Chương 114: Bác Hoàng bảo chúng tôi đến

Ta và Đường lưu đứng ở cửa quán cà phê, nhìn khách hàng nườm nượp không dứt, trong đó có không ít người là nghiệp giới tinh anh đã gặp ở khách sạn Minh Tước mấy ngày trước

Sau khi đứng ở cửa một lúc, ta và Đường lưu hai mặt nhìn nhau

Cho dù là kẻ ngốc, thì hiện giờ đều có thể nhìn ra quán cà phê này có vấn đề

Những khách hàng đi vào trong quán cà phê, trạng thái thần kinh đều rất kém, phần lớn đều ngáp liên mồm giống như mấy ngày liền không ngủ, vành thâm mắt rất nặng. Ngoài ra, còn có vài người bị người dìu xuống xe, bộ dạng mệt mỏi run rẩy đi vào quán cà phê, giống như lúc nào cũng có thể ngã xuống lăn ra ngủ vậy

Người nào người nấy đều biến thành bộ dạng đó rồi, còn con mẹ nó đến quán cà phê uống cà phê nâng cao tinh thần?

Xe của Vương Đức Phát cũng lái đến, sau khi từ trên xe xuống, cũng là bộ dạng mệt mỏi, còn kiểu mệt mỏi của ông ta và mấy người kia không giống nhau, nhìn bình thường hơn nhiều

Sau khi nhìn thấy ta và Đường lưu đứng ở chỗ cách quán cà phê không xa, Vương Đức Phát vội vàng đi đến, vội vàng hỏi:" Nhìn ra vấn đề gì không? có phải là có cái gì bẩn thỉu đang gây sự không? mấy ngày hôm nay đã làm tôi lo lắng hỏng rồi, chỉ sợ sảy ra chuyện..."

ở đây một khi đã sảy ra chuyện, không dễ xử lý như ở khách sạn Minh Tước, giống như bên trường Hưng Long của ngô tổng, đến lúc đó nếu bị đối thủ đâm một dao tuyên tryền bẩn, chắc chắn sẽ ảnh hưởng vô cùng lớn đến Vương Đức Phát

không biết ta đoán có đúng không, ta luôn cảm thấy dường như có người đang muốn khuấy đảo vũng nước của thành phố Tô này

trường Hưng Long của Ngô tổng tuy là do Trương Kiện làm trò, nhưng tin tức không phải do Trương Kiện tuyên truyền ra. Nếu không phải ta và Đường Lưu xử lý kịp thời, Ngô tổng không chỉ sẽ chết, danh tiếng của ông ấy chắc chắn sẽ bị đả kích không nhỏ, đến lúc đó sản nghiệp của ông ấy chắc chắn cũng sẽ bị những ông lớn khác ở thương giới thành phố Tô tranh giành

tương tự, nếu như Vương Đức Phát bên này một khi sảy ra vấn đề, cũng sẽ xuất hiện những vấn đề tương tự

nếu sau lưng đúng là có người đang giở trò quỷ, mười thì có đến tám chín phần là người bên Thượng Kinh đang dở trò quỷ

trong khoảng thời gian này, những người bên Thượng Kinh đến thành phố Tô cũng không ít, nếu như nói bên Thượng Kinh định nuốt giận làm con rùa rụt đầu, thì tuyệt đối không có khả năng!

Vương Đức Phát nói với chúng ta đại khái tình huống của quán cà phê xong, lấy ra điện thoại của bản thân mình, mở một video trong điện thoại, có chút lo lắng nói:" Tôi đã kiểm tra toàn bộ camera trong quán cà phê, lúc mới đầu không để ý, chỉ có buổi chiều hôm nay mới phát hiện ra hai người kỳ quái. Chính là người phụ nữ mặc váy đen và người đàn ông hói đầu này, sau khi họ vào trong quán cà phê, thì đều sẽ ngồi ở bàn cạnh cửa sổ lớn, ngồi liên tục đến mười hai giờ mới rời đi...

Sau khi nhìn thấy video trong điện thoại của Vương Đức Phát, con ngươi của ta và Đường Lưu suýt chút nữa thì bắn cả ra ngoài

Hắc quả phụ chị Cửu và người đàn ông xã hôi đen ở phòng 601

Hai người họ mấy ngày gần đây cứ đến buổi tối đều sẽ xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ chỉ vì uống cà phê ở đây?

Chẳng lẽ nói, mấy chuyện kỳ quái sảy ra trong quán cà phê đều là do hai người bọn họ gây ra?

Ta và Đường lưu hai mặt nhìn nhau, nhất thời cũng không biết phải nói gì

" Đại khái tình hình chúng tôi đã biết rồi, Vương tổng ngài có thể về nghỉ ngơi rồi, đợi chúng ta tra rõ nguyên nhân rồi, sẽ gọi điện thoại thông báo cho ngài...:"

Vương Đức Phát lo lắng trùng trùng rời đi, ta nhíu chặt mi:" Chuyện gì sảy ra vậy, chị Cửu và người đàn ông đó sao lại xuất hiện ở nơi này?"

Đường Lưu nhìn chằm chằm vào vị trí cửa quán cà phê, thấp giọng nói:" Có ma mới biết sảy ra chuyện gì, dù sao anh chỉ biết là chị Cửu không thích uống cà phê, so với cà phê, chị ấy càng thích uống rượu hơn... Nhìn, bọn họ đã đến rồi, hay là hiện giờ qua đó hỏi xem sảy ra chuyện gì?"

Đường Lưu liếc mắt về vị trí cửa vào quán cà phê, ta theo ánh mắt anh ấy nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy chị Cửu và người đàn ông đó, chị Cửu khoác tay người đàn ông hói đầu, nói cười vui vẻ đi cùng hắn ta vào trong quán cà phê, người không biết còn cho rằng bọn họ là một cặp vợ chồng hợp pháp đấy!

Cứ đứng ở ngoài quán cà phê cũng không thể nhìn ra vấn đề gì, đợi chị Cửu và người đàn ông hỏi đầu đi vào quán cà phê xong, ta và Đường lưu cũng đi về hướng quán cà phê

" Xin chào quý khách!"

Chị gái đón khách ở cửa quán cà phê lộ ra nụ cười chức nghiệp tiêu chuẩn, chỉ là sắc mặt của hai chị gái đón khách này rất kém, tinh thần có chút ủ rũ, giống như đã rất lâu rồi không được ngủ một giấc ngon rồi vậy

Vào giây phút chúng ta đi vào trong quán cà phê, một cỗ âm khí mỏng manh đập vào mặt, trong quán cà phