Bên trong đại hội tập đoàn Thân thị, Trữ Dịch và Thân Tử Duệ đều im lặng, nhưng sự im lặng này do hai người trong lòng đều có tâm trạng, trong lòng bọn họ, cũng không muốn chỉ vì một người phụ nữ mà bỏ đi tình cảm anh em nhiều năm của mình.
“Trữ Dịch, mình thật sự không biết cô ấy chính là người phụ nữ cậu một mực tìm kiếm, nếu mình biết, mình khẳng định sẽ không động vào cô ấy!” Cuối cùng vẫn là Thân Tử Duệ phá vỡ không khí trầm mặc này.
“Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, cậu đã có Tề Tư Mục vậy mà còn tìm tới bốn năm người phụ nữ, tôi vẫn nghĩ cậu sẽ thật lòng với một người phụ nữ, thế nhưng, vốn dĩ tôi tưởng lầm!” Trữ Dịch thản nhiên mà nói: “Cậu cũng biết vậy, cậu nói với tôi, Tề Tư Mục là người phụ nữ cậu một lòng quan tâm, tôi còn thay cậu quan tâm, vì thế, tôi còn cố ý sáng tác một ca khúc, kỉ niệm cho tình yêu của các người.”
“Tôi cũng. . . . .” Thân Tử Duệ ngập ngừng, vẻ mặt hắn như không muốn bị người ta phát hiện ra sự tình.
“Cậu cũng gì? Tại sao yêu mà vẫn còn muốn làm thương tổn, đi ôm ấp người phụ nữ kia?” Trữ Dịch có chút bất bình, vì thế, lại càng bực bội khi hắn cư nhiên ở bên cạnh Ân Tịch.
“Yên tâm đi, tôi biết cách xử lí như thế nào, Hứa Ân Tịch kia, tôi cũng biết cách làm thế nào xử lí.” Thân Tử Duệ dường như không muốn nói tiếp nữa, những lời này từ miệng nói ra, nhưng lại làm cho hắn cảm thấy khó chịu như vậy.
Trữ Dịch dường như còn muốn nói thêm cái gì, mà giờ phút này, di động lại vang lên, hắn lấy ra nhìn, lập tức nghe.
“Có chuyện gì xảy ra sao?” Giọng nói của Trữ Dịch thật khẩn trương.
Giọng nói ở đầu dây bên kia, làm cho vẻ mặt của Trữ Dịch thay đổi thất thường, kia là Ân Tịch sao?
Không trả lời, Trữ Dịch nhanh chóng ngắt điện thoại, xoay người thật mạnh hướng phía cửa ngoài đi đến, Thân Tử Duệ cũng theo sát phía sau. Hắn cảm thấy có chuyện không hay, nghe được tên Hứa Ân Tịch, hắn không khống chế được chính mình phải theo sau xem là xảy ra chuyện gì.
Trữ Dịch nhìn thấy Thân Tử Duệ đuổi kịp, dừng bước chân lại, quay sang hắn nói: “Tôi tự mình có thể xử lí, cậu không cần phải đến đó.”
“Tôi nghe được cuộc đối thoại giữa hai người, cảm giác sự việc thực nghiêm trọng, hơn nữa tôi nghe được tên Thân Tử Kiều, cậu có biết không?” Hắn nói đều là sự thật, không phải Thân Tử Kiều kia là người không dễ dàng đối phó sao, mặc dù hắn rất quan tâm đến an nguy của Ân Tịch, nhưng hắn sẽ không để cho Trữ Dịch cảm nhận được chính mình đối với Ân Tịch có cảm tình gì.
Nghe Thân Tử Duệ giải thích, Trữ Dịch có chút động lòng, lời hắn nói cũng không phải không có lý.
“Tôi dù sao cũng là anh trai của hắn, có tôi ở đây, hắn không dám làm gì đâu, hắn làm mọi việc cũng là do tôi đứng đằng sau tập đoàn Thân Thị” Thân Tử Duệ lại một lần nữa thuyết phục rằng hắn đi là có lợi.
Trữ Dịch không lên tiếng, cũng ngầm là đồng ý.
_________________
Toàn thân Ân Tịch đều không thể nhúc nhích, ngay cả nói cũng không, có thể nói ánh mắt của cô tuy rằng nhắm lại, nhưng là lỗ tai của cô không có bị điếc.
“Không được nhắm mắt lại, nếu cô nhắm mắt lại, tôi lập tức sẽ gọi điện thoại cho bệnh viện kia chấm dứt phẫu thuật!” Thân Tử Kiều lộ ra nụ cười xấu xa, hắn biết người phụ nữ này, nếu không nghe lời hắn nói, sẽ biết trừng phạt gấp hai mươi lần là như thế nào, dù cho hắn yêu thích người phụ nữ này, cô cũng không thể cãi lời hắn.
