Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Thích Hợp [KlaNo]

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 5

[No]

Đêm qua tôi bị mất ngủ. Sống tới 21 năm trên cuộc đời tôi lại bị mất ngủ lại vì thằng nhóc Kla. Tôi vẫn thích hợp sống vô lo vô nghĩ hơn là phải suy nghĩ mấy vấn đề đau đầu này. Haizz. Dậy làm vệ sinh rồi đi học thôi, không thể để người khác nhìn thấy. Trên đường đi gặp mấy chiếc xe chở học sinh cấp 3, tim tôi không khỏi run lên 1 cái. Khi thích 1 người, nhìn thứ gì cũng sẽ liên hệ tới họ hay sao. Nhưng tôi sẽ không nghĩ nhiều quá. Chúng tôi chỉ tiếp xúc thân mật mỗi lần đó, ngoài ra không có bất cứ phương diện nào khác thể hiện mối quan hệ của chúng tôi phát triển thêm. Điên rồi, vẫn còn đi học đấy! Vội vội vàng vàng một ngày. Ban ngày tôi cố làm cho mình bận rộn để không có thời gian suy nghĩ lung tung. Đội bóng huấn luyện xong tôi còn ở lại thu dọn đồ đạc, mấy đứa nhỏ đều nói tôi không cần làm mấy việc này. Tôi cười khổ, tất nhiên là tôi biết. Trời ơi, người đừng khiến con phải suy nghĩ thêm nữa. Vì vậy trong mắt người khác, hôm nay tôi là boy cần cù. Thậm chí tôi còn chạy tới lớp của Can, bị chủ nhiệm lớp nhìn thấy mắng tôi chiếm dụng thời gian học tập của họ. Tôi tránh không kịp, Can cũng bị dọa sợ, nó nói sau này sẽ không mượn danh nghĩa tôi trốn học nữa. Cũng coi như có thu hoạch ngoài ý muốn. Chủ nhiệm lớp mắng mỏ khiến tôi phân tâm không ít. Đến khi chuông tan học vang lên. Trước kia tôi tôi luôn chờ mong tiếng chuông này, hiện tại lại chỉ thấy phiền muộn. Champ ngồi vào chỗ tôi.

- Hôm nay mày về nhà thế nào?

Không nhắc tới thì thôi, nhắc tới lại thấy đau đầu. Haizzz! Phiền chết đi được.

- Đi uống rượu không? Cả Type nữa.

Tôi đề nghị.

- Tao có việc rồi, Tharn đang chờ tao này. - Type nói .

- Một ngày cũng không được sao? Mày nói với chồng mày một tiếng chẳng lẽ không cho tao chút mặt mũi nào.

- Mày làm sao mà lại rủ bọn tao đi uống? Mày tự đi uống là được rồi.

Cái thằng Champ không có lương tâm này nói. 1 người đi uống thì gọi là uống rượu sao?

- Tao không có tiền, đang đợi hai đứa mày mời.

- Được rồi. Hôm nay chúng tao mời. Có điều tâm trạng mày thật sự không tốt, mới miễn cưỡng đáp ứng .

Là anh em tốt thì nên nói câu này.

Chúng tôi tới quán bar lần trước. Vừa ngồi xuống tôi liền gọi mấy chai rượu. Hai người kia nghi hoặc nhìn tôi, định mở miệng nhiều chuyện, tôi liền chặn miệng: "Tao chỉ khát nước thôi mà." Để họ biết được sự thật tôi sẽ rất lúng túng! Mơ mơ hồ hồ tôi đã uống quá 3 chén rồi. Uống rượu vào lại không quản được cái miệng:

- Bọn mày muốn biết tại sao tao lại như thế này, bây giờ tới tiết mục hỏi đáp cùng No rồi đây.

Mơ màng nhìn thấy hai người kia liếc mắt với nhau.

- Tao không phải người xấu.

- Làm gì có người xấu nào chân yếu tay mềm như mày không?

- Không phải, mày không hiểu ý tao, chính là... mày có thấy tao xấu xa không?

- Hả? Mày nói vớ vẩn gì thế?

- Chính là đi dụ dỗ trẻ nhỏ ấy?

- Tao thấy mày mới là người bị dụ dỗ ấy.

Type lắc đầu. Họ không hiểu ý tôi, tôi lại không thể nói quá nhiều.

- Trên báo đài không phải đưa tin vụ đàn anh lợi dụng thân phận, ép buộc đàn em phát sinh quan hệ, còn quay video lại phát lên mạng. Lúc chúng ta lên cấp 3 không phải có nam sinh không chịu nổi mà nhảy lầu sao? Mày thấy tao có giống kiểu người như thế không?

