Chương 74

“A…..” Ngón tay Mại Vu đang cầm vật sưng to giữa hai chân mình, đùi dang rộng, sắc mặt nhuộm đỏ ửng, thở gấp liên tục.

Thiệt là, vài năm rồi không làm chuyện như vậy nhỉ? Bây giờ lại muốn mình làm chuyện khiến người ta xấu hổ giống như mấy thiếu niên tràn đầy tinh lực thế này… Mại Vu nhìn côn th*t sưng đỏ trong tay giữa hai chân anh, muốn thở dài một tiếng lại biến thành tiếng rên vỡ vụn.

Đều do Hoàng Huyền độc ác, sau khi khơi mào du͙© vọиɠ của anh lại để một mình anh ở chỗ có tình ý này…. Đành tự an ủi mình.

Đáng giận mà!

Một mặt mắng Hoàng Huyền, một mặt ngón tay di chuyển lên xuống, bị kɧoáı ©ảʍ xâm nhập nước mắt sắp chảy ra, Mại Vu tựa đầu vào tảng đá bên cạnh dùng làm vật trang trí, tảng đá lạnh như băng đối nghịch với nhiệt độ cơ thể nóng rực của anh.

Không ngờ rằng Hoàng Huyền – Người bị anh chửi bới đang đứng cách anh không xa, lặng lẽ mở cửa giấy, quang minh chính đại tựa cửa xem Mại Vu vuốt ve nam căn mình.

Ừm, thì ra tiểu tử Mại Vu này khi hắn chạy ra ngoài cho rằng hắn không quay lại? Không ngờ tự mình ở đây…. Tự làm.

Vụиɠ ŧяộʍ cười, nhưng như vậy mới có thể để hắn xem miễn phí cảnh tượng mà bình thường hoàn toàn không thấy được, dường như cũng không tồi!

Bưng khay, Hoàng Huyền nhìn Mại Vu say mê….

Mại Vu ngược hướng với hắn, Kimono nới lỏng khoác trên vai, lộ ra dấu hôn nhàn nhạt mà hắn lưu lại trên da thịt, thân thể hơi run rẩy, không ngừng rêи ɾỉ như đang mời người ta tới xâm chiếm…. Gò má trắng như tuyết của Hoàng Huyền nhiễm đỏ.

Thiệt là, bộ dạng này của Mại Vu… rõ ràng khiến cả người hắn nóng hẳn lên.

Mại Vu phát ra tiếng rên làm lòng người ngứa ngáy càng lúc càng to, ngay cả hai tai Hoàng Huyền cũng đỏ lừ… Tên bán cá nho nhỏ thế mà lại khiến mặt lão đại hắc đạo đỏ thành như vậy!

Nhìn Mại Vu cứ tiếp tục như thế, tâm lý ngược của Hoàng Huyền lại càng bị kí©h thí©ɧ thêm, thật sự muốn…. Bắt nạt Mại Vu quá.

Thế là, ngay trước lúc Mại Vu nhìn như sắp đạt tới cao trào, Hoàng Huyến xấu xa lên tiếng, “Vu Vu, anh đã quay lại.”

Người bên hồ kia, thân hình chấn động, khóe mắt mang theo nước, vẻ mặt bối rối quay đầu lại, như một đứa trẻ đang làm việc trái với lương tâm mà bị bắt gặp.

Hoàng Huyền chậm rãi, vô cùng ưu nhã bước đi về phía Mại Vu.

Mại Vu khép đùi, lấy tay che chỗ dựng thẳng đứng kia, trái tim có chút mệt mỏi.

Má ơi, hù chết anh rồi! Tại sao, tại sao Hoàng Huyền lại quay về ngay lúc này chứ?

“Huyền Huyền…. Sao anh mau trở lại vậy?”

“Ừ, anh chỉ đi lấy chút đồ thôi mà, không được quay lại sớm à?” Khóe môi cười như không có việc gì, cố tình bước qua bên người Mại Vu ngồi xuống.

“Không, không!” Mại Vu co người lại phía bên cạnh, nhiệt độ trên người Hoàng Huyền quá dọa người.

Vừa rồi, một màn vừa rồi anh ấy không nhìn thấy chứ?

“Xảy ra chuyện gì?” Hoàng Huyền cố ý dựa vào trong khi anh lại cách xa ra, cố tình đưa tay khoác vai anh, “Người em nóng quá, ngay cả hồ nước nóng còn chưa ngâm nữa.”

Người này… Nhất định vừa rồi nhìn thấy? Mại Vu nhìn động tác trông như tự nhiên của đối phương, nhưng dựa vào sự hiểu biết của mình đối với Hoàng Huyền, cảm thấy ánh sáng trong mắt của hắn, hình như chỉ khi nào nắm được thóp của anh mới lóe lên kiểu đó.

Xác nhận xong, “Huyền Huyền…Vừa rồi anh có nhìn thấy gì không?”

“Cái gì?” Giả ngu với anh, sấn khuôn mặt xinh đẹp lên, hôn Mại Vu hai cái. LQĐÔN

“Không việc gì, xem như em chưa nói.” Mặt đỏ như gấc, là anh đa nghi sao? Mại Vu thật sự hi vọng là mình lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nhưng…. Vừa rồi thật sự Hoàng Huyền không thấy gì chứ?

Trên mặt Hoàng Huyền tràn ý cười, nhìn vẻ mặt bối rối của Mại Vu hắn đã cảm thấy buồn cười, bây giờ là thời cơ thích hợp để bắt nạt anh nhất.

Cố ý bỏ qua nhiệt độ trên cơ thể và côn th*t giữa hai chân nhất định sưng khó chịu của Mại Vu, đoán Mại Vu tuyệt đối không to gan đến mức đòi hắn giúp anh giải quyết dục hỏa khiến người ta phát điên, phối hợp đặt khay lên đùi Mại Vu, “Em xem nè, anh yêu cầu bà chủ đó.”

Mại Vu nhìn khay ấn vào anh không thoải mái, phía trên có ba bình sứ trắng rượu và hai chén nhỏ, “Rượu?”

“Ừ, rượu sa kê.” Hoàng Huyền cười hì hì nhìn Mại Vu, vốn tính toán đêm nay chuốc anh say.

Bình thường Hoàng Huyền không cho phép Mại Vu uống rượu, lần duy nhất nhìn thấy anh uống rượu là khi tổ chức mừng sinh nhật lần đầu tiên của hắn mà thôi, Hoàng Huyền vẫn nhớ bộ dạng say rượu khi đó của anh…. Thật sự đáng yêu quá thể.

Hết chương 74