“Tử Kiều. . . . . . Tử Kiều. . . . . .” Giọng nói mị hoặc của Tề Tư Di chậm rãi vang lên, thân thể cũng bắt đầu dán sát vào hắn.
Chiếc váy ngắn yêu thích của cô ta vèo một cái vung tay đã tao nhã nằm ở dưới chân cô ta, lộ ra da thịt tuyết trắng, khuôn mặt tràn ngập hứng thú tiến sát về phía Thân Tử Kiều.
“Uhm . . .” Miệng cô ta nhẹ nhàng mà phát ra những thanh âm cầu khẩn.
“Tiểu yêu tinh . . . .” Tay hắn hung hăng bóp một cái thật mạnh nên nới tuyết trắng đẫy đà của cô ta.
“A . . . . Tử Kiều . . . .” Tựa hồ cô ta rất hưởng thụ những đãi ngộ này một con mắt lại tà mị liếc nhìn Ân Tịch, cô phải cho cô ta thấy cô làm thế nào để chinh phục người đàn ông của cô.
Tay cô lén lút đi vào nơi mẫn cảm của hắn, ở trên mặt nó nhẹ nhàng xoay tròn, nhìn biểu tình của hắn có chút hưởng thụ.
“Có muốn không?” Tay cô ta nắm chặt lấy thứ gì đó. Sau nhiều lần làʍ t̠ìиɦ cô có thể biết rõ đâu là nơi mẫn cảm nhất của hắn.
“A . . . con tiểu tiện nhân này!” Thân Tử Kiều phát ra thanh âm hưởng thụ, đè mạnh đầu cô ta xuống, đem mặt cô ta ấn vào nơi mẫn cảm của hắn.
“Hừ!” Cô ta si ngốc cười xấu xa, “Thật xấu nha, Tử Kiều.”
Lời của cô ta mới vừa nói xong, miệng đã tham lam hút lấy nơi cực nóng của hắn, nhìn thấy nó ngày cành bành trướng, dưới thân cô ta đột nhiên căng thẳng, có cái gì đó đang cuồn cuộn tràn ra.
Ẩm ướt từ miệng cô ta dần dần gia tăng lực đạo, một con mắt thoáng nhìn Ân Tịch, lòng của cô ta càng thêm hưng phấn, sau đó, sẽ cò rất nhiều màn hay để xem.
___________________________
Đây là lần đầu tiên cô trải nghiệm trò chơi như vậy, Ân Tịch bức thiết muốn thoát khỏi nơi này, hoàn cảnh này, chính là ai có thể tới cứu cô chứ?
Thân thể Thân Tử Kiều hưởng thụ đồng thời ánh mắt cũng không có rời khỏi Ân Tịch.
Trò chơi có nhiều người như vậy hắn không phải chưa có chơi qua, chính là lúc này đây, lại phá lệ làm cho hắn hưng phấn khác thường . . . . “Uhm . . .” Thân Tử Kiều hưởng thụ kỹ xảo của cô ta, nhịn không được phát ra thanh âm vui sướиɠ.
Trong căn phòng hương khí càng ngày càng đậm, dưới tình huống bọn họ không ngừng phát ra thanh âm hưởng thụ, cô thực sự ghê tởm tất thảy những điều này, nhưng là thân thể cô tại sao lại có kí©h thí©ɧ khác thường chậm rãi biến hóa . . .
“Tử Kiều . . . . .” Đầu của cô ta ngẩng lên, thân thể cũng chậm rãi đứng lên sau đó miệng dán chặt vào môi hắn bắt đầu triền miên mυ"ŧ.
Tay Thân Tử Kiều đi vào nơi tư mật của cô ta, ngón tay một trận linh hoạt, “Tiểu tiện nhân này, xem em đã ướt đến mức nào rồi!”
Hắn nhẹ nhàng mà liếʍ ngón tay, phát ra thanh âm vui sướиɠ
“Uhm . . . Em muốn . . .” Miệng cô ta ra sức hôn hắn, tay cô ta lại càng ra sức du ngoạn trên thân thể của hắn, dược tính trong cơ thể cô ta đã phát tác từ từ dâng trào.
“Không chơi, nhanh như vậy đã đầu hàng rồi sao?” Thân Tử Kiều tựa hồ còn muốn tiếp tục khơi mào càng nhiều dục hỏa của cô ta.
