"... Được rồi”
Cô gái váy đỏ phồng mặt lên, lộ vẻ không vui, nhưng cũng không có ý định cầu xin vệ sĩ, để vô cớ rớt giá, nên quay người rời đi.
"Chị ơi, chị xem bộ quần áo này đi."
Cô gái váy vàng đột nhiên che miệng cười to: “Vật liệu do hoàng thất đặc biệt cung cấp, hoa văn khuy áo, có lẽ là do chính El đại sư thiết kế, với thân phận của anh ta làm sao có tư cách mặc nó chứ? Nếu như em nhớ không nhầm... Nó được dành riêng cho giọng ca của đế quốc đó."
"Chỉ sợ anh không phải là luyến tiếc thiếu tướng, mà là đang luyến tiếc hoàng tử Ôn Nạp Nhĩ, nên anh không hề thích những đám Omega thô tục như chúng tôi thì có.”
Sắc mặt của cô gái váy đỏ thay đổi.
"Đúng vậy, làm sao chúng ta có thể so sánh với vị tình nhân quốc dân đó được, cho dù đã kết hôn, nhưng vẫn có vô số Alpha hết lòng hết dạ vì ngài ấy, thà làm vệ sĩ và tìm cơ hội liếʍ mũi giày người khác, cũng không chịu cùng Omega đơn thuần ở cùng một chỗ."
Những lời này thực sự khiến người ta đau lòng, rõ ràng là đang ám chỉ Ngu Hoài và Ôn Nạp Nhĩ có quan hệ tình cảm, do đó anh mới coi thường lời mời từ cô con gái út của thủ tướng. Ngu Hoài muốn lên tiếng phủ nhận, nhưng tầm mắt của cô gái váy đỏ đã nhanh hơn, cô nhìn lên bộ lễ phục của Ngu Hoài.
"Ồ" Omega cười khẩy: "Cơ thể này đắt tiền hơn tôi, chỉ là do tôi có mắt không tròng, cứ thích trèo cao."
Thật ra thì Ngu Hoài cũng không nhìn ra được sự hiếm có của bộ lễ phục này, đây chẳng phải chỉ là một bộ trang phục thôi sao, đã vậy lúc mặc vào ngược lại cảm thấy không dễ cất đồ, vừa rồi lúc ở trong toilet cởi ra mất rất nhiều thời gian. Anh có phần bất lực giải thích:
"Chỉ là Ôn Nạp Nhĩ điện hạ tâm tính tốt, tôi cũng không có gặp qua ngài ấy mấy lần."
Những gì Ngu Hoài nói đều là sự thật, địa vị của Ôn Nạp Nhĩ rất cao quý, Cố Quân Các không biết tại sao, có vẻ như hắn đã rất cố gắng tránh để cho hai người họ được có cơ hội gặp mặt trực tiếp.
"Quên đi, loại người như anh không đáng để tôi tức giận."
Tất nhiên cô gái váy đỏ sẽ không tin, sắc mặt cô có chút khó coi: "Anh không muốn đúng không, đừng nói là anh sẽ có tư cách quyết định nha? Tôi đi tìm thiếu tướng Cố, xem rốt cuộc thì ngài ấy có định nhường anh cho tôi hay không!"
Cô tức giận kéo em gái định bỏ đi, khi quay đầu lại thiếu chút nữa đã đυ.ng phải một người.
"Xin lỗi..." Omega xin lỗi nửa chừng, thì nhận ra người đó:"Anh? Anh tới đây làm gì?"
Đứng trước mặt là một nam thanh niên Beta, có khuôn mặt thanh tú, vóc người rất cao, nhưng lưng hơi khom xuống, như là đã quen với sự khiêm tốn lễ nghĩa, Beta trẻ tuổi nói nhỏ: “Em gái ..."
—Người này là con trai thứ hai của thủ tướng, Murray Vincent.
“Anh cũng xứng gọi tôi là em gái của anh sao?” Cố gái mặc váy đỏ tỏ vẻ sốt ruột nói: “Anh còn không mau trở về, tránh ra, tránh ra coi.”
Em gái tỏ ra kiêu ngạo đối với anh trai của mình như vậy, nhưng những người khác cũng không cảm thấy đây có gì là đáng trách, Alpha cùng Omega xác thực vốn là ưu việt, cho dù là anh em, khi mang giới tính Beta thì đều sẽ không được coi trọng.
Tuy nhiên, người Beta này không ngoan ngoãn tránh sang một bên, mà anh ta do dự nhìn Ngu Hoài và thực sự đã nói điều gì đó để giúp đỡ:
"Em gái.. Tiểu Ny, vị khách này vừa nhìn là đã biết là quân nhân, binh lính trong quân đội đều rất trung thành, chắc là cũng đã thề trung thành đến chết với quân chủ, hay là chúng ta đừng làm khó dễ người ta nữa..."