Chương 11

Cảnh sát rời đi đi tìm dây thừng.

Cảnh sát trung niên mở đèn phòng thẩm vấn, ngồi vào trước lưới sắt.

“Cậu

tên gì?”

“Kỷ Tiểu Yêu.”

“Tiểu Yêu? Tên sao lại kỳ cục như vậy?”

Con tin muốn giải thích, lại nghĩ

đến lần trước bị cảnh sát đánh gãy, liền nhịn.

Người cảnh sát trung niên này lại cảm thấy rất hứng thú, cổ vũ hắn nói.

“Ừm… Cái này vốn là nhũ danh (tên mẹ) của tôi. Năm đó thời điểm

nhân viên hộ tịch tới nhà tôi làm thống kê, cha ta không ở nhà, mẹ ta lại không biết nhiều, liền đem tên mẹ tôi, cùng ngày sinh nhật lịch âm lịch dương đều báo lên, kết quả nhân viên hộ tịch kia liền đem nhũ danh tôi

ghi lại. Sau đó thời điểm nhớ tới đi thay đổi, còn nói hệ thống không thể

thay đổi.”

Cảnh sát trung niên nghe được cảm thấy thú vị, “Vậy cậu

vốn là muốn tên gì?”

“Kỷ Mặc, ông nội tôi đặt.”

“Cô quạnh?” Cảnh sát trung niên vui vẻ, “Nói không chừng

mẹ cậu

cố ý, nàng cũng

không muốn cậu

cô quạnh cả đời.”

Con tin nghe cũng thả lỏng một chút.

Thời điểm cảnh sát trung niên đẩy cửa

vừa nãy,

biểu tình cũng không

có nhiều, ánh mắt lại rất sắc bén.

Không nghĩ tới khi nói chuyện, lại hòa khí hơn so với cảnh sát trẻ tuổi.

Mà thời điểm không cười, lại rất uy nghiêm.

Lúc này, cảnh sát trẻ tuổi mang theo dây trói đã trở lại.

Cảnh sát trung niên đứng lên, rất tùy ý hỏi con tin, “Đến, cậu

nói một chút bị trói thế nào.”

Con tin liền đem bị trói trong giấc mộng từng chút

nói

lại một lần.

“Vậy cậu

đi đến nằm trên bàn ” Cảnh sát trung niên chỉ đạo con tin, “Bày tư thế ngủ. Tôi đến phối hợp cậu

nghiệm chứng lời cậu

giải thích

một chút.”

Cảnh sát trẻ tuổi cảm thấy được cách làm này có chút hoang đường.

Nhưng mà, một người muốn đánh, một người muốn bị đánh.

Con tin thật sự ngoan ngoãn nằm trên bàn, nghiêng người, nhắm mắt.

Đèn huỳnh quang như mặt trời chiếu vào trên thân thể của hắn.

Cảnh sát trung niên tay cầm dây thừng, nhẹ nhàng đi tới trước bàn.

Thân ảnh bao trùm trên đường cong cơ thể

con tin.

Một giây sau, thân ảnh liền như đội hình kiến hành quân đi săn

——

Kinh

động tới tro bụi còn xoay tròn bên trong tia sáng. (._. 1 giây??)

Con tin đã bị trói đến không cách nào nhúc nhích.

“Mở mắt ra đi.” Cảnh sát trung niên đối người chất phác nói.

Con tin bỗng nhiên nhớ lại khi còn bé, xem qua sách chuyện xưa.

Người phàm cảm thấy tiếng gió bên tai gào thét, nghe được

thần tiên nói: “Mở mắt ra đi.”

Nguyên lai, đã ở trên

đám mây.

Tác giả có lời muốn nói: Tồn Cảo Hòm chúc đại gia tết trung thu vui vẻ

^,^ (QT nói ngươi tên Tồn Cảo Hòm, vậy ngươi liền tên Tồn Cảo Hòm _ Trùm chia sẻ)