Chương 29: Gặp lại ma vương
Ngày mồng 1 tháng 10, tôi sớm đã chuẩn bị mọi thứ thật tốt, Hoa Thần nói buổi chiều tới đón tôi, buổi sáng rảnh rỗi không có việc gì làm bèn đi shopping.
Ngày hôm qua tôi nói với mẹ rằng ngày nghỉ sẽ đi thành phố Mộ Phong với Hiên nhi, mẹ gặp qua Hiên nhi, bà nói tính tình Hiên nhi phấn chấn bồng bột, lúc nào cũng nhìn thấy cảnh đẹp ý vui. Hiên Nhi và mẹ tôi rất hợp duyên, có lẽ bởi cô ấy từ nhỏ sớm đã mất mẹ nên mới có thể gần gũi với mẹ tôi như vậy.
Không biết vì sao, Tử Kiềm đối với Hiên nhi lại có thành kiến rất lớn, nó nói kể từ sau khi Hiên nhi xuất hiện tình bạn giữa chúng tôi như có một vết rạn nứt, nhưng tôi nghĩ không phải như vậy, cho dù Hiên nhi không xuất hiện, tôi và nó cũng không thể như lúc trước, bởi vì người thay đổi là tôi.
Đi dạo đã lâu, vẫn không mua được cái gì. Nhưng tôi không muốn mình phải về tay không, do dự nửa ngày không biết mua cái gì, cuối cùng đặt tay xuống quyết định đi mua một hộp bαo ©αo sυ. Cho dù là chỉ là tình nhân nhưng tôi muốn phải thực hiện tốt các biện pháp tránh thai, không thể chỉ vì nhất thời lạc thú mà lưu lại mầm tai họa. Lấy hóa đơn, đem bαo ©αo sυ giấu xuống tận đáy túi xách, sau đó tiếp tục đi dạo.
Di động vang lên, tôi lấy điện thoại ra thì thấy một dãy số xa lạ, nhấn nút nhận cuộc gọi, còn chưa kịp mở miệng, đối phương đã gầm gè đầy giận dữ,” Tô Thiển Thiển, cô xem lời tôi nói là gió thoảng bên tai có đúng không?”
Đầu tôi bị một cỗ lửa giận hừng hực thiêu đốt, gần đây tôi đâu có hứa hẹn với ai, cái gì mà xem lời hắn nói như gió thoảng, thật không hiểu nổi! “ Anh là ai? Tôi đã hứa gì với anh sao?”
“ Cũng không tồi nhỉ? Tô Thiển Thiển, mới một tháng không gặp mà hình như cô đã quên mất tôi là ai rồi.”
Trong lòng tức giận càng thêm sâu,” Anh cũng không nói anh là ai, thế thì tôi làm sao có thể nhận ra anh đây.”
“ Cô đang ở đâu?”
“ Đường Triêu dương, trước cửa tiệm thuốc lớn Triêu Dương.”
“ Chờ ở đấy, năm phút nữa tôi tới đón cô.”
Trong lòng cả kinh, năm phút đồng hồ qua đi, lẽ nào hắn đang ở tại biệt thự tôi sống sao? Từ đường đó tới đây cũng phải mất mười phút, cuộc điện thoại đó thực đáng sợ, tôi rốt cuộc vì cái gì mà phải đứng đây đợi hắn.
Không mục đích đi về phía trước, trong đầu không ngừng suy đoán xem cuộc điện thoại này là ai gọi đến.
Nghe thấy tiếng phanh xe truyền tới, tôi không quay đầu lại, cũng không nghĩ rằng nhanh như vậy mà hắn đã đến rồi.
“ Tô Thiển Thiển, không phải tôi đã nói cô ở đây đợi tôi sao?”
Dừng bước chân, chậm rãi quay đầu lại, một chiếc BMWs đỗ ở phía sau, nhìn xuyên qua tấm kính chắn, khuôn mặt điên đảo chúng sinh của Hạ Mộc Lạo lại xuất hiện trong tầm mắt.
Tôi kinh ngạc nhìn hắn, hắn bình tĩnh nhìn lại tôi, máu toàn thân lúc này tựa như đông cứng, trái tim lúc này tựa như ngừng đập, thời gian cũng tựa hồ yên lặng.
Không biết qua bao lâu, hắn mới mất kiên nhẫn hỏi,” cô còn muốn đứng ở đấy bao lâu nữa?”
Một tháng không gặp hắn vẫn đáng ghét như vậy, nhanh như vậy liền lộ ra bản tính.