- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Người Ta Yêu Là Nữ Nhân
- Chương 107
Người Ta Yêu Là Nữ Nhân
Chương 107
" A! Đào Nguyên trấn chúng ta khi nào có thêm hai vị mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như thế? "
Nói chuyện chính là một vị tay cầm chiết phiến mặc lam đoạn công tử
" Chớ không phải là cô nương Nghi Xuân Viện tới? " nói tiếp là một thương nhân bộ dáng trung niên
" Cổ lão bản lời ấy sai rồi, xem hai vị cô nương khí chất, không phải Nghi Xuân Viện tàn hoa bại liễu, ta xem phải là trấn trên bộ viên ngoại "
" Tĩnh An huynh nói có lý! Không biết là hoa đã có chủ hay chưa "
" Thật sự ngạc nhiên, tại đây Dào Nguyên trấn, thế nhưng còn làm cho Cửu công tử chùn bước nữ nhân "
" Tĩnh An huynh chớ chế giễu tại hạ, miễn cho đường đột giai nhân "
" Qua hỏi liền biết, làm gì lãng phí thời gian ngồi ở chỗ này đoán " nói xong liền đứng lên
" Chậm đã! Cổ lãi bản thình an tâm một chút chớ, chỉ có hai vị giai nhân, mà chúng ta có ba người, hay là..." Không nói tiếp, bất qua ba người hiểu ý, đồng thời cười gượng vài tiếng
" Đường xa là khách, hay không ta trước?" Cổ lão bản
" Cổ lão bản thỉnh " Lam đoạn cùng tử bào vội vàng khách khí nói
" Vị kia theo cách ăn mặc là thiếu phụ, lại là tiêm mặt tước cằm khắc phu cùng, bất quá hợp lão Cổ an uống, ta sẽ cái kia"
" Cổ lão bản thật sự hảo nhãn lực "
" Tĩnh An huynh thỉnh "
" Cừu huynh trước hết mời "
" Cô gái này ôn nhu kiều mỵ, vừa thấy đó là Tĩnh An huynh sở hữu "
" Quân tử không đoạt nhân sở, dáng vẻ muôn phương nữ tử đương nhiên xứng Cừu huynh "
" Tĩnh An huynh khách khí "
" Không bằng....cùng nhau? "
Hai cái đồ háo sắc an nhịp cùng nhau, ăn ý mười phần
Jisoo rót rượu cho Jennie, nhỏ giọng hỏi:
" Ba người kia không phải đang thảo luận chúng ta chứ? "
" Nơi này trừ bỏ chúng ta còn có nữ nhân khác sao? "
Jisoo nhìn xung quanh một vòng, bên trong dù ngồi không ít người nhưng quả thật không thấy nữ nhân. Trấn nhỏ không thể so kinh thành, vào đêm trừ bỏ nữ tử trăng hoa thì hầu như không có cô nương nào hành tẩu nữa
" Nói như vậy tụi hắn nói cái kia vẻ mặt khắc phu cùng thiếu phụ là người? "
Jennie không sao cả cười cười, trong lòng còn có chút bội phục người nọ nhãn lực, lại nói tiếp nàng thực khắc phu
" Cái kia ôn nhu kiều mỵ dáng vẻ muôn phương nữ nhân nói chính là ta? "
Jennie không khỏi nhìn y thêm một cái, Jisoo quả thật cái vài phần nhàn hoa chiếu thủy, bất quá nghĩ đến hành vi thường ngày của y, nhịn không được dương thần
Jisoo sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, thấp giọng mắng:
" Không biết tốt xấu! "
Mắt thấy sẽ bùng nổ, Jennie vội vàng đè y lại, hướng y lắc đầu. Các nàng một mình ở xa, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Chỉ bị người nhàn thoại vài câu làm như không nghe thấy là tốt rồi
Jisoo cũng không muốn bị người vô vị phá hứng trí, liền nhẫn hạ không phát. Đột nhiên cằm bị nâng lên, sau đó là thấy một khuôn mặt lỗ mãng
" Mỹ nhân, uống rượu nhiều như thế không chán sao, không bằng đề bổn công tử cùng ngươi, như thế nào? "
Tử bào ngồi bên cạnh Jisoo, cầm lấy chén rượu Jisoo uống qua, đặt lên mũi ngửi, thở dài:
" Mỹ nhân uống qua rượu đều cùng người khác không giống nhau, có mùi khác hơn hẳn "
Jisoo lớn như vậy, chưa bao giờ bị nam nhân đùa giỡn, nhất thời lờ mờ. Jennie cũng chưa gặp qua trường hợp như thế. Từ trước đến nay chỉ có Jisoo đùa giỡn người, nhưng giờ lại bị người đùa giỡn, không biết nên cười gay nên giận
Họ Cổ thương nhân không cam lòng yếu thế, cũng tiến bước tới mặt Jennie, người này không có nửa điểm nhã nhặn, trực tiếp bắt giữ Jennie, mê đắm nhìn chằm chằm Jennie:
" Mỹ nhân, không cần hâm mộ bọn họ, ta đến với nàng "
Jennie hoảng sợ, không khỏi kinh hô ra tiếng, nghĩ muốn rút tay về, so với khí lực nam nhân giãy không ra, mặt cả kinh trắng bệch
Jisoo nghe được Jennie kinh hô, khôi phục tinh thần lại, ánh mắt trở nên tối tăm, thanh kiếm đặt lên bàn tựa hồ cảm nhận được chủ nhân tức giận, phát ra boong boong
Cái đồ háo sắc không chút nào ý thức được nguy hiểm, vẫn như cũ không biết sống chết hướng hai mỹ nhân đại xum xoe
" Buông tay bẩn thỉu của ngươi ra! "
Cổ lão sớm giác ngộ một trận gió lạnh, lại nhịn trên cổ choi lọi trường kiếm, sợ tới mức chân đều mềm nhũn, vội vàng buông tay, nơm nớp lo sợ nói: " Nữ hiệp tha mạng! "
Lam đoạn cùng Tử bào chính một tả một hữu quấn quít lấy Jisoo, cũng sợ tới mức không nhẹ, bất quá vì mặt mũi, cường chống đỡ nói:
" Nữ nhân bớt giận, chuyện gì từ từ nói"
Jisoo lạnh lùng trừng mắt nhìn bọn họ một cái, không biết sống chết, dám giễu cợt y cùng Jennie, không gϊếŧ bọn họ, nan giải mói hận trong lòng, trên mặt đầy sát khí
Jennie hiểu y rõ nhất, biết tâm ý y, vội nói: " Quên đi "
" Không được, cho dù không gϊếŧ bọn hắn, ít nhất cũng phải móc mắt chúng ra, chặt hai tay, cho khỏi động tay động chân " Jisoo nói xong huy kiếm
" .....Soo, dừng tay! " Jennie vội la lên
Jisoo sửng sốt, có điểm không thể tin được nhìn Jennie
Jennie cũng là tình thế cấp bách, cũng không thể ở trước mặt công chúng kêu tên Jisoo, hai má ửng đỏ, sau đó đối ba người kia nói" Còn không mau đi! "
Ba cái đăng đồ tử quay đi, ngay cả câu cám ơn cũng không kịp nói, nhanh như chớp chạy mất dép
Những người khác trong khách điếm thấy như vậy, sợ tới mức đều chạy ra bên ngoài
Để tiểu nhị chạy theo đòi bạc, vẻ mặt cầu xin quay đầu lại
Jisoo quăng một khối vàng trên bàn, nói tổn thất rượu và thức ăn y bồi, còn lại thưởng cho tiểu nhị
Tiểu nhị mặt mày hớn hở, còn hỏi Jisoo, muốn hay không thêm chút rượu và thức ăn
Jisoo tâm tình ác liệt bởi vì Jennie nói một câu mà trở thành hư không, chỉ mỉm cười nhìn Jennie
Jennie nào còn có tâm trạng, bỏ lại một câu: " Ta về phòng trước " không đợi Jisoo, một mình lên lầu
Jisoo theo nàng trở về phòng, đóng cửa cho kỹ, sau bế nàng lên, cười hỏi:
" Nàng mới vừa gọi ta cái gì? "
Jennie không đáp, cùng y nằm xuống, còn cố ý nhắm hai mắt lại không để ý tới y
Jisoo không dễ dàng như vậy buông tha nàng, cả người đặt ở trên người nàng, mạnh mẽ làm cho Jennie mở mắt ra nhìn y, cười hì hì nói:
" Jen nhi, nàng có thể hay không gọi lại lần nữa? "
" Gọi cái gì? " Jennie vẫn như cũ giả ngu
Jisoo mân mê môi nàng, bất mãn nói:
" Nàng luôn gọi tên lẫn họ ta, không biết bao nhiêu xa lạ "
" Thì sao? " Jennie chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, ngay từ đầu như này đã quen
" Có sao chứ! Ta thích nàng gọi ta là Soo, giống như ta gọi nàng là Jen nhi, như vậy công bằng "
Jennie ngẫm lại, Jisoo nói không phải không có lý, chính là đột nhiên sửa miệng có chút không quen, nhất thời không mở miệng được
Jisoo lại nghĩ đến nàng không muốn, càng u oán: " Ta sắp phải xuất chinh, chẳng lẽ nho nhỏ yêu cầu vũng không đáp ứng? "
Jennie trong lòng cứng lại, tâm cũng có chút mềm nhũn. Bất quá nàng chưa bao giờ dễ dàng đáp ứng Jisoo thỉnh cầu, lần này cũng không ngoại lệ. Nhìn Jisoo, nhớ tới bộ dáng lờ mờ của y vừa rồi bị người đùa giỡn bất giác buồn cười, đồng thời tâm sinh khác thường tựa ngày ấy ở Liên Trì muốn cơ thể của Jisoo. Như bị trúng độc càng phát ra mê luyến, chính là rụt rè không dễ dàng chủ động, giờ phát này rời xa hoàng cung không còn trói buộc và Jisoo sắp đi xa. Đối Jisoo khát vọng càng phát ra mãnh liệt, miệng có chút khô nói:
" Muốn ta đáp ứng cũng được, bất quá ngươi trước đáp ứng ta một điều kiện "
" Nàng nói trước xem thử "
Loại sự tình này như thế nào mở miệng, Jennie đỏ mặt, cánh tay đặt lên sau lưng Jisoo, hôn môi y, thừa lúc y chưa chuẩn bị, một cái xoay người đã năm trên
Jisoo cũng thức thời câm miệng, khó được Jennie có nhã hứng, y được vui mừng
Jennie hôn không thành thạo, mang theo chưa bao giờ có nhiệt tình, Jisoo cảm giác mau bị nàng thân tính, cảm nhận được Jennie nhu tình, đồng thời cảm nhận được của nàng kia không phân tha, thậm chí Jennie thời khắc đó tiến vào thân thể y, còn thấy Jennie rơi nước mắt
" Soo! Đừng quên hứa hẹn, nhất định phải bình an trở về "
" Ân " Jisoo trịnh trọng đáp ứng nàng
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Người Ta Yêu Là Nữ Nhân
- Chương 107