Editor: sani94
"Hôm nay là đêm giáng sinh, tiệm chúng tôi cũng sắp đóng, cho nên khách mua sẽ đượctặng một, hi vọng anh sẽ thích hương vị của tiệm chúng tôi, về sau sẽ ghé tiệm chúng tôi nhiều hơn nữa!" Ông chủ để thức ăn xuống cười hề hề nói, tính tình tương đối nhiệt tình!
"Được!" Tưởng Vũ Hàng gật gật đầu, người ta bán một tặng một, chẳng lẽ còn nhăn mặt đối với người ta sao?
Sau khi khép cửa phòng lại, Tưởng Vũ Hàng chưa từng nếm qua loại thức ăn này, khẩn trương mở hộp tiện lợi ra, nháy mắt, hương vị ngon miệng lan tỏa khắp căn nhà trọ, cũng hấp dẫn con trùng trong bụng anh! Tưởng Vũ Hàng cầm đũa lên, khẩn trương gắp một miếng ăn thử, hương vị thật đúng không sai!
Bất quá, một mình ăn cơm làm cho anh có cảm giác không thoải mái, anh mở thêm một hộp tiện lợi, đem chiếc đũa đưa cho người ngồi ở trên ghế sa lon nghỉ ngơi!
"Ngài cùng ăn với tôi một chút!"
"Không, tôi không đói bụng!" Quan Tĩnh không nhúc nhích, rất mệt mỏi nhìn anh, sau khi suy nghĩ lại nói thêm: "Anh ăn trước đi, tôi đi tắm trước, sau đó tôi muốn cùng anh nói chuyện!" Hiện tại địa vị của anh ở MBS đã rất ổn thỏa, cô cũng nên kết thúc loại quan hệ này!
Đối với đoạn tình cảm này, cô thật sự rất mệt mỏi
"Đừng mà!” Anh cười một cách tà mị, lôi kéo cô, để cho cô ngã vào ghế sa lon bên cạnh mình. "Gần đây ở Nhật Bản khẩu vị của tôi có chút thay đổi, lúc ăn cơm không có người đẹp ăn chung, tôi nuốt không trôi!"
Anh nói như vậy, đơn giản chính là đang ám chỉ cho cô, gần đây cuộc sống anh ở Nhật Bản xa hoa đồi trụy thế nào!
Vốn cho là, nếu như anh nói như vậy, cô nhất định sẽ rất tức giận, giống như trước kia thế nào cũng rơi nước mắt.
Hai tay của anh nắm đôi vai của cô, không đứng đắn hướng môi cô dùng sức hôn.
Quan Tĩnh xoay đầu, né tránh anh!
Môi của anh cứ như vậy hôn lên gò má cô, nước miếng của anh dính đầy gò má cô. Bất quá, anh vẫn không có buông tha, tiếp tục mυ"ŧ môi cô. "Để cho tôi hôn một cái, tránh cái gì vậy? Ha ha … "
"A…" cô không tránh thoát anh, để cho anh cứng rắn hôn lên!
Sau khi anh hài lòng, rốt cuộc ngẩng đầu lên."Ha ha ! Có lẽ hôn ngài còn có chút lời, thời điểm tôi ở Nhật Bản, khi hôn những cô gái kia còn phải cho tiền boa. Nhưng ngài thì khác. Nếu như ngài cao hứng, còn có thể cho tôi ít tiền boa!"
"Tự trọng một chút, không tốt sao? Cần gì phải như vậy?" Cô dùng sức đẩy anh ra, rốt cuộc cũng đẩy được anh sang một bên!
Anh tựa vào thành ghế sa lon."Lòng tự trọng ư? Nhưng một kỹ nam thì còn có cái gì được gọi là lòng tự trọng đây? Mình cũng sẽ không muốn làm cái loại chuyện vừa muốn bán da^ʍ lại vừa muốn lập đền thờ. Nếu như mình đã định làm kỹ nam, thì nhất định sẽ phải làm chuyện này đến nơi đến chốn mới được! Ha ha, bà chủ giàu có của tôi, có phải bây giờ ngài rất hài lòng với tôi hay không?"
Cô không có cách nào đáp lại!
Tưởng Vũ Hàng bưng một hộp tiện lợi, gắp một đũa mì xào, đưa đến bên miệng của cô."Há miệng, ngài nếm thử một chút, ăn rất ngon đó!"
"Tôi không … ưm … "
Cô vừa định nói không ăn, anh trực tiếp đút luôn sợi mì vào trong miệng cô. Mới bắt đầu cô không có ăn ra mùi vị gì, nhưng rất nhanh cô liền nếm được mùi vị khá ngon! Nhai vài miếng, nuốt xuống!
"Đúng không, đến đây đi, tôi đút cho ngài ăn, ngài ăn nhiều một chút!" Tưởng Vũ Hàng gắp thêm đũa mì xào, đưa vào trong miệng cô!
Quan Tĩnh không chịu nổi dáng vẻ cùng hành động quái gở của anh, dùng sức liền đem hộp đẩy sang một bên. "Đủ rồi, tôi ăn không vô!" Cho dù hương vị có ngon hơn nữa, nhưng cô làm sao có thể ăn được đây!
