Chương 18: Cuối tháng Tám
Phần 2: Sau khi bão táp qua đi, sẽ còn lại những gì?
Thời gian trôi qua thực nhanh, chẳng mấy chốc đã là cuối tháng tám, tôi đã nhận được giấy báo trúng tuyển của trường Đại học Thánh Hoa, mẹ cũng đã làm phẫu thuật, mọi việc hết thảy đều coi như thuận lợi.
Mấy tháng gần đây Hoa Thần chỉ ghé qua vài lần, mỗi lần đến cơ hồ chỉ tới 10 giờ là đi, hai người vẫn chưa từng chính thức nói chuyện với nhau, chỉ ở trên giường “ trao đổi” thân thể. Từ lần đau đớn đầu tiên, chuyện kia cũng dần trở thành một niềm vui thích. Tuy là tiết dục, nhưng anh ta mỗi lần xâm nhập vào thân thể tôi, mặc dù không thể nói là ôn nhu, nhưng cũng không tính là thô lỗ, tôi bây giờ cũng không còn sợ hãi đối với việc nam nữ như lần đầu tiên nữa.
Tuy nói là trao đổi ngôn ngữ không nhiều lắm, nhưng không có nghĩa là một câu cũng không nói, trong trí nhớ của tôi, câu nói dễ nghe nhất của anh chính là câu đầu tiên anh nói: một tuần cho phép tôi về nhà 2 lần, nhưng chỉ được ở khi nào anh đi qua đêm.
Nhớ lại mấy tháng trước, khi đó mới biết mẹ mắc bệnh, tôi chuẩn bị nghỉ học, nhưng bây giờ thì không sao rồi. Vì tiền phẫu thuật của mẹ với các chi phí khác ở bệnh viện, tiền trong thẻ cũng không còn nhiều, đến giữa tháng bảy, tôi đi kiểm tra, trong taì khoản không hiểu vì sao đột nhiên lại có thêm 20 vạn, trong lòng đối với Hoa Thần cũng có chút cảm kích, trên hợp đồng một năm là 60 vạn, 60 vạn của năm nay hắn đã đưa, lúc tôi thiếu tiền anh ta còn cho thêm 20 vạn, đối với anh, tôi chỉ thấy cảm kích, không hơn.
Nhiễm Nhiễm và Tử Kiềm cũng đỗ vào Thánh Hoa, kì thật cho dù Nhiễm Nhiễm không đỗ trong trường thi thì cũng vẫn được vào trường mà thôi, nhưng nó vẫn cố gắng học tập như vậy, thực làm cho tôi cảm thấy mặc cảm.
Hiên nhi cũng thường xuyên liên hệ điện thoại cho tôi, tôi nhận được giấy báo trúng tuyển người đầu tiên thông báo chính là cô, nói cho cô biết tôi đã đỗ vào Thánh Hoa, sau khi biết được cô cực kì hưng phấn.
Tôi từ trước tới nay đều không tin trên đời này có nhất kiến chung tình, nhưng Hiên nhi đối với Già Minh quả thực chính là nhất kiến chung tình, làm cho tôi không thể không tin.
Hiên nhi thường xuyên đi Duy Đô, luôn cố gắng tìm cơ hội đến gần Già Minh, nhưng hắn đối với cô vẫn thản nhiên như trước, cũng không có nói chuyện nhiều. Mỗi lần Hiên nhi gọi điện kể chuyện này cho tôi nghe, tôi lại không ngừng được cười, trước kia chỉ nghe qua nam sinh theo đuổi nữ sinh, hôm nay lại được chứng kiển một khung cảnh ngược đời như vậy.
Mới quen Hiên nhi, ấn tương đầu tiên cô để lại cho tôi chính là một cô gái tuổi trẻ năng động, tiếp xúc càng lâu, ấn tượng về cô cũng dần thay đổi, hiện tại tôi cảm thấy cô chẳng những là một cô gái tràn đầy sức sống, mà còn là một con người vô cùng mạnh mẽ, cố chấp, nếu đã nhận định điều gì đó về một con người thì sẽ không dễ dàng thay đổi.
Cô sở dĩ đồng ý làm bạn với tôi là bởi vì ấn tượng của cô về tôi rất tốt, cô nói trước kia cũng từng sơ suất xô ngã người khác, chưa kịp xin lỗi thì đã bị nhiếc móc, tôi chẳng những không mắng cô mà còn nói lời cảm ơn, làm cô thực muốn kết bạn với tôi, kiên quyết để lại số điện thoại.
Có lẽ đây cũng là một loại duyên phận, mỗi lần nói chuyện với Hiên nhi tôi đều cười rất thực lòng, mỗi lần cười đều thực vui vẻ, nói chuyện với cô tôi không có gánh nặng thương tổn tâm lý, không kiêng nể gì, muốn nói gì thì nói, không cần ngụy trang, không cần che dấu.
Chỉ có thể nói rằng, quen được Hiên nhi, tôi quả thực rất may mắn.