Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Tình Của Lý Tổng

Chương 38: Sao Anh Lại Trói Cô Lại?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô cũng đoán khi Lâm Trạch Thần nhận được hợp đồng, sẽ không bỏ qua cho cô.

Nhưng đó là dưới điều kiện anh ta uống xong thuốc ngủ!

Tất cả là lỗi tại người đàn ông xa lạ trong phòng tắm!!!

Nếu không phải do anh ta giả mạo Lâm Trạch Thần tới quấy rối một phen, thì cô cũng sẽ không khẩn trương đến mức run tay, bị Lâm Trạch Thần nhìn ra manh mối.

Tình huống bây giờ, cô nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ thật sự phải ngủ với Lâm Trạch Thần?

Ngay khi cô gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, tiếng điện thoại di động rung lên, khiến bàn tay Lâm Trạch Thần đang sờ loạn phải dừng lại.

“Lâm tổng, là điện thoại của, anh nghe điện thoại trước đi.”

Thư Vãn mượn cơ hội này, nhanh chóng đẩy Lâm Trạch Thần ra, đứng lên khỏi người anh.

Lâm Trạch Thần cảm thấy tối nay cô không thể chạy trốn, cũng không so đo với cô nữa.

Anh ta lấy di động ra nhìn, nhìn thấy số hiển thị trên đó, vội vàng nghe máy.

Thư Vãn chỉ nghe thấy anh ta nhận điện thoại, giọng nói bỗng nhiên trở nên cực kỳ cung kính, có chút cúi đầu khom lưng.

Liền đoán được người gọi điện thoại tới, là đại nhân vật ngay cả Lâm Trạch Thần cũng không thể trêu vào, cũng không biết là ai?

Nhưng mà cô cũng lười quan tâm là ai gọi điện thoại, hiện tại cô đang bận nghĩ phải làm như thế nào để giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt.

Lâm Trạch Thần vừa nghe điện thoại vừa cầm hợp đồng lên nhìn: "Có vấn đề sao? Sao tôi không phát hiện?”

Thư Vãn không nghe thấy giọng đối phương, chỉ nghe Lâm Trạch Thần nói tiếp: "Bây giờ sao?”



Dừng một chút, hắn lại nói: "Được, tôi lập tức qua đó.”

Nghe được anh ta muốn đi, Thư Vãn càng lo lắng, nếu đêm nay không giải quyết Lâm Trạch Thần, ngày mai đấu thầu bắt đầu, cô liền xong đời!

Cô muốn ngăn Lâm Trạch Thần lại, nhưng anh ta lại cầm lấy hợp đồng rồi ôm eo cô, hôn lên mặt cô một cái.

“Bảo bối, anh đột nhiên có chút việc gấp phải xử lý, em ở chỗ này ngoan ngoãn chờ anh.”

Thấy anh ta còn muốn trở lại, Thư Vãn cũng không ngăn cản nữa.

Lâm Trạch Thần không ngủ được với cô, chắc chắn sẽ quay lại, vậy cô chờ một chút cũng không sao.

Lâm Trạch Thần vừa đi, Thư Vãn thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng nghe được thanh âm trong phòng tắm truyền đến, thân thể thả lỏng của cô lại căng thẳng.

Bên trong còn một người cần phải giải quyết!

Thư Vãn nhấc bước, đi nhanh tới.

Tay vừa đặt lên tay nắm cửa phòng tắm, cửa liền từ bên trong mở ra, một bàn tay thon dài túm lấy cô, dùng sức kéo cô vào.

Đèn trong phòng tắm bị tắt, chỉ có trên cửa lộ ra ánh sáng màu vàng nhạt, mơ hồ có thể thấy rõ hình xăm trên xương đòn của người đàn ông.

Cô còn muốn nhìn kỹ, người đàn ông đột nhiên xoay người cô, ấn cô lên tường.

Sau khi anh ôm lấy cô từ sau lưng, lại dùng dây buộc nhựa màu trắng khóa chặt hai tay cô.

Ngay sau đó, cái cà vạt cógiá trị xa xỉ kia lại che ở trên mắt cô.

“!!!”



Tại sao tên này lại trói cô nữa?!

Thư Vãn còn chưa kịp mở miệng, người đàn ông bỗng nhiên chế trụ cằm cô.

Chỉ cảm thấy môi lạnh lẽo, người đàn ông cứ như vậy hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Khoảnh khắc bị hôn, Thư Vãn chạm vào da thịt anh.

Cô có thể cảm giác được người đàn ông này đã tháo mặt nạ xuống, chỉ tiếc ánh mắt của cô đã bị bịt kín, không thấy rõ dáng vẻ của người đàn ông.

Cô bị đè ở trên tường, thân thể nóng bỏng của đàn ông, cơ hồ thiêu đốt thân thể mềm mại của cô.

Nụ hôn của anh ta cực kỳ điên cuồng, giống như một con sói chết đói, hận không thể vội vàng nuốt cô vào trong bụng.

A......

Cô không thể động đậy, chỉ có thể phát ra tiếng ưm nhỏ.

Người đàn ông nghe được thanh âm mềm mại của nàng, lại càng không thể tự kiềm chế bàn tay thon dài, muốn kéo xuống quần áo của cô xuống.

Sau khi anh xoay người cô lại, lại đặt cô lên tường hôn.

Thư Vãn liều mạng giãy dụa, người đàn ông lại dùng một tay chế trụ cổ tay vung lung tung của cô, khóa lêи đỉиɦ đầu cô.

Khi người đàn ông chạm vào cô, động tác rất vội vàng.

Tựa như đã lâu không chạm qua phụ nữ, đặc biệt sốt ruột, cũng đặc biệt hung ác.

Giống như muốn gϊếŧ chết cô thì anh ta mới có thể thỏa mãn được.
« Chương TrướcChương Tiếp »