Tưởng Vũ Hàng dùng sức đem hộp tiện lợi bỏ trên khay trà.
"Chúng ta vẫn nên chia tay đi! Anh yên tâm, tôi sẽ ủng hộ anh ngồi ở vị trí Tổng giám đốc! Anh không cần phải vì mười ba phần trăm cổ phần mà đi làm kỹ nam, không cần phải nịnh bợ đối với tôi như vậy!"
Nghe cô nói chia tay, cảm giác của Tưởng Vũ Hàng chính là cô phản bội anh, khiến anh vừa tức giận lại vừa đau lòng. Bất quá, anh rất biết che giấu sự mất mác của mình, TMD, anh mới không vì cái loại tình cảm đó mà thay đổi phải làm bộ dáng đáng thương đâu. "Ha ha, thế nào, bởi vì tôi phục vụ không tốt, cho nên ngài không hài lòng với tôi, suy nghĩ muốn thay người khác sao?"
Vấn đề của anh, luôn khiến cho cô không có cách nào trả lời!
Cô không thể nói "đúng" hay "không đúng", nói lời đó, chính là cô đang thừa nhận, cô cùng anh chính là quan hệ quý bà cùng kỹ nam!
"Tôi cảm thấy chúng ta bây giờ không vui vẻ, cần gì phải ở chung một chỗ!" Trầm tư mấy giây, sau đó cô nói!
"Không vui vẻ? Tôi cảm thấy tôi rất vui vẻ nha! Có phải tôi gần đây không có ở đây, giữa hai đùi ngài lại có cảm giác trống trãi cùng tịch mịch rồi phải không? Cho nên ngài không vui? Nếu như là vì vậy, tôi bây giờ liền có thể thỏa mãn ngài!"
Nói xong, anh trực tiếp đè cô ngã xuống ghế sa lon, cưỡng ép tách hai chân của cô ra.
"Không muốn, tôi không có cái ý này!" Cô đẩy thân thể của anh, thở hỗn hển nói: "Tưởng Vũ Hàng, anh không cần ép mình muốn tôi, không cần! Đừng làm tổn thương chính anh, cũng đừng làm tổn thương tôi, chúng ta kết thúc đi, được không?"
Đang ôm cô, cằm anh để ở đầu vai cô, dừng động tác lại."Cái gì gọi là kết thúc đi? Kết thúc cái gì?"
"Chính là có thể tách ra, anh là anh, tôi là tôi! Anh chính là tổng giám đốc MBS, tôi là nhân viên làm việc nơi đó!" Cô bình tĩnh trả lời anh!
Tưởng Vũ Hàng tự động ôm chặt lấy cô, giống như sợ cô bất cứ lúc nào cũng sẽ chạy đi vậy. "Không được, tôi sẽ không bỏ qua ngài, trừ phi ngài đem mười ba phần trăm cổ phần chuyển nhượng cho tôi, nếu không tôi cũng sẽ không an tâm! Cho nên, tôi nhất định phải cùng ngài trói buộc chung một chỗ!"
Nói xong, anh điên cuồng hôn cô, đồng thời cũng muốn kí©h thí©ɧ cô, anh liều mạng trêu chọc cô, mãi đến khi cô bởi vì du͙© vọиɠ mà cũng không khống chế được nữa lên tiếng rêи ɾỉ…
Tưởng Vũ Hàng đối với Quan Tĩnh "thân mật" hơn, mỗi ngày đều sẽ đòi hỏi cô, thời điểm cô có kinh nguyệt anh cũng không muốn buông tha cô, phảng phất giống như muốn dùng "Tính thú" để chứng minh, giữa bọn họ là thể xa nhau, là không thể thiếu nhau!
Nhưng chỉ có mình anh hiểu tại sao anh lại phải làm như vậy, bởi vì anh cảm thấy trái tim Quan Tĩnh càng ngày càng không còn ở
trên người anh nữa rồi. Anh bàng hoàng, chỉ nghĩ được một phương thức đơn giản nhất, đó chính là sử dụng "Tính thú" để khóa cô lại ! Đồng thời, anh cũng đang từ từ thay đổi thái độ của mình đối với cô
Nhưng là lúc này đối với Quan Tĩnh mà nói, cô đã mặc kệ!
Anh phá hư đối với cô, cô cũng không cảm giác được!
Anh đối với cô tốt hơn, cô cũng không cảm giác được!
Bởi vì, lòng của cô đã không dám để ở trên người của anh nữa rồi. Mỗi ngày cô nghĩ, chính là phải làm như thế nào mới có thể rời khỏi anh được!
Mà đúng lúc này, Jerry xảy ra chuyện, người và xe cùng va vào vách núi!
Không biết bởi vì quan hệ của cô, hay bởi vì quan hệ của Vũ Nghê, Tưởng Vũ Hàng bỏ ra khỏi không ít sức lực, trong trong ngoài ngoài đều là anh giúp một tay xử lý!
Rồi sau đó, bọn họ đón Lạc Dật cùng Hoan Hoan trở lại, bởi vì tụi nhỏ còn phải ở bên này tham gia thi cuối kỳ!
Cho nên liền chuyện chia tay bị trôi vào quên lãng!