- Mày đang nghĩ vớ vẩn gì thế? Nếu mày là loại người như vậy bọn tao còn làm bạn với mày à?

- Nếu nhỡ may như thế thì sao?

- Mày điên à, tự dưng nói nhăng nói cuội. Uống đủ chưa, uống đủ rồi thì tao đưa mày về. Tharn còn chờ tao về. Về nhà muộn là có chuyện đấy.

- Có chuyện gì?

- FA như mày không hiểu đâu. Uống rượu của mày đi, uống rượu rồi còn không chặn được miệng của mày.

- Được rồi, thế này đi, đợi khi tao say quắc cần câu rồi, thì đưa tao về. Nhớ kĩ nhất định phải đợi tao say bất tỉnh nhân sự.

- Được rồi. Mày say nhanh lên đi, bọn tao mệt rồi.

------------------

[Kla]

Hôm nay P'No không liên lạc với tôi, có lẽ muốn tránh mặt. Nhưng tôi nhất định không bỏ cuộc, nhất định phải nhìn thấy anh ấy ngay lúc này. Đi tới trường mới biết anh ấy về rồi. Đến nhà thì chỉ có Nic ở nhà.

- Anh mày đâu? - Tôi vội vàng hỏi.

- Mày không thể đổi câu hỏi à? Mỗi lần gặp câu đầu tiên mày hỏi là anh tao đâu. Câu thứ hai là anh ấy ở cùng với ai. Anh ấy lớn rồi, không phải cái gì cũng báo cáo cho tao.

- Vậy mới bảo mày chú ý quan sát. Mày chỉ hỏi mà không biết kiểm tra à?

- Bỏ đi, không muốn cùng mày cãi nhau. Có thể anh tao ở cùng anh Type, được chưa?

- Không được, tao muốn chờ anh ấy về.

- Mày không sợ anh ấy phát hiện ra à?

- Hôm nay tao quyết định làm rõ mọi chuyện, biết thì biết.

- Bro, thật khâm phục lòng dũng cảm của mày. Có điều, anh tao là người cố chấp bảo thủ. Anh ấy không thích yêu đương với mấy đứa cấp 3 chuyên gây sự đâu.

- Nói cho rõ nhé, tao và mày không phải một loại người, lại còn gây sự.

- Là tao, được chưa? Có điều mày được bao nhiêu em gái thích còn có mấy người nói đã cùng mày quan hệ. Đây là chuyện không đàng hoàng đâu nhé.

- Tao sẽ cảnh cáo họ. Nhưng tao chưa từng cùng ai khác quan hệ, tao chỉ có cảm giác với P'No thôi.

- Mày có thể bớt sến súa không?

Đang nói chuyện thì nghe "Bịch!" một cái. Nic còn nói có ma à. Tôi nhanh chóng đi tới của, chuẩn bị mở thì Nic kéo tôi lại, nhìn vẻ mặt nhát gan của nó tôi chỉ muốn đạp cho cái. Cửa vừa mở ra liền thấy P'No nằm ở bên ngoài. Ai thất đức như thế? P'No của tôi nhất định bị đập đầu xuống đất rồi. Type và Champ đã đi xa không ngừng hắt xì hơi.

- Nic giúp tao một tay, đưa anh ấy lên phòng.

- Biết rồi, biết rồi.

Chúng tôi hợp sức đỡ P'No về phòng. Nhìn P'No không ngừng lẩm bẩm, tôi bỗng nghĩ ra một kế.

- Hôm nay bố mẹ mày không có nhà phải không?

- Đúng thế, làm sao?

- Không có gì. Mày cũng đi đi. Đêm nay thích ra ngoài tán gái hay làm cái gì cũng được.

- Mày muốn làm gì? Đây là nhà tao đấy.

- Mày nói xem?

- Ê ê, mày thật không có nhân tính. Không được, tao không đi. Tao thề sống chết phải bảo vệ cúc hoa của anh tao.

Tôi rút chìa khóa xe ra, trước khi nó làm loạn hơn nữa, nói:

- Phải không?

- Ha ha~~ Cái này á ~~~ Hôm khác tao bảo vệ sau là được rồi.

- Coi như mày biết điều, nhớ đem cái túi ở trong xe tao lên đây.

- Mày đã chuẩn bị sẵn công cụ gây án rồi?

- Đương nhiên. Anh đây không đánh khi không chuẩn bị kĩ. Hơn nữa tao không muốn anh ấy đau.

- Nói như vậy hôm nay tao dẫn sói vào nhà rồi.

- Đúng thế. Mày còn là đồng phạm đấy.

Thằng ranh này chạy tới chỗ P'No nói: "Cẩn thận cúc hoa của anh nhé" Sau đó vội vàng xuống lấy túi cho tôi, rồi lại vội vàng rời khỏi nhà. Tôi đỡ P'No xuống giường, để anh ấy ngồi dậy.

