Cung nữ thân phận dù ti tiện cũng là mạng người. Nữ quan không dám tự tiện chủ trương nên cho người truyền lời đến Kim Thanh cung, không nghĩ tới một lát sau, Thái hậu nương nương mang theo hongju tới, những người liên quan đến việc này không dám tự tiện rời đi. Mấy chục người quỳ một bên, thi thể Thụy Tuyết cũng được khiêng ra từ sài phòng
Jennie ngồi ở phòng thẩm vấn, hongju gọi khám nghiệm tử thi đến để Jennie hỏi vài câu
" Người chết vì hít thở không thông, trên cổ có vết dây - lụa trắng treo trên xà nhà, những chứng cớ này có thể chứng minh người chết là do tự sát " Khám nghiệm tử thi nói
Jennie ngón tay gõ mặt bàn, hongju hiểu ý nói:
" Seungri nương nương cho ngươi một cơ hội nữa khám nghiệm lại tử thi, ngươi thật tỉ mỉ đi nghiệm lại một lần nữa, nghiệm tốt rồi hẳn đáp lời "
Seungri nhìn Thái hậu nương nương phượng giá tới, trong lòng đã chột dạ, nghe hongju nói như thế, mồ hôi lạnh chảy ròng, dập đầu nói:
" Nô tài tuân mệnh "
Hongju gọi cung nữ cùng phòng làm với Thụy Tuyết tới, hỏi nàng trước khi Thụy Tuyết gặp chuyện không may có dị thường gì không
" Thụy Tuyết đến Hoán Y Cục không bao lâu, hơn nữa tính cách quái gở không thích cùng người khác nói chuyện, no tì tuy cùng nàng ở chung phòng nhưng cũng không thân. Nếu nói dị thường thì chính là Thụy Tuyết mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, ban ngày nàng còn giúp nô tì giặc quần áo, Thụy Tuyết nói về sao sẽ không còn cơ hội, không nghĩ tới thực sự không cơ hội "
Hongju nói khẽ với Jennie :
" Nương nương, nói như vậy Thụy Tuyết ngược giống biết mình mệnh số giống nhau, bất qua nếu tâm tình tốt, vì cái gì đột nhiên tự sát? "
" Có hay không có người thường xuyên tìm Thụy Tuyết, hoặc Thụy Tuyết có hay không đề cập qua với người nàng ở trong cung có tỷ muội tốt? " Jennie hỏi cung nữ kia
" Đúng là có người từng đến tìm Thụy Tuyết, chỉ ghé qua một lần, nô tì không biết quan hệ bọn họ có tốt hay không "
" Ngươi biết người nọ là ai không, thuộc cung nào? "
" Nô tì nhìn nàng ăn mặc hình như là xiêm y Ti Thiện Cục "
Jennie đã đoán được là người phương nào, cho cung nữ lui ra. Tiếp tục kêu vài cung nữ thái giám
Seungri khám nghiệm tử thi xong, bị gọi khi trời đã sáng choang, lần này hắn điều tra rõ người chết là bị gϊếŧ. Kể ra tường tận cố gắng lập công chuộc tội. Jennie nghe xong chỉ gật đầu, không tức giận, chỉ nói, người chết vi đại, không nên qua loa. Seungri gật đầu như mổ thóc, Jennie phân phó nữ quan, kêu người nhà Thụy Tuyết đem nàng trở về, đưa họ năm trăm lượng bạc cho họ an táng
Trên đường về hongju hỏi Jennie
" Nương nương đã đoán được ai là hung thủ gϊếŧ người? "
Jennie lắc đầu, lại nói: " Bất quá cũng không phải không tìm ra manh mối "
Ngự Thiện phòng đang chuẩn bị điểm tâm sáng cho các nương nương, bận rộn ngay cả Jennie đến cũng không biết, có cái không có mắt thấy Jennie che ở cửa, còn ra nói Jennie nhường qua một bên
Hongju định trách mắng, Jennie hướng nàng khoát tay ao, hongju đành phải thôi
Vẫn là tổng quản phụ trách Ngự Thiện phòng mắt sắc, xa xa nhìn thấy Jennie vội vàng chạy tới, thi lễ nhưng Jennie nói:
" Hồ tổng quan không cần đa lễ, ai gia lại đây có vài lời muốn hỏi ngươi "
" Phong bếp đầy khói, xin nương nương hãy dời giá "
" Phụ trách hàng hòa đều ở trong này? "
" Bẩm nương nương, đều ở đây "
Jennie thấy bên trong là bảy tám nữ nhân, trong đó ba người lớn tuổi, hai cái tuổi thiên tiểu, một cái vừa vặn mở miệng nói chuyện, giọng thô to, coi như nam tử, chỉ có hai cái tuổi vừa phải, dung mạo coi như thanh tú, nhân tiện nói:
" Hồ tổng quản, ngươi đem hai người kia gọi tới "
" Mai Hương, Vân Tích các ngươi lại đây"
Kêu Mai Hương liền đáp ứng một tiếng để việc xuống tay, kêu Vân Tích chần chừ chốc lát mới khoan thai đến
" Nhanh lên! " Hồ tổng quản hối thúc
Jennie trong lòng đã hiểu rõ, chỉ đem Vân Tích mang đi
Trở lại Kim Thanh cung, Jennie đi vào thay y phục thường. Vân Tích đứng không yên, vẻ mặt hoảng sợ, gặp hongju đứng bên cạnh, đi qua đi lại nhỏ giọng hỏi:
" Xin hỏi cô cô, không biết nương nương kêu nô tì lại đây có việc gì? "
" An tâm một chút chớ nóng nảy, nương nương có lý do, như nào vô duyên vô cớ tự mình đi Ngự Thiện phòng mời ngươi?"
Vân Tích tự biết nặng nhẹ, trong lòng càng nóng
Ước chừng một nén nhang, Jennie đi ra, dưới phượng bào lại uy nghiêm
" Ngươi tên Vân Tích? " Jennie hỏi
" Nô tì không biết phạm tội gì, xin nương nương hãy tha mạng " Vân Tích vội vàng quỳ xuống trước mặt Jennie
" Ai gia còn chưa hỏi, ngươi trước nhận sai? Hongju đem nàng nâng dậy, ban tọa"
Vân Tích nhìn Jennie, thật sự đoán không được Thái hậu có dụng ý gì
" Ngươi cùng Thụy Tuyết có quen biết phải không? "
Vân Tích nghe tên Thụy Tuyết, đầu tiên sửng sốt, sau đó nhỏ giọng đáp: " Vâng" không giải thích nhiều hơn
Jennie đưa mắt ra hiệu hongju. Hongju hiểu ý, đi đến trước mặt Vân Tích nói:
" Thụy Tuyết đêm qua treo cổ tự vẫn "
Vân Tích ngẩng đầu, ôm cánh tay hongju, run giọng hỏi:
" Ngươi mới vừa nói cái gì? "
" Nghe đồn Thụy Tuyết đêm qua sợ tội tự sát "
" NÓI BẬY! " Vân Tích có chút không khống chế được
" Sau ngày nữa Thụy Tuyết sẽ xuất cung, nàng như nào tự sát? Không có khả năng, đều đó không có khả năng, ngươi nói Thụy Tuyết nàng......đã chết? " Vân Tích nước mắt tuôn rơi
Jennie nhìn bộ dáng Vân Tích không giống như giả bộ, là thật không biết chuyện Thụy Tuyết. Không truy vấn, chờ nàng bình phục cảm xúc
Hongju rót chén trà cho nàng, Vân Tích hai tay run rẩy tiếp nhận
" Ngươi biết những gì thì nói cho nương nương, nương nương mới có thể giúp Thụy Tuyết tìm ra hung thủ, cho nàng nhắm mắt xuống cửu tuyền " Hongju
" Thụy Tuyết không phải tự sát mà bị người hại chết? " Vân Tích
Jennie không lên tiếng, bất quá Vân Tích đã khẳng định được từ vẻ mặt nàng
" Ta và Thụy Tuyết là tủ muội đồng hương, cùng năm tiến cung, ta bị đưa đến Ti Thiện Cục, Thụy Tuyết ở Ti Y Cục, tiến cung sau càng thân mật, nguyên tưởng rằng như vậy mãi cho đến ba mươi lăm tuổi xuất cung, không nghĩ tới Thụy Tuyết khéo tay bị Thái tần nương nương nhìn trúng, điều đến Uyển Lê Viện, được Thái tần nương nương coi trọng, từ đó vế sau xuất nhập không tiện, cơ hội chúng ta gặp mặt liền ít đi, có khi mấy tháng còn không gặp được, cũng may tình cảm chúng ta vẫn tốt, có thể gặp chúng ta cảm thấy mỹ mãn, khởi liêu vận mệnh trêu người "
Jennie nhớ rõ nàng cùng Jisoo thành thân đêm đó, nàng còn gặp được hai người ở phía sau núi giả tư hội, xem ra phát sinh biến cố là từ lúc đó
" Hơn hay tháng trước, có một lần nô tì cùng Thụy Tuyết gặp mặt, không cẩn thận bị Uyển Thái tần cùng Dung thái phi bắt gặp, suýt nửa bị trượng trách "
" Hai cung nữ gặp mặt, cho dù là trộm gặp mặt cũng không ngại, nhiều lắm bị quở trách vài câu thiện tạm rời cương vị công tác " Jennie
Vân Tích mặt chút đỏ, nghĩ đến Thụy Tuyết đã chết, nước mắt nhịn không được rơi xuống, cắn môi, giống như quyết định dứt khoát nói:
" Nương nương, Thụy Tuyết đã chết, nô tì cũng không giấu diếm, nô tì cùng Thụy Tuyết.....kỳ thật chúng ta....."
Không cần nói rõ, Vân Tích phun ra nuốt vào xấu hổ bộ dáng chứng minh hết thảy. Huống chi Jennie sớm đã biết, bất quá nghĩ muốn thử nàng một chút. Xem nàng có điều giấu diếm, nếu ngay cả loại sự tình này nói ra, xem ra lời nói không giả
" Ai gia biết được, ngươi chỉ cần nói sau lại thế nào "
" Lúc ấy Thụy Tuyết quỳ trước mắt Thái tần nương nương, khóc cầu xin cho nô tì, Thụy Tuyết nói vô luận Thái tần nương nương phạt nàng ra sao nàng đều chịu, chỉ hy vọng bỏ qua cho nô tì, nô tì làm sao đề nàng một mình bị phạt, cùng cầu Thái tần nương nương buông tha cho chúng ta, Thái tần nương nương mềm lòng, liền chuẩn bị chuyện cũ bỏ qua, không nghĩ Dung thái phi không cho, nói loại dơ bẩn hậu cung này phải gϊếŧ một người răn trăm người, Thái tần nương nương cùng Dung thái phi tranh chấp, còn nhắc tới chuyện năm xưa, hai người làm cho thiếu chút nữa vung tay, may mắn Dung nhị tiểu thư đúng lúc tới, mới bình ổn chuyện này, nô tì cùng Thụy Tuyết cũng được Dung nhị tiểu thư nói đỡ mất câu nên bảo vệ được mạng nhỏ "
Jennie càng cảm thấy Dung nhị tiểu thư này không đơn giản, đúng là mọi chuyện không thể thiếu nàng
" Nô tì cùng Thụy Tuyết nơm nớp lo sợ qua vài ngày, không thấy động tĩnh nghĩ đến việc này đã qua, không nghĩ tới Dung thái phi hạ mình hẹn Thụy Tuyết uống trà, Thụy Tuyết đoán được có thể liên qua đến chuyện bị bắt gặp, sợ Dung thái khi cho nàng làm chuyện phản bội chủ tử, sợ tới mức tìm nô tì thương lượng, nô tì thấy trốn tránh không khỏi, khuyên nàng tùy cơ ứng biến, mặc kệ Dung thái phi yêu cầu cái gì, nàng chỉ đồng ý trước rồi quay lại chúng ta cùng nhau thương lượng sau "
" Dung thái phi tìm Thụy Tuyết có chuyện gì? " Jennie hỏi
" Thụy Tuyết nghe lời nô tì đến chỗ hẹn, không phải Dung thái phi mà là Dung nhị tiểu thư, bất quá Thụy Tuyết nghĩ các nàng là tỷ muội, ai tới cũng giống nhau liền hỏi tìm nàng có chuyện gì, Dung nhị tiểu thư trước tặng Thụy Tuyết một con kim thủ trạc, sau đó cho nàng một khối khăn tay tú đông cung đồ, bảo cho nàng đặc ở trong phòng Thái tần nương nương, chuyện đại nghịch bất đạo như vậy Thụy Tuyết sao dám làm, liên tục từ chối, Dung nhị tiểu thư mượn chuyện lần trước hù dọa Thụy Tuyết, nói không nghe theo, sẽ đem việc này bẩm báo Thái hậu nương nương, đến lúc đó chẳng những Thụy Tuyết, ngay cả mạng của nô tì cũng bị liên lụy, Thụy Tuyết kinh động, đáp ứng, nghĩ một khối khăn tay cũng không có gì trở ngại "
Jennie xuất ra khối khăn tay kia, nói
" Là cái này? "
" A! Như thế nào ở chỗ nương nương? Đúng là cái này "
" Ngươi biết Dung Tâm cho Thụy Tuyết đem khối khăn tay này đặt trong phòng Uyển thái tần ở đâu, chỗ nào? "
" Lúc ấy Thụy Tuyết cũng hỏi, bất quá Dung nhị tiểu thư chưa nói mà kêu nàng không cần hỏi nhiều, cũng không được nói cho bất luận kẻ nào, Thụy Tuyết nhát gan, hơn nữa chúng ta quan hệ không bình thường, cho nên mới đem chuyện này nói cho nô tì. Nương nương xin yên tâm, Thụy Tuyết đem chuyện này nói cho nô tì biết, Dung nhị tiểu thư củng Thái tần nương nương đều không biết, hiện tại Thụy Tuyết đã chết, chỉ còn nô tì...." nói xong lại rơi lệ
Người thân mật đột nhiên mất, đổi ai cũng không thể nhận, Jennie đưa khăn cho nàng lau lệ
" Chuyện trộm châu ngươi cũng biết? "
" Nô tì có nghe nói, nhưng không biết nguyên do trong đó, từ lúc Thụy Tuyết nhận khăn tay của Dung nhị tiểu thư, không cùng nô tì nói qua mặt sự khác, nô tì từng hỏi qua nàng, có phải hay không nàng trộm, Thụy Tuyết nói không phải nàng nhưng nàng biết ai lấy, chính là không thể nói cho nô tì biết, đối nô tì biết nhiều không tốt, khi Thụy Tuyết bị phạt đến Hoán Y Cục, nô tì qua gặp nàng một lần, Thụy Tuyết cái gì cũng không chịu nói với nô tì, chỉ nói mấy ngày nữa cái gì cũng tốt, đến lúc đó chúng ta có thể giống như trước đây, không nghĩ tới, chờ tới cũng là thiên nhân cách xa
nhau. Nương nương Thụy Tuyết tuy nhát gan, sợ phiền phức, nhưng nàng thiện lương, tuyệt không làm thương thiên hại lí, người nhất định phải giúp Thụy Tuyết tìm ra hung thủ "
Jennie thấy hỏi cũng không ra gì, cho nàng về trước, đột nhớ tới cái gì, phân phó hongju:
" Ngươi đi an bài một chút, cho Vân Tích tạm thời ở Kim Thanh cung " nàng không tin có người dám không coi nàng vào đâu gϊếŧ người diệt khẩu
Vân Tích cũng biết chính mình nói nhiều điều, được Thái hậu bảo hộ, vội vàng tạ ơn
Jisoo trở về, chỉ thấy Jennie lệch qua mỹ nhân tháp thượng vẻ mặt suy nghĩ sâu xa