Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Quan Tài

Chương 71: Sắc mặt của hắn không tốt lắm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong lúc đợi lên đồ ăn, Từ Xán Xán nói chuyện phiếm với chúng ta, rất tò mò đối với khả năng trừ tà của ta và Đường lưu

Theo như lời của Từ Xán Xán,cô ta vốn dĩ không tin quỷ thần, nhưng bởi vì những việc phát sinh trên người cô ta khoảng thời gian trước nên cô ta bắt đầu có chút hoài nghi với chủ nghĩa duy vật mà mình vẫn tin tưởng bấy lâu nay

Đối diện với ánh mắt khâm phục giống như fan nữ của Từ Xán Xán, Đường lưu phiêu phiêu, dường như không biết bản thân mình mấy cân mấy lạng, bắt đầu nói phét

" Từ tiểu thư, trên thế giới này có rất nhiều thứ mà khoa học không thể lý giải được, ví dụ như việc nhìn tướng mặt trong phong thủy, có rất nhiều lúc nhìn như là đang lừa người khác, nhưng thực ra trong đó kiến thức rất nhiều, hơn nữa trong đó có rất nhiều thứ không phải người bình thường có thể học được, yêu cầu thiên tư rất cao..."

" ví dụ như tôi, xuất thân từ gia tộc phong thủy chân chính, từ nhỏ đã tiếp xúc với phương diện này, lúc nhỏ dưới sự dẫn dắt của người lớn trong gia tộc đã đi đến không ít nghĩa trang mộ địa, tinh thông tầm long điểm huyệt, xem tướng, bốc quẻ đều biết một chút..."

" Đương nhiên, như thời buổi hiện nay, người lừa đảo quá nhiều, rất nhiều người đóng giả làm thuật sĩ đi lừa người, làm hỏng danh tiếng của phong thủy, cho nên mới có rất nhiều người hiểu lầm chúng tôi..."

" sự việc bất thường sảy ra trên người Từ tiểu thư thời gian trước, tôi vừa nhìn đã biết có vấn đề, nếu là những tên lừa đảo khác, chắc là đã bị dọa đái ra quần từ sớm rồi. Nói đến đây, không thể không nói thêm một câu, người em họ này của tôi lúc đó vì muốn ngăn Từ tiểu thư tự làm mình bị thương, nên mới ôm lấy Từ tiểu thư, chứ không hề có ý đồ bất chính gì. Khi đó tình huống có chút cấp bách, thêm nữa người em họ này của tôi lại là người tương đối đơn thuần, đối mặt với người đẹp như từ tiểu thư cũng không tránh khỏi có chút khẩn trương,cho nên.. Mong Từ tiểu thư hiểu cho!"

Những lời ban đầu của Đường Lưu vẫn còn tốt chút nhưng những lời sau đó thật sự khiến cho mặt ta có chút đen.

Hiện giờ nhắc đến chuyện này làm gì?

Sắc mặt Từ Xán Xán hơi hồng, cười nói:" Sự việc sảy ra ngày hôm đó, nhẽ ra tôi phải nói lời xin lỗi với học đệ mới phải, còn mong học đệ đừng để bụng, hôm nay coi như bồi tội."

Sau khi rượu thức ăn tinh xảo được mang lên, Từ Xán Xán rất hào sảng rót cho ta một ly rượu, tự mình cầm ly rượu lên mời ta một ly

Không còn cách nào khác, người ta mời rượu xin lỗi, ta cũng không thể không nể mặt được!

Sau khi uống xong nửa ly rượu đỏ, cảm giác vẫn tốt, chua chua ngọt ngọt mùi vị không tệ, không hổ là loại rượu vang đỏ quý giá, đều là mùi vị của tiền!

Tiếp theo là nói chuyện phiếm, Từ Xán Xán rất tò mò về những lời Đường lưu nói liên quan đến những chuyện ly kỳ cổ quái hay xem tướng, nhưng mà cô ta câu trước câu sau đều hỏi về những chuyện liên quan đến ta

Đường lưu thấy vậy cười bỉ ổi nháy mắt với ta, sau đó thoải mái ăn uống như quỷ đói đầu thai vậy

Rượu qua ba vòng, ta đã cảm thấy có chút say!

Con m** nó, rượu đỏ uống ngọt quá, lúc đầu uống thì còn không cảm giác có vấn đề gì, nhưng khi rượu bắt đầu bốc lên thì bắt đầu có cảm giác say

Không thể uống say, nếu không sẽ sảy ra chuyện mất

Lần trước đi uống rượu với bọn Trương Kiện, sau khi ta về chung cư thì đã sảy ra chuyện, giờ nghĩ lại vẫn có chút sợ hãi

Mà bên phía Từ Xán Xán, sắc mặt nhuốm hồng nụ cười mê hoặc, còn khuyên ta lại uống thêm một ly nữa

Vào lúc này, ngoài cửa phòng riêng vang lên tiếng gõ cửa, tiếp theo đó cửa phòng bị người mở ra

Một người thanh niên rất đẹp trai cười ha ha đi vào, đeo một gọng kính bằng vàng, trông rất văn nhã, khí tức trên người vừa nhìn đã biết là công tử nhà giàu nào đó

" Xán Xán, đến ăn cơm sao không gọi cho anh?"

Người thanh niên tuấn tú cười đi đến trước bàn của chúng tôi, trực tiếp coi ta và Đường Lưu là không khí, ánh mắt nhìn Từ Xán Xán không hề che dấu sự ái mộ, ấm giọng nói:" Anh đã bảo đầu bếp làm mấy món ăn mà em thích ăn nhất, đầu bếp là anh mời từ nước ngoài về, chút nữa em nếm thử xem..."

" đúng rồi, đoạn thời gian trước nghe nói em bị ốm, anh vốn muốn đến nhà thăm em nhưng dì Từ không đồng ý, hiện giờ em thấy thế nào rồi? đã khỏe hơn chưa? Mới ốm dậy thì đừng uống nhiều rượu..."

Người đàn ông ấm áp a!

Nhìn độ tuổi, nhìn khí chất và giọng nói quan tâm ấm áp, lại nhìn về ta và Đường lưu đúng là khoảng cách chênh lệch quá rõ ràng!

Chỉ là, phản ứng của Từ Xán Xán rất lạnh nhạt, khi đối mặt với chúng ta, nụ cười trên mặt cô ta là phát ra từ trong tâm. Nhưng đối mặt với người thanh niên đẹp trai này, tuy vẫn là cười, nhưng nụ cười đó rõ ràng là nụ cười gượng gạo, vô cùng khách sáo.

" Lý đại thiếu, để anh phải phí tâm rồi, chúng tôi đã sắp no rồi, không cần phải thêm đồ ăn nữa! Còn về bệnh tình của tôi, đã khôi phục rồi, tôi muốn uống rượu, còn chưa đến lượt anh quản!"

Từ Xán Xán cầm ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch, không hề để ý đến hình tượng thục nữ nấc một cái, giả cười nói với người thanh niên tuấn tú:" Còn có, quan hệ giữa chúng ta còn không thân thiết như vậy, mong anh gọi đầy đủ tên của tôi, miễn cho người khác hiểu lầm!Trước khi tôi đến đây, không để ý nhà hàng này là sản nghiệp của Lý thiếu gia, ban đầu còn cảm thấy các món ăn không tồi, bây giờ xem ra cũng chỉ đến thế mà thôi! À, chắc là sau này sẽ không quay lại nữa!"

Những lời nói này của Từ Xán Xán không hề khách khí, chỉ cần không phải là đồ ngốc thì đều có thể nhìn ra sự chán ghét của Từ Xán Xán với người đàn ông này

Chỉ là, người thanh niên này không hề vì những lời vừa nói của Từ Xán Xán mà bộc lộ ra cảm xúc không vui, vẫn là bộ dạng ưu nhã ôn hòa, dường như là không nghe thấy những lời Từ Xán Xán vừa nói vậy

lúc này cậu ta mới nhìn về hướng ta và Đường lưu, nhìn thấy bộ dạng ăn uống không có hình tượng của Đường Lưu, lại nhìn thấy bộ quần áo rẻ tiền của ta, ánh mắt của vị Lý đại thiếu này có chút khác thường

" Xán Xán, hai vị này là..."

" Có liên quan gì đến anh không?"

Lời của Lý đại thiếu gia còn chưa nói xong, đã bị Từ Xán Xán cắt ngang, Từ Xán Xán dường như đã không còn kiên nhẫn đã giả cười nữa, lạnh mặt nói:" Lý Dục, đừng có thử thách sự kiên nhẫn của tôi, cút!"

Nghe xong, ánh mắt của lý đại thiếu gia lướt qua một tia lạnh lẽo, chỉ là sắc mặt từ đầu đến cuối không thay đổi, ấm giọng nói:" Xán Xán đừng tức giận, giờ anh đi, không phải là muốn làm phiền gì em đâu, chỉ là anh cảm thấy qua chào hỏi một câu mới phải...em thay anh hỏi thăm dì Từ nhé!"

Nói xong, không đợi Từ Xán Xán trả lời, sau khi Lý thiếu gia ẩn ý nhìn ta và Đường Lưu một cái xong, thì quay người rời đi

Sau khí Lý đại thiếu rời đi, sắc mặt khó coi của Từ Xán Xán cũng dần dần chuyển biến tốt, có chút có lỗi nói với tôi và Đường Lưu:" Để cho hai người chê cười rồi, tên này thật sự quá phiền phức, nếu tôi mà biết nhà hàng này là của hắn, thì nói sao tôi cũng sẽ không đến đấy...hay là? Chúng ta đổi nhà hàng khác tiếp tục ăn?"

Ta vội vàng xua tay, còn chưa đợi ta bắt đầu nói, Đường Lưu đã cười ha ha nói:' Từ tiểu thư không cần để ý đến loại việc nhỏ này, an hem chúng tôi đã ăn no rồi... vị Lý thiếu gia vừa nãy, nhìn sắc mặt không được tốt lắm nha!"
« Chương TrướcChương Tiếp »