- P'No, anh còn khó chịu không? Có buồn nôn không?

- Ưm~~~

Anh ấy giống như đứa trẻ lắc đầu nguầy nguậy, còn lẩm bẩm gì đó. Quả thật rất đáng yêu.

- Vậy uống chút nước nhé? - Tôi tiếp tục dỗ dành.

- Ừm ~~~

Chậm chạp gật đầu, đáng yêu hết sức. Tôi nhanh chóng lấy nước cho anh ấy. Nhìn P'No ngoan ngoãn uống nước, đợi anh uống xong, tôi định mang cốc nước đi thì góc áo bị kéo lại.

- Đừng đi, khó chịu ~~~

Tôi nắm chặt tay lại, hít sâu một hơi, để ly nước xuống bàn cạnh giường, đứng bên giường nâng mặt anh ấy lên. Anh lại bỏ tay tôi ra, đem mặt áp vào bụng tôi, hai tay ôm lấy thắt lưng. Hơi thở nóng hổi phả vào người tôi, muốn thử thách sự chịu đựng của tôi phải không? Tôi nâng đầu anh ấy lên, để cằm anh ấy ở bụng tôi, hỏi:

- Biết em là ai không?

- Hử?

Anh ấy uống say nên phản ứng có chút chậm chạp.

Tôi hỏi lại:

- Người anh ôm lúc này là ai?

- Kla.

Hòn đá nặng trong lòng như rơi xuống, tạo nên một trận rung động, sóng vỗ không ngừng. Tuy nói với Nic như thế nhưng hôm nay tôi thật lòng chỉ muốn chăm sóc anh ấy. Nhưng tình hình bây giờ tôi không thể nhịn nữa rồi, tôi chỉ có thể phóng nó ra thôi.

- Vậy anh buông ra trước để em cởi giày cho anh, được không?

- Vậy, một lát thôi nhé.

P'No uống say chỉ như một đứa trẻ, cái gì cũng dám nói, cái gì cũng dám làm. May mà hôm nay anh ấy về nhà, nếu mà về nhà người khác tôi sẽ không nhịn được mà làm thịt người kia.

- Được.

Tôi nhẹ nhàng dỗ dành. Lúc cởi giày, phải nghe kĩ mới biết anh nói:

- Kla, đẹp.

- Em đẹp thật sao?

Cởi giày xong tôi lại bị ôm lấy.

- Ừ, rất đẹp.

Gật đầu xong lại cọ cọ trên bụng tôi. Tôi bị cọ tới phát hỏa không nhịn được nữa rồi.

- Em giúp anh cởϊ qυầи áo nhé?

- Ừm ~~~

Vừa nói vừa giơ hai tay lên như trẻ nhỏ chờ người lớn cởϊ qυầи áo hộ. Sao lại có người đáng yêu thế này, đợi lát nữa đừng có hối hận. Cởϊ áσ xong, tôi không nhịn được liền hôn đôi môi nhỏ xinh đang lẩm bẩm. Đây là lần đầu tiên chúng tôi hôn nhau. Ngậm đôi môi mềm mại ở trong miệng, tôi có chút vội vàng, muốn chiếm đóng mỗi một nơi trong miệng của anh ấy. Cuốn lấy đầu lưỡi rụt rè của anh. Anh ấy chỉ biết ôm lấy cổ tôi, tôi đè anh ngã xuống giường. Toàn bộ cơ thể đè lên anh ấy. Vừa hôn tôi vừa xoa nắn hai hạt đậu nhỏ của anh ấy, vừa mới đυ.ng vào, anh ấy liền giãy giụa, cọ vào người tôi càng không chịu nổi.

Tôi cởi thắt lưng của P'No ra, an ủi nơi nóng hổi của anh ấy. Anh bị giật mình, muốn gập người lại.

- Đừng sợ, ngoan.

Tôi rời khỏi môi nhẹ nhàng thì thầm vào tai anh ấy.

- Khó chịu~~~

- Em biết, ngoan.

Tôi di chuyển tay nhanh hơn, nhìn P'No thoải mái ngửa cổ lên, tôi liền cắn một cái, tạo thành dấu răng. Tôi không ngừng hôn chỗ đó. Chỉ có cái cổ đã khiến tôi say mê không ngừng được huống hồ là cả thân thể anh ấy. P'No kích động ôm lấy cổ tôi.

- Thoải mái không, P'No?

Tôi ngậm lấy tai anh ấy, dùng răng cắn nhẹ. Đem những thứ còn sót lại trên người P'No cởi ra hết, quần của tôi còn chưa cởi, chỉ cởi giày ra. Tôi đỡ nửa người trên anh ấy dậy, anh mơ màng nhìn tôi.

