Rất hiển nhiên, Lý Dục chắc là khách hàng quen của cửa hàng này, mấy người nhân viên bán hàng đều nhận ra vị kim chủ này!
Hiện giờ Lý Dục nói những điều như vậy những nhân viên bán hàng trong cửa hàng cũng không dám ho he tiếng nào, mỹ nữ cửa hàng trưởng hơn ba mươi tuổi thì vội vàng giải thích không muốn đắc tội bên nào cả
Nhưng mà, Lý Dục rõ ràng là có chút cố tình gây sự, muốn ép cửa hàng trưởng ném chúng ta ra ngoài, rõ ràng là cố tình muốn làm mất mặt ta
" Ấu trữ, ngu xuẩn!"
Ta cũng không mặc kệ hắn tiếp tục gây chuyện, hừ một tiếng rồi nói:" Lý đại thiếu, trước kia nói với cậu bảo cậu mua sẵn quan tài đồ niệm gì gì đó, cậu đã mua hay chưa? so với việc phí thời gian ở đây gây khó dễ cho tôi thì không bằng quay trở về nghĩ xem nên hưởng thụ khoảng thời gian cuối đời này như thế nào, miễn cho sau này trên đường xuống suối vàng lại hối hận vì không thể thoải mái sống nốt những ngày cuối cùng"
" Cậu..."
Lý Dục tức điên người, trừng mắt tức giận nhìn ta, bộ dáng như muốn ra tay đánh ta vậy
Đến đi, động thủ đi, không dám động thủ thì cậu chỉ là con tôi!
Chỉ cần Lý Dục dám ra tay ta tuyệt đối đảm bảo đánh cho cha mẹ hắn cũng không nhận ra hắn
Người phụ nữ mặc váy đỏ đó kéo Lý Dục đang tức giận phẫn nộ lại, híp mắt nhìn ta, nét yêu mị càng thêm đậm, cười ha ha nói:" Vị tiểu ca này nói chuyện có chút khó nghe đó nhé! Dục Dục nhà ta là người sống lâu, không đoản mệnh thế đâu, ngược lại là tiểu ca cậu, giữa hai chân mày màu đen, gần đây rất khả năng có tai họa ngập đầu..."
" yo, tiểu bà nương nhà cô bắt đầu học xem tướng từ lúc nào vậy?"
Lời của người phụ nữ váy đỏ còn chưa nói xong, thì tiếng nói của Đường Lưu đã ở đằng sau truyền đến, thân hình mập mạp đi từ trong phòng thử đồ ra, còn chỉnh sửa lại eo quần, mà nhân viên bán hàng nhỏ nhắn xin xắn theo sau hắn đi ra thì mặt mày đỏ au, cổ ái có chút hỗn loạn, nhìn bộ dáng thì vừa rồi giúp đỡ Đường lưu thử quần áo rất là vất vả
Đường Lưu tâm thanh khí sảng đi đến bên cạnh ta, liếc mắt nhìn người phụ nữ mặc váy đỏ, ngoài cười trong không cười nói:" Lâu rồi không gặp, ở bên Thượng Kinh câu dẫn đủ rồi chạy đến Tô Thành là muốn thử cảm giác tươi mới sao? Nói thật nhé, không phải tôi nói, loại mặt hàng này mà cô cũng có thể nhìn trúng cơ à? Gần đây có phải thiếu thốn quá nên không cần kén chọn không?"
" Tên mập chết bầm, có giỏi thì nói lại lần nữa xem?"
Lý Dục tức giận, khuôn mặt vốn dĩ đẹp trai dễ gần cũng trở lên hung ác
Đường Lưu liếc nhìn Lý Dục, âm dương quái khí nói:" Lý đại thiếu, khuyên cậu một câu, cách người phụ nữ này xa một chút, nếu không sau này chết như thế nào cũng không biết đâu! Cậu chắc chưa biết đâu nhỉ, người phụ nữ này hai năm trước ở bên Thượng Kinh đã có biệt danh là " Bọ cạp đỏ", đàn ông chết trên bụng cô ta đếm không xuể, cái thân thể nhỏ bé này của cậu bị cô ta dày vò vài hôm thì cũng xong thôi!"
" Cậu..."
Lý Dục phẫn nộ trừng mắt nhìn Đường lưu, còn muốn nói gì đó, bị người phụ nữ mặc váy đỏ kéo một cái
Người phụ nữ mặc váy đỏ híp mắt nhìn Đường lưu, có chút lạnh lẽo lẫn vào trong vẻ yêu mị, giọng nói cũng lạnh lùng hơn:" Hai năm nay cậu ở Tô thành tiêu diêu tự tại, bên Thượng Kinh lại có rất nhiều người đang nhớ thương cậu đó! Đừng có đắc ý, những thứ mà cậu nợ, đêm nay sẽ phải trả từng món một!"
Đường Lưu rất hạ lưu hếch hếch eo, nhướng mi xì mũi diễu cợt nói:" Nói lười độc ác ai mà không biết, bảo mấy tên khốn đó đến đây, đến một người ông mày gϊếŧ một người! con đàn bà kia, cô tốt nhất đừng có chọc vào anh em chúng tôi, nếu không trực tiếp đem bọ cạp đỏ cô chỉnh thành bọ cạp chết, không tin cô thử xem!"
Người phụ nữ mặc áo đỏ không nói gì thêm nữa, sau khi lạnh lùng nhìn ta và Đường Lưu, hừ lạnh một tiếng mang theo Lý Dục đang tức giận rời khỏi cửa hàng cao cấp này
Sai khi Đường Lưu quẹt thẻ trả tiền xong, chúng ta mang theo quần áo giầy dép quý giá, trên đường đi Đường Lưu nói qua cho ta về chuyện của người phụ nữ mặc váy đỏ vừa nãy
Dù sao thì theo như lời Đường lưu, người phụ nữ mặc váy đỏ đó rất lẳиɠ ɭơ, gia đình cũng có độ ảnh hưởng không nhỏ bên Thượng Kinh, hình như là mấy năm trước nuôi tiểu quỷ bị phản phệ cho nên mới cần đàn ông nuôi dưỡng mỗi ngày, mượn điều này để áp chế âm khí quá nặng trong người cô ta
Vừa đi vừa nói, Đường Lưu dẫn ta tới một cửa hàng đồ chơi trong trung tâm thương mại, mua một đống đồ trẻ con thích như búp bê phương Tây,búp bê nhồi bông...
" Anh mua những thứ này làm gì?" Ta nghi ngờ hỏi
Đường Lưu rất chân thành nói với ta:" Em họ, không phải anh nói em đâu, em nếu như đã trở thành người thân duy nhất của tiểu nha đầu, đã nhận người em gái này thì thi thoảng nên mua cho người ta chút quà phải không? em nhìn cái váy vừa cũ vừa rách trên người tiểu nha đầu, em xem cái con búp bê vải rách nát mà nó xem như vật quý xem, người làm anh như em chẳng nhẽ không có chút xấu hổ nào sao? Tiểu nha đầu hiện giờ vẫn còn nhỏ như vậy, chính là độ tuổi đang cần người thân chăm sóc nhất, điểm này em nhất định phải chú ý đó..."
Bị Đường Lưu nói như vậy, trong lòng ta bỗng nhiên cũng cảm thấy xấu hổ
Trước đây khi nhận người em gái này, chỉ là vì muốn hoàn thành nguyện vọng của nó mà thôi, đúng là có chút khốn nạn thật!
Tiểu nha đầu tuy là xấu một chút, tuy rằng không có việc gì thích giống như thạch sùng bò trên trần nhà và trên tường bò đến bò đi, nhưng ta có thể cảm nhận được, trong lòng nó thật ra rất khát vọng được yêu thương
Người làm anh như ta, đến hiện giờ còn chưa mua cho nó được món quà ra hồn nào, thật sự là có chút không phải
Không thể không nói, những kinh nghiệm của tên gia hỏa Đường Lưu ở mặt này đáng để ta học tập
Mua một đống đồ chơi cho trẻ nhỏ, cũng mua vài bộ quần áo xinh xắn cho bé gái...
Khi mà chúng ta mang theo bao lớn bao nhỏ ngồi taxi về đến chung cư, ta nghĩ lại mới cảm thấy có chỗ nào đó không đúng
Tên Đường Lưu này mua nhiều quà cho tiểu nha đầu như thế, trên mặt thì nói là thay ta yêu thương tiểu nha đầu, nhưng sao ta vẫn luôn cảm thấy cái tên mập chết bầm này có ý đồ khác nhỉ
" Mập mạp, anh nói thật cho em!"
Sau khi ta và Đường Lưu xách bao lớn bao nhỏ đi vào trong chung cư, ta nhìn chằm chằm hắn hỏi:" Mua nhiều thứ cho tiểu nha đầu như vậy thật sự chỉ là vì tỏ ra quan tâm nó thôi sao?"
Nghe lời này, mắt Đường Lưu bỗng nhiên trừng to, khuôn mặt dường như bị tủi thân nói:" Em họ, em nói như thế là có ý gì? chẳng lẽ em nghĩ rằng anh có ý đồ gì với tiểu nha đầu à? chẳng lẽ trong mắt em anh là loại người chỉ biết nghĩ đến ích lợi thôi à? Em họ, ở chung lâu như vậy rồi, anh thật sự không nghĩ rằng trong lòng em anh lại xấu xa như thế đấy, những lời này của em thật sự khiến anh bị tổn thương rồi đó..."
Phản ứng của Đường lưu có chút khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn, nhìn bộ dáng tức giận của hắn, ta có chút xấu hổ, tuy rằng tên mập này từng làm rất nhiều việc không đáng tin, nhưng mà chắc không phải như ta nghĩ như vậy đâu nhỉ, nghi ngờ hắn như vậy đúng là lỗi của ta
Trong lúc ta đang chuẩn bị nói lời xin lỗi thì, Đường lưu hừ hừ nói:" Tiểu nha đầu là hàng xóm của chúng ta, cũng là em của chúng ta, chúng ta yêu thương nó là đương nhiên! Đương nhiên là, nếu như chúng ta nhờ nó giúp chút chuyện, nhìn nhiều quà như thế nó chắc cũng sẽ không từ chối đâu đúng không?"
Ta:"....:
Hiện thực chứng minh ta không nhìn lầm người, tên tiện nhân này quả nhiên có mưu đồ khác