Những ngày sau đó Dương vừa học kĩ năng chiến đấu với Tuyết vừa học hỏi chuyện kinh doanh.
Chuyện khó khăn nhất là Dương phải học cách kiểm soát khả năng biến hình của bản thân. Từ người trở thành sói và từ sói quay lại hình người tốn một khoảng thời gian, trong chiến đấu khoảng thời gian này càng lâu thì tính mạng càng bị đe dọa. Tuyết muốn Dương biến hình trong vòng một giây nhưng Dương cố gắng lắm mới dừng ở ba giây.
Bù lại, Dương phân biệt các loại “hàng” rất nhanh. Trước khi đi ngủ, Tuyết đưa cho Dương một loạt các loại ma túy, chất cấm mà cô kinh doanh cùng với tài liệu về các mặt hàng này. Lúc Tuyết thức dậy thì Dương vẫn đang chăm chú ngồi nghiên cứu các loại hàng cô đưa, thậm chí còn tự mình thử hết. Cũng may là những thứ này không mấy xi nhê gì với người sói chứ không tên điên này đã sớm thăng thiên rồi.
Hôm nay, Tuyết giới thiệu cho Dương các địa bàn của cô. Mỗi địa bàn do một đàn em của Tuyết quản lý, kinh doanh các loại hình khác nhau từ không lành mạnh cho lắm như quán bar, karaoke, sòng bạc, cho đến nhà hàng, khách sạn và điều khiến Dương ngạc nhiên nhất là Tuyết còn có cả một bệnh viện. Tuyết mở bệnh viện vì lí do khiến Dương không ngờ tới: máu tươi. Bệnh viện có ngân hàng máu, đây chính là nguồn cung cấp máu tươi cho ma cà rồng mà không cần phải gϊếŧ người. Dù vậy, để duy trì hoạt động của bệnh viện và đảm bảo việc cung cấp máu trường kì cũng không thể cứ dùng hết máu trong ngân hàng nên máu tươi vẫn là thứ cực kì quí hiếm, chỉ được dùng trong những dịp đặc biệt, giống như một dạng phần thưởng. Tuyết quả thật là một cô gái vừa xinh đẹp vừa thông minh khiến người ta ao ước.
“Đã nhớ hết các địa bàn và người quản lý chưa?” – Tuyết hỏi sau khi giới thiệu với Dương một lượt.
“Rồi.” – Dương gật đầu.
“Tốt. Giờ đi chuẩn bị đi, chúng ta đi dự tiệc.” – Tuyết hài lòng nói.
“Tiệc gì vậy?”
“Sinh nhật tôi.”
Dương về phòng, trong tủ có rất nhiều quần áo giày dép phụ kiện nhưng hắn nhìn tới nhìn lui vẫn không biết phải chọn gì. Cuối cùng Dương chọn một bộ đồ đen nhìn lịch lãm nhất.
Tuyết nghe thấy tiếng động ngoài phòng khách thì nói vọng ra: “Vào đây giúp tôi một chút.”
Dương vốn định ra phòng khách đọc sách trong lúc đợi Tuyết nhưng vừa cầm được cuốn sách trên tay thì bị Tuyết gọi.
Tuyết mặc một chiếc đầm dài, đỏ sậm như máu đứng trước gương, cô xinh đẹp quyến rũ đến ngạt thở, ánh lên vẻ quyền lực bức người. Dương vừa nhìn thấy Tuyết liền sững sờ, ngất ngây.
“Lại giúp tôi kéo khóa đi, bị kẹt rồi.” – Tuyết giục Dương.
Dương bừng tỉnh, bước tới.
Trước chiếc khóa xẻ sâu của váy nữ, hắn không giữ nổi bình tĩnh.
Dương loay hoay mãi mới kéo, giữ được hai bên mép váy lại gần nhau. Phéc-mơ-tuya kéo lên, tấm lưng trắng như tuyết kia dần dần bị đóng lại, cùng lúc đó vạt váy cũng từng chút ôm sát vào người, để lộ những đường cong tuyệt đẹp.
Dương lắc đầu cho tỉnh táo, vừa nãy hắn vừa uống rượu cùng Tuyết vừa nghe cô nói, lần đầu tiên hắn mới uống nhiều như vậy.
Cả Tuyết và Dương không hẹn mà gặp cùng nhìn vào gương nhưng tiếc là ma cà rồng không có ảnh phản chiếu trong gương. Nếu có, hẳn là hai “người” sẽ giống như một cặp đôi hoàn hảo, từ nhan sắc đến trang phục đều hợp nhau đến bất ngờ, giống như nhà vua và nữ hoàng đang sánh bước vậy.
“Đeo giúp tôi chiếc vòng này nữa.”
Tuyết lấy chiếc vòng cổ pha lê đen trên bàn đưa cho Dương, cô dùng hai tay giữ tóc phía trên, để lộ chiếc cổ cao, trắng ngần.
Rõ ràng Tuyết không phải là người nhưng lại khiến Dương muốn lưu dấu răng trên cổ cô ngay lập tức. Chiếc cổ trắng thon hấp dẫn hơn tất cả các món ăn hắn đã thử mấy ngày hôm nay.
Đeo vòng xong, Tuyết nhìn lại váy áo của mình rồi quay ra nhìn Dương một lượt từ đầu đến chân, không biết là nói với mình hay với Dương: “Hoàn hảo.”