- P'No ngoan, em giúp anh cởϊ qυầи áo rồi. Anh cũng nên giúp em cởϊ qυầи đi chứ?

- Hửm?

Phản ứng chậm một nhịp, xem ra anh ấy còn chưa tỉnh rượu.

- Giúp em cởϊ qυầи, nếu không làm là không ngoan rồi.

- À ~

Hai tay anh sờ loạn trên dây lưng, còn chạm vào bụng tôi. Tôi vốn đã không nhịn được mà còn trêu chọc. Tôi cũng bội phục chính mình. Tự cởi là xong rồi, lại còn muốn chơi trò tình thú.

- Xương sườn, ha ha, muốn ăn.

P'No còn bảo cơ bụng tôi là xương lợn, còn đưa ánh mắt trong trẻo nhìn tôi.

- Ngoan, cởϊ qυầи rồi, em sẽ cho anh ăn.

Tôi liếʍ liếʍ môi mê hoặc P'No ngốc nghếch.

- Được, được, được.

Có điều anh ấy uống nhiều toàn thân mềm nhũn, cằm dựa vào bụng, ngửa mặt nhìn tôi lắc đầu. Xịt! Máu mũi tôi chảy ra rồi.

- Em dạy anh.

Tôi hôn lên mắt anh ấy. Cầm lấy tay anh ấy đặt vào khóa mở của dây lưng, bấm một cái "Tạch". Thật chịu không nổi, tôi vội vàng cởϊ qυầи ra, đẩy anh xuống giường. Hôn lên môi, cằm, cổ, xương quai xanh, còn có hai điểm nhỏ hồng hồng trên ngực anh ấy. Chỉ cần tôi chạm vào, anh liền không chịu được mà rên khẽ lên. Tôi hận không thể hôn lên mọi chỗ trên người anh ấy, cả vùng da gần xương quai xanh đều là dấu hôn tôi tạo ra, nếu có thể đổ rượu vang vào nơi ấy, tôi nhất định sẽ uống cạn. Chỉ tiếc bây giờ không kịp chuẩn bị, lần sau nhất định phải thử. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, lúc sắp tiến vào, tôi hỏi anh ấy:

- Em là ai?

- Là Kla.

Còn chưa nói hết tôi đã tiến vào, anh như sắp khóc.

- Ngoan, ngoan, ngoan. Đừng sợ. Em ở đây. Một lát là ổn rồi, ngẩng đầu nhìn em.

P'No ngẩng đầu lên, hai mắt hồng hồng. Tôi có chút hối hận nhưng súng đã lên đạn, không bắn không được. Tôi chỉ có thể hôn môi anh để phân tán lực chú ý. Càng không ngừng thăm dò, anh ấy càng thả lỏng hơn, bắt đầu phát ra tiếng hừ nhẹ đầy gợi cảm. Tôi thử động một cái.

- A~

Tuy chỉ một tiếng, tôi lại nghe rất rõ ràng. Vừa muốn nghe nhiều hơn, lại vừa muốn trêu chọc anh ấy. Tôi di chuyển thật nhanh rồi dừng lại, anh ấy mở mắt nhìn tôi.

- Gọi muốn tiếng P'Kla, được không? Gọi một tiếng em sẽ tiếp tục.

- P'Kla.

Uống say rồi quả thật cái gì anh ấy cũng dám nói. Tôi nâng hai chân anh lên, nghe tiếng rêи ɾỉ của anh ấy, vì di chuyển mà nắm chặt thắt lưng tôi. Để vợ lưu lại chút chứng cứ là chuyện tốt. Hôm sau tỉnh dậy còn có cái để ngụy biện.

Lần đầu tiên lại là lúc P'No say rượu, tôi lo cho anh ấy, nên không dám làm quá. Ôm P'No đi tắm sau đó thoa thuốc. Nhìn nơi nào đó sưng đỏ do tôi mà ra, tôi cực kì vui vẻ. Ôm lấy anh ấy, khắp nơi đều là mùi của anh ấy. Nhìn anh ở trong ngực ngủ say, tôi nhẹ nhàng hôn lên trán anh:

- Ngủ ngon, P'No.

Không biết phía trước là sóng gió hay mưa xuân đang đợi tôi. Anh ấy có thể sẽ ngày càng xa lánh tôi, hay quan hệ của chúng tôi sẽ gần thêm bước nữa? Nhìn quần áo vương vãi đầy đất, nếu bây giờ tôi thu dọn, có phải anh ấy sẽ không bao giờ biết? Tôi không quan tâm. Tôi chỉ muốn ôm anh ấy lâu hơn chút nữa, để anh ấy gần tôi thêm chút nữa...
« Chương TrướcChương Tiếp »