Chương 25.2:

Chương 25.2:

Chờ đến khi cá voi trắng không còn giãy giụa nữa, nhóc gấu bắc cực mới dựa vào sức nổi của nước biển, cực khổ cố gắng kéo cá voi trắng lên khỏi mặt nước.

Mà Otis với tư cách là phụ trợ chỉ ở một bên cạnh nhìn xem, không tham dự vào công đoạn lôi kéo này.

Nhưng khi rời khỏi mặt biển, mất đi lực nổi, trọng lượng của cá voi trắng gây khó khăn cho Kiều Thất Tịch.

Lúc Otis nổi lên mặt nước, nó nhìn thấy một quả cầu thịt đáng thương, cố gắng vài lần vẫn không kéo nổi con mồi lên bờ, cơ bắp trên lưng đều sắp lộ rõ.

Gồng đến như vậy, mà vẫn bó tay.

"Anh anh anh." Nhóc gấu bắc cực lập tức hóa thành mít ướt, quay đầu lại nhờ sự giúp đỡ của gấu lớn.

Đối phương híp híp mắt, bơi lại gần.

Không hiểu sao Kiều Thất Tịch cảm giác tâm tình của Otis không tệ, là do được xin giúp đỡ sao? Otis đi đến cạnh nhóc gấu, trước tiên liếʍ chóp mũi của cậu, sau đó mới cắn con mồi tha lên bờ biển.

Sự thành thạo điêu luyện trong từng động tác đều khiến Kiều Thất Tịch hâm mộ.

Phải biết rằng, đáng yêu đứng trước thực lực tuyệt đối là không đáng một xu.

Vật lộn lâu như vậy, rốt cuộc có thể ăn cơm rồi! Hơn nữa, Kiều Thất Tịch lại gần cá voi trắng, không biết xấu hỗ mà nghĩ con mồi hôm nay bản thân cũng có ra sức một phần.

Việc nhỏ, việc nhỏ.

Kiều Thất Tịch rất là tự đắc khen xong bản thân, ngửa đầu dương dương đắc ý nhìn Otis, cực kỳ giống như hồi nhỏ lúc còn là học sinh tiểu học, thi được 10 điểm liền muốn khoe cho ba mẹ xem.

Otis dịu dàng nhìn lại cậu, thuận tiện cúi đầu liếʍ một ngụm máu trên miệng vết thương của cá voi trắng. Cái hành động này bỗng nhiên khiến Kiều Thất Tịch cảm thấy hoang mang.

Đệt, Otis xem cậu trở thành món ăn với cơm sao!

Một lần Kiều Thất Tịch còn có thể tưởng mình nghĩ nhiều, nhưng lặp lại nhiều lần như vậy, một bên ngắm nhìn sự dễ thương vô đối của cậu, một bên ăn thịt, làm sao không khiến gấu mơ nghĩ nhiều cơ chứ.

Hóa ra Otis không phải không thích nhìn cậu, xem đi, rất thích đó chứ!

Chắc là lúc đi săn không được cho phép, chứ không phải không thích xem cậu.

Ai nha, không hiểu sao đối mặt với ánh mắt có lực sát thương max của Otis, mặt dày như Kiều Thất Tịch lại xấu hổ, lập tức rũ xuống mi mắt, tập trung gặm cắn phần lưng của con mồi.

Cái mũi Otis giật giật, một giây sau, nó vẫn không từ bỏ ý định, cắn xuống một miếng mỡ đút cho Kiều Thất Tịch.

"..."

Hầy.

Khoảnh khắc nhìn thấy miếng thịt mỡ này, tất cả bầu không khí đều bay sạch bách, chỉ còn lại một mình nhóc gấu lảm nhảm.

Có lẽ do con cá voi trắng này to quá nên bọn họ ăn không hết.

Còn dư lại một phần tư.

Otis liên tục cắn xé từng miếng thịt đưa đến bên mép nhóc hùng.

Nói một câu không biết phân biệt tốt xấu đi, Kiều Thất Tịch sắp bị nó đút đến ói ra rồi. Cậu nhìn phần thịt còn dư lại trên đất, ợ một tiếng ngồi bệt xuống suy nghĩ, làm giống như ăn không hết cá voi trắng là lỗi của cậu ấy.

Chẳng lẽ không phải do hai ngày trước vừa mới được ăn nên lượng ăn không thể sánh với bị đói cả tuần sao?

Kiều Thất Tịch vùi miệng vào giữa hai móng vuốt, giả chết. Ăn không vô, một miếng cũng không.

"..."

Otis ngậm thịt, dù sao thời gian của nó rất dư dả, không vội ngay lúc này.

Ngẫu nhiên còn sẽ ngẩng đầu nhìn xem bốn phía, vặn cổ một chút, sau đó tiếp tục đút.

Kiều Thất Tịch: Mịa nó!

Lúc này Kiều Thất Tịch dù nằm ngủ cũng mơ thấy cái bụng căng tròn. Cậu thật tâm thề, nếu có thể, cậu rất muốn quyên tặng mười cân mỡ béo trên người cho những con gấu bắc cực hữu duyên đang chịu đói.

Mặc dù bản thân đã điền đầy bụng nhưng Kiều Thất Tịch không quên trên mảnh đất này còn có rất nhiều con gấu bắc cực đang chịu đói.

Không phải mỗi con gấu bắc cực đều mạnh mẽ như Otis, hiện tại chính mình sống quá tốt chẳng qua là được thiên vị thôi.

Mỗi năm sẽ có vài con gấu bắc cực sống không tốt, cũng có vài con sống khá tốt.

Cậu đi theo Otis nên thuộc về nhóm phía sau.

Có câu nói, bản thân ăn no cũng đừng quên đồng bào đang chịu đói. Mỗi lần Kiều Thất Tịch ôm cái bụng tròn của mình đều sẽ lo lắng tình huống của những con gấu bắc cực khác.

Sau đó cầu mong mùa hè mau mau trôi qua.

Nhiệt độ đừng tăng nữa.

Otis đều bị nóng đến ngu rồi. Rõ ràng nóng đến hoảng hốt mà vẫn chứ dán sát cậu ngủ, khiến một người đông ấm hạ lạnh như cậu cũng cảm nhận được cơn nóng.

Còn có rất nhiều người cũng cầu mong điều này.

Bọn họ là những người thật sự quan tâm đến hoàn cảnh sinh tồn của các loài động vật vùng địa cực.

Thời điểm nhiệt độ lên cao nhất sắp tới rồi.

Trên một vài bờ biển xung quanh đảo Greenland, từng đàn sư tử biển phơi mình dưới ánh nắng chói chang.

Thể trọng hàng tấn và hàm răng nanh khổng lồ khiến cho những con gấu bắc cực đang đói bụng khi đi ngang qua cũng không dám mở tưởng.

Cho dù sư tử con là cách giải khát rất tốt.

Những con gấu bắc cực đơn độc còn chưa tìm ra được chổ tránh nắng giữa mùa hè nóng nực chỉ biết lang thang vô định, thoạt nhìn không biết phải làm sao.

Mặc kệ nhiệt độ nóng bức hay đói khát.

Cơ quan cứu trợ trên đảo đã cứu được vài con gấu bắc cực lâm vào tình huống nghiêm trọng trong mùa hè năm nay. Nếu không có gì bất ngờ thì khi mùa đông sắp tới sẽ thả chúng về tự nhiên.

Vội vã một ngày, rốt cuộc cũng tan tầm.

Người thường hay đăng hình Otis và Alexander nói một chút tình huống trong công việc của mình trên diễn đàn.

Những người cùng quan tâm thật sự xem những tin tức anh mang lại này rất quý giá, thông qua sự miêu tả của anh mới biết được những tình huống gần đây nhất.

Những chú gấu vẫn đang theo dõi kia, có một vài con gặp phải tình huống không lạc quan đều sẽ được cứu trợ, thật sự rất tốt.

Nhưng bọn hắn muồn nhìn nhất vẫn là tình huống mới nhất của Otis và Alexander.

Hai nhóc béo múp kia hiện tại đang làm gì bên bờ biển?

Về câu chuyện giữa Otis và Alexander, đương nhiên cần phải mở thêm post mới.

# Otis đang dạy Alexander đi săn #

Giai đoạn quan trọng nhất mà mọi người quan tâm cuối cùng cũng tới. Người đăng rất vui mừng chia sẽ cho mọi người tiến triển mới nhất, Otis rốt cuộc đã có suy nghĩ dạy Alexander đi săn.

Việc này quá không dễ dàng.

Otis trước đây ngay cả thịt đút cho Alexander đều phải nhai nát.

Còn quá trình dạy cụ thể là như thế nào thì sau khi mọi người xem xong video, trong lòng mất một lúc lâu mới bình tĩnh được.

Cực kỳ khϊếp sợ và nghi hoặc.

Những người ngồi ở đây đều là người có kinh nghiệm lâu năm xem phim phóng sự. Bọn họ không nhớ rõ gấu mẹ từng dạy như vậy cho gấu con nha.

Otis làm như vậy sao giống như dạy dỗ được, rõ ràng là vừa đi săn vừa trông con, bất đắc dĩ mà thôi.

: Vì sao tớ cảm nhận được Otis chỉ có lệ dạy một chút?

: Chỉ như thế? Tui có thể đánh nó vì không nghiêm túc dạy dỗ nhóc gấu không?

: Mặc dù như vậy nhưng mà, Otis thật biết cưng chiều nha!

: Alexander nghịch ngợm đi ra ngoài chơi đùa, bị Otis bắt được, ha ha ha ha ha.

: Thứ tôi nói thẳng, có vị thầy như Otis, cả đời Alexander chỉ có thể là một con gấu như thế này.

: Haiz, mình chỉ có thể nói một câu chiều riết sinh hư. P/s: Mình biết bọn họ không phải cha con! Không cần đánh mình [đầu chó bảo mệnh] .

: Hi, đầu chó bảo mệnh nghĩa là gì?

: Nhìn thấy đầu chó bảo mệnh thì sẽ biết ngày là tổ quốc đồng bào, ha ha ha ha.

: Buồn cười thì buồn cười, nhưng hy vọng mọi người nghiêm túc xem trọng việc này, Alexander đều đã hai tuổi, gấu bắc cực đực quả nhiên không có ý thức nuôi con, Alexander hẳn nên được nuôi bởi một con gấu mẹ.

: Nhưng lúc này đi đâu tìm ra gấu mẹ cho Alexander. Hai con gấu không có quan hệ huyết thống ở cùng một chổ đã là một việc có xác suất rất nhỏ rồi.

: Tình huống của hai chúng họ đúng là chỉ có thể đi một bước tính một bước, hy vọng Alexander tự cố gắng một chút, nhìn thấy Otis ngậm thịt đuổi theo đút, tôi ngay lập tức không còn trông mong gì nhiều ở nó, [nhún vai] khiến cho tôi nghĩ đến kiểu dạy cháu chắt bây giờ.

: Thành cũng Otis, bại cũng Otis.

: Đáng thương Alexander, bị đút đến chạy trốn.

: Không, khả năng nó ăn mệt, ha ha ha ha cách.

: Mọi người nằm mơ cũng không nghĩ tới, ngoại trừ phải tìm cách giải quyết nhiệt độ và nguồn ăn cho gấu bắc cực thì còn phải giải quyết loại chuyện phi chủ lưu như.. vấn đề giáo dục trong nhà như thế này.

Toàn diễn đàn vùng địa cực đều biết, một con gấu bắc cực đực bị không trâu bắt chó đi cày nhặt một con nhóc gấu bắc cực, lại còn không dựa theo tình huống bình thường để nuôi nấng đối phương.

Không dạy đi săn, không cho làm việc, đuổi theo đút thịt.. Quá mức cưng chiều.

Này rất khiến người sầu.

Cứ tiếp tục như thế, cho dù nuôi mười năm, nhóc gấu bắc cực vẫn sẽ không độc lập.

Nó sẽ thành một con gấu không có năng lực đi săn lại quá mức đơn thuần ngây thơ.

Nói trắng ra là chính là một nhóc con không bao giờ lớn.

Buồn cười thì cũng có, nhưng đây vẫn là một vấn đề nghiêm trọng.

* * *

Mọi người vào đây tám nhảm với Rùa nha!

[Thảo Luận - Góp Ý] Các Truyện Edit Của Rùa Rabu - Việt Nam Overnight (dembuon.vn)