Chương 9: Do phu nu ngu ngoc
Hơn 11 giờ tối Hoa tiên sinh mới trở về, anh mở cửa phòng ngủ, bật đèn lên.
Đột nhiên xuất hiện ánh đèn mãnh liệt, ánh mắt bị ngọn đèn đâm vào rất đau rất đau, tôi vội đưa tay che khuất tầm mắt.
Chợt một bàn tay lạnh lẽo nắm chặt lấy tay tôi, mặt của Hoa tiên sinh đột nhiên gần trong gang tấc.
Trên người anh ta tràn đầy mùi rượu, hơi thở ấm áp khẽ phả vào mặt tôi, nhất thời cơn buồn ngủ tiêu biến hết, thân thể không tự chủ được, lùi về phía sau co rụt lại.
“ Sao thế, sợ tôi à?”
Hơi chần chừ nói:” Tôi, không có.”
Hắn xốc chăn trên người tôi lên, đặt tôi trên đùi, cúi xuống tai tôi nhẹ giọng hỏi:” Thật sự không sợ tôi?”
Lòng tôi đột nhiên nhảy dựng, âm thanh trong miệng phát ra ngoài, lắc đầu:” Thật sự không sợ.”
Hắn đem tay tôi hướng vào cổ áo hắn, “ Thế nào, còn muốn tôi tự mình động thủ ?”
Hai tay run rẩy tháo cà vạt của hắn ra, tháo cà vạt xuống sau đó lại tiếp tục cởi nút quần áo trên người.
Hắn nhẹ nhàng hôn quanh cổ tôi, ngực tôi, vươn tay thọc sâu vào bộ đồ ngủ làm bằng lụa gợi cảm.
Áo ngủ trên người tôi thoáng chốc đã bị hắn cởi ra, trong khi áo của hắn tôi mới cởi được hai hàng.
“ Đồ phụ nữ ngu ngốc, sao chậm thế hả?”Hắn trừng mắt nhìn tôi liếc một cái, giật phăng cái áo đang mặc trên người.
Nhìn thấy thân thể gần như lõα ɭồ của hắn, lòng tôi càng thêm sợ hãi, vội lấy cái chăn bên cạnh che lại, liền bị hắn xốc lên.
Bị hắn đè ở dưới người, thân thể bỗng truyền đến một trận đau rát, đau đến mức tôi nắm chặt ga trải giường, nhắm mắt lại rêи ɾỉ. Hắn mỗi một lần co rúm, tôi lại buông tấm ga giường ra, nước mắt cũng từng giọt lăn xuống dưới.
Hắn hình như phát hiện ra tôi có điểm khác thường, ngừng lại, lau đi nước mắt trên mặt tôi, “ Lần sau sẽ không đau nữa.” Nói xong lại tiếp tục luật động, so với lúc trước ôn nhu hơn rất nhiều.
Không biết qua bao lâu, hắn từ trên người tôi xoay người xuống dưới, ngả đầu ngủ say.
Xác định hắn thật sự ngủ, tôi rón ra rón rén bò xuống giường, thân thể vẫn rất đau, hai chân không ngừng run rẩy, nhặt chỗ quần áo bị hắn ném ở dưới đất lên đặt ở đầu giường, quấn khăn tắm kéo thân thể mỏi mệt đi ra khỏi phòng ngủ.
Phòng tắm, tôi nằm trong cái bồn tắm lớn, cảm thấy sự mệt mỏi cũng từng chút từng chút tiêu tan, mãi đến khi nước đã trở lạnh mới cầm lấy khăn đi ra.
Trở lại phòng ngủ đã không còn thấy anh ta đâu, quần áo của hắn cũng biến mất theo. Kỳ thật hắn, vừa rồi vẫn chưa ngủ.
Lắc đầu, tôi chẳng qua chỉ là công cụ phát dục của anh, tiết dục qua đi anh ta tự nhiên sẽ đi, sao lại có thể ở lại đây qua đêm a.
Bước thong thả đến bên giường xốc chăn lên, bông hồng trên giường nở thật sự rất đẹp, sự tươi đẹp đó càng làm tôi cảm thấy chói mắt.
Nước mắt không chịu thua kém theo khóe mắt tràn ra, trùm chăn lên trên đầu, thân thể cuộn tròn thành một khối, nước mắt không ngừng rơi.
Ở trong lòng nhiều lần tự nói với chính mình: năm năm, rất nhanh sẽ có thể trở thành quá khứ. Tô Thiển Thiển, ngay cả một nam nhân mà ngươi cũng không ứng phó nổi, ngày sau biết lấy cái gì chăm sóc mẹ đây.