Một ngón tay hắn ra sức mà tiến vào cơ thể của cô ta, thân thể của hắn rút mạnh một chút lập tức đã phát ra thanh âm hưởng thụ: “’Tử Kiều . . . . Yêu em . . . .”
Tay hắn đang đánh chiến trong cơ thể cô ta, một trận lại một trận, mà tựa hồ hắn chưa thỏa mãn thì cô cũng chưa no đủ.
Đột nhiên hắn lại đem thêm một ngón tay đi vào, đồng thời tăng tốc, ra sức tiến công.
“A, Nhẹ một chút. . .” Tề Tư Di than nhẹ những lời vô nghĩa.
Tốc độ trên tay hắn lại từ từ tăng lên, thân thể cô ta đã từ từ mềm rũ xuống, hắn cảm giác được tay hắn càng ngày càng linh hoạt, nhưng mà phía dưới của hắn đã sưng trướng lên rồi, nữ nhân này vĩnh viễn đều như vậy . . . .
________________________
Khi mà bọn chúng vẫn còn chìm đắm trong khoái lạc thì Trữ Dịch đã đến trước cửa: “Nơi này sao?”
“Dựa theo người của cậu báo cáo thì hẳn là nơi này, đi đến hành lang phía trước kia chắc chắn sẽ thấy một cánh cửa lớn, chắc chắn là căn phòng đó . . . .” Thanh âm của Thân Tử Duệ trong trẻo nhưng vẫn có chút lạnh lùng, địa điểm mà Thân Tử Kiều vui đùa nhiều như thế nào hắn cũng không thể đoán ra nhưng chắc chắn sẽ vượt qua dự đoán của hắn và Trữ Dịch.
Hai người tựa hồ như vắt chân lên cổ mà chạy bởi vì chỉ cần bọn họ đến muộn một phút thì Ân Tịch có thể đã phải chịu đựng trò chơi đáng sợ.
Khi bọn họ nhìn thấy cánh cửa đóng kín kia, ánh mắt hai người đều trở lên hoang mang, loại cửa này có 2 cách để mở, một là dùng mật mã, hai là dùng vân tay của chính chủ nhân.
“Chúng ta phải làm sao mới có thể đi vào chứ?” Trữ Dịch quá mức lo lắng, thế nhưng hắn dùng thân thể chính mình định phá bỏ cánh cửa, cứ cho là công lực của hắn có sâu không đáy thì vẫn không có chút tác dụng gì.
“Vô dụng thôi, cửa này chỉ có hai cách có thể mở ra, để cho mình thử mật mã xem thế nào, cậu gọi điện thoại kêu Intiy đến đi, hắn ta là chuyên gia lĩnh vực này.” Thân Tử Duệ cũng vô cùng lo lắng cho Ân Tịch, chính là hắn phải tỉnh táo.
Trữ Dịch cầm điện thoại lên, bắt đầu gọi cho Intiy, Thân Tử Duệ lại thử lại một lần mật mã, bất kì mật mã gì hắn cũng thử nhưng vẫn là sai.
Intiy dùng tốc độ nhanh nhất chạy lại đây, cũng đã mất 30phút, 30phút này Ân Tịch phải chịu đựng những gì hai bọn họ không dám tưởng tượng ra.
Cảm xúc của Trữ Dịch đã khủng hoảng đến cực điểm, mỗi một phút trôi qua đối với hắn mà nói giống như vạn kiếm xuyên tâm vậy.
__________________________
Ân Tịch nhìn đôi nam nữ trước mắt này, cô không cố ý muốn nhìn bọn chúng đùa giai, ý niệm cắn lưỡi tự sát đã xuất hiện trong đầu cô, chính là con Tề Tư Di chết tiệt lại cả đường tự sát cũng đã chặn đứng, nội tâm cô lúc này không ai có thể lý giải nổi, thống khổ cùng tuyệt vọng.
Tề Tư Di phải tra tấn cô như vậy, làm cho cô sống không bằng chết.
“Dùng lực . . . . A . . .” Tiếng hét hưởng thụ vang vọng cả phòng.
“Tử Kiều, em sắp không chịu nổi rồi, em muốn, em muốn anh hung hăng tra tấn em , mau . . . .” Thanh âm của cô ta tràn ngập du͙© vọиɠ mãnh liệt.
Chân cô ta quấn chặt lấy thắt lưng hắn, gắt gao muốn vật cực nóng của hắn tiến vào cơ thể mình, bù lại khoảng trống của cô ta.
Thân Tử Kiều ôm lấy Tề Tư Di, đem ả ta hung hăng ném lên giường, như một con mãnh thú túm lấy con mồi hung hăng dùng sức ép đi xuống.