát phía sau quầy bar truyền
đến giọng nói rất nghiêm túc của cô
cảnh sát: “Xin chào, đây là trung tâm
báo động!”
Vừa rồi cô không cẩn thận đυ.ng
đầu phải chuông báo cảnh sát khẩn
cấp của quán bar!
Con ngươi Lại Ngọc Lan sáng
lên, đột nhiên xé một mảng lớn áo sơ
mi trên bả vai, hô to: “Này! Tôi muốn
báo cảnh sát! Mới vừa rồi có người
vô lễ với tôi…”
Bước chân của Tưởng Quang
Long đi tới bên thang lầu trong nháy
mắt dừng lại, đột nhiên quay đầu lại,
ngạc nhiên nhìn thấy Lại Ngọc Lan
tay cầm điện thoại, hướng về phía
trung tâm báo động khàn giọng cố
sức gào to: “Tôi còn nhìn thấy anh ta
có ma túy, hút hàng trắng!“
Xe cảnh sát rú còi dừng lại trước
cửa quán bar! Hiệu suất làm việc
thật nhanh chóng!
Mấy viên cảnh sát từ trong xe
cảnh sát bước nhanh ra ngoài, vọt
vào trong quán bar, giơ lên lệnh
khám xét, kêu to: “Một bên nam, một
bên nữ! Đứng ngay ngắn cho tôi,
chúng tôi nhận được tin báo nói nơi
này có người bị xúc phạm! Còn nói
có người hút ma túy và bạch phiến!”
Khách trong quán bar, mọi
người cũng sững sờ chia ra đứng hai
bên quầy bar, thì thầm to nhỏ.
Lúc này, Trương Cầm từ trong
phòng nghỉ ngơi đi ra, ngây ngốc
nhìn bầu không khí quán bar lúc nãy
còn náo nhiệt mập mờ mê tình, bây
giờ đột nhiên mở đèn cường quang,
chiếu rọi khắp cả đại sảnh, thậm chí
cô nhìn thấy có mấy viên cảnh sát
bước nhanh đi lên lầu, trong lòng của
cô chợt lạnh, liền hỏi đồng nghiệp
bên cạnh: “Xảy ra chuyện gì?”
Đồng nghiệp nhỏ giọng nói với
cô: “Lại Ngọc Lan báo cảnh sát, nói
có người vô lễ với cô ấy, còn nhìn
thấy khách hút ma túy và bạch
phiến!”
Con ngươi Trương Cầm trừng
lớn, hít vào một hơi lạnh, lập tức
ngẩng đầu lên, thấy cảnh sát bước
nhanh vào một phòng VIP, cô đột
nhiên có một loại dự cảm xấu, la
hoảng lên: “Không phải là phòng VIP
bạch kim chứ?”
“Hình như là thế…” Đồng
nghiệp thở dài nói.
Vẻ mặt của Trương Cầm chìm
xuống, bất đắc dĩ khóc nói: “Lần này
là bị người sờ mông hay kéo bàn tay
nhỏ bé hả? Có vặn gãy đầu ngón tay
của người ta hay không?”
Đồng nghiệp nghe xong vẻ mặt
cũng bất đắc dĩ không nói, ôm khay
ngẩng đầu nhìn…
“Ra ngoài!” Mấy viên cảnh sát
đi tới cửa phòng, liếc nhìn vào trong,
nói to!
Rốt cuộc Lại Ngọc Lan có chút
tỉnh táo, ngượng ngùng đi ra khỏi
phòng, hai bím tóc đã bị kéo bung,
rối loạn giống như một bà điên, quả
Qlm:› oan gia) “” — Chương 3 Trùng hợp
thật đôi môi sưng đỏ, thậm chí bị
rướm máu, tay áo sơ mi trắng phía
bên trái đã bị xé một mảng lớn, lộ ra
da thịt trắng nõn, trong ngực ôm tây
trang đoạt lấy được từ chỗ Tưởng
Quang Long, không biết che cái gì.
Trương Cầm nhìn thấy bộ dáng
đáng chết của Lại Ngọc Lan, liền hận
nghiến răng nghiến lợi nói: “Thật là
không ngày nào để cho người ta yên ôn!”
“Tưởng tiên sinh… Mời…“. Quản
lý quán bar hoảng sợ đến sắc mặt
trắng bệch, khom người từng bước
từng bước thối lui khỏi cửa phòng,
chờ đợi.
Lầu dưới, khách nghe quản lý
gọi mời Tưởng Tiên Sinh, vẻ mặt kinh
ngạc, không thể tin ngẩng đầu nhìn
về phía cánh cửa phòng, nhỏ giọng
nói: “Không thể nào đâu?”
Trương Cầm và đồng nghiệp
cũng khϊếp sợ ngẩng đầu nhìn.
Tưởng Quang Long lại thật sự ở
trong từng trận ánh mắt kỳ dị, mặt
lạnh, mặc áo sơ mi trắng, quần tây
đen, hiên ngang đi ra khỏi phòng,
liếc mắt nhìn Lại Ngọc Lan.
Vẻ mặt Lại Ngọc Lan khıêυ khí©h
nhìn Tưởng Quang Long, không sợ!
Tưởng Quang Long nhìn bộ
dáng của cô, chậm rãi gật đầu một
cái, vẫn phong độ tao nhã đi xuống
cầu thang, ba viên cảnh sát đi theo
phía sau! Tất cả vệ sĩ và ba người
thư ký cũng đứng ở dưới lầu, căng
thằng bảo vệ!
“Hai người theo tôi về cục cảnh
sát một chuyến, lấy khẩu cung!”
Cảnh sát nói xong, liền dẫn hai người
bọn họ đi ra ngoài, giống như minh
tỉnh đi bộ trên đại lộ.
“Tưởng tiên sinh…” Thư ký lập
tức tiến lên phía trước nói: “Chúng
tôi đã báo cho luật sư, trực tiếp đi tới
cục cảnh sát rồi.”
“Không cần” dường như Tưởng
Quang Long đã dự tính đi ra ngoài,
Lại Ngọc Lan cũng nhanh chóng ôm
chai rượu đỏ giấu trong tây trang
của Tưởng Quang Long, muốn ra
khỏi quán bar, nhưng nhìn thấy mấy
người đàn ông áo đen theo dõi mình,
đang đứng ở chỗ tối, nghi ngờ nhìn
mình chằm chằm, hai mắt của cô
chợt lóe lên, bước nhanh ra khỏi
quán bar, nhìn thấy chiếc xe cảnh
sát bắt phạm nhân, đi thằng ra cửa
sau, cô giống như một trận gió thổi
qua bên cạnh tất cả mọi người, nhảy
lên xe!
Tưởng Quang Long và cảnh sát
cùng nhau dừng bước nhìn cô!
Lại Ngọc Lan giống như không
biết mình ngồi nhầm xe, còn ho khan
một tiếng, ôm chặt chai rượu đỏ, hít
mũi một cái, liếʍ liếʍ đôi môi bị cắn
sưng!
Viên cảnh sát bất đắc dĩ đi tới
bên xe, nhìn thấy Lại Ngọc Lan rúc
vào trong một góc tối giống như
phạm nhân, anh ta buồn cười nói:
“Cô gái! Xe này dành cho phạm
nhân, không phải để cho cô ngồi,
chiếc xe ở phía sau… mới dành cho
người báo cảnh sát ngồi!”
“Tôi ngồi cùng với anh ta!” Lại
Ngọc Lan biết Tưởng Quang Long là
một người có tiếng tăm, đi theo phía
Sau anh ta nhất định không sai!
Cảnh sát vừa nghe xong, có
chút kỳ quái xoay đầu lại nhìn Tưởng
Quang Long.
Đến lúc này, Tưởng Quang Long
vẫn bình tĩnh, giống như không có
việc gì xảy ra, vô cùng phong độ tự
nhiên lên xe cảnh sát, ngồi đối diện
Lại Ngọc Lan, hai mắt lạnh lùng nhìn cô.
“Nhìn cái gì vậy? Chưa từng
thấy mỹ nữ à?” Lại Ngọc Lan lập tức
nhẹ vén mấy sợi tóc xốc xếch trên
trán mình, quay đầu đi, cố ý nhìn
phong cảnh xinh đẹp phía ngoài xe!
Thật ra trái tim đang nhảy phanh
phanh!
Tưởng Quang Long lạnh lùng
đột nhiên cười một tiếng, bình tĩnh
ôm vai ngồi yên nhắm hai mắt!
Cửa phịch một tiếng, đóng lại
chặt kín!
Xe cảnh sát hú còi rời khỏi quán bar!
Mấy tên đàn ông áo đen đứng
một góc quan sát tình hình, không
dám hành động bừa bãi, nhưng xoay
người, nhỏ giọng nói: “Tạm ngừng
hành động, chúng ta ở chỗ này chờ
đợi! Chú ý cô gái mới vừa rồi vội
vàng chạy ra! Tôi thấy trong tay cô ta
ôm cái hộp! Chắc chắn là có liên
can.”
te oan gia} Chương 3 Trùng hợp
“Dạ!” Mấy đàn ông vừa nghe
xong liền im lặng suy tính.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Người Tình Oan Gia
- Chương 3: Trùng hợp