Chương 25

Đó là trọng điểm sao?

Phỉ Thành cao lớn không biết từ lúc nào đã đứng sừng sững trước mặt Giản Thượng Ôn. Dù trông cậu có vẻ trẻ nhất, nhưng vẫn cao hơn anh cả cái đầu. Chàng trai tóc đỏ cau mày, vẻ mặt khó chịu ra mặt: "Đứng ngẩn ra đó làm gì thế?"

Bản thân Phỉ Thành cũng chẳng hiểu tại sao mình lại đi đến đây. Lẽ ra cậu nên tính sổ với anh sau, nhưng nhìn Giản Thượng Ôn lẻ loi đứng ở cửa, cậu lại thấy chướng mắt vô cùng, thế là không nhịn được mà đi tới.

Giản Thượng Ôn thoát khỏi dòng hồi tưởng, vừa xoay người bước về phía tấm thảm len vừa lười biếng đáp: "À, chỉ là thấy cậu và Ôn Cẩm khá là đẹp đôi thôi."

Phỉ Thành nghe vậy thì càng thêm bực bội. Không nhắc đến chuyện này thì cậu còn chưa thấy tức, bèn hừ lạnh một tiếng: "Tôi và A Cẩm trong sáng, quang minh chính đại, đương nhiên là đẹp đôi rồi. Không giống ai kia, gian xảo, nham hiểm! Đừng tưởng hôm nay chúng ta có chút thân mật là có thể uy hϊếp tôi đấy!"

Giản Thượng Ôn nghe cậu cằn nhằn một tràng, cũng chẳng thèm quay đầu lại, đáp gọn lỏn: "Cậu sẽ bỏ phiếu cho tôi."

Phỉ Thành ngạc nhiên nhìn anh.

Cách đó không xa, Ôn Cẩm đang ngồi trên tấm thảm len, cẩn thận thu dọn đồ đạc. Ánh hoàng hôn buông xuống, bao phủ lấy cậu một màu vàng ấm áp. Những chiếc tai nghe và tay cầm game được cậu sắp xếp gọn gàng, đâu vào đấy. Rất nhiều người cho rằng đồ chơi game chỉ là trò trẻ con, ngoài game thủ ra chẳng ai coi trọng chúng, vậy mà cậu lại nâng niu đến thế.

Nghe thấy lời nói lạnh lùng của Phỉ Thành, Ôn Cẩm không hề nổi giận, chỉ ngẩng đầu nhìn cậu, mỉm cười: "Em biết, anh sẽ không nuốt lời đâu."

Đó cũng chính là lý do cậu chọn Phỉ Thành.

Chàng trai tóc đỏ vốn đang vênh váo, lạnh lùng đứng bên cạnh ghế sofa, bỗng chốc như bị dập tắt khí thế dưới ánh nhìn của Ôn Cẩm. Cậu cúi đầu, khẽ hừ một tiếng: "Chỉ lần này thôi đấy!"

Giản Thượng Ôn khẽ cười: "Ừm, đừng có lúc nào cũng cau có như tôi phá hoại chuyện tốt của cậu vậy. Biết đâu tôi đang giúp cậu thì sao?"

Phỉ Thành nghe vậy thì trợn mắt, vẻ mặt "Anh bị điên à?" hiện rõ mồn một.

"Không tin à?" Giản Thượng Ôn lười biếng dựa vào gối ôm, nhìn cậu: "Phiếu bầu chọn độ hảo cảm ngày mai phải điền từ hôm nay. Hay là chúng ta cá cược đi, Ôn Cẩm sẽ không bầu cho cậu."

Phỉ Thành nhíu mày, định phản bác lại, nhưng nhớ đến buổi chiều nay, Ôn Cẩm dường như rất hòa đồng với các nam khách mời khác, những lời định nói ra lại nghẹn lại trong cổ họng.

Nhưng cậu cũng không muốn để Giản Thượng Ôn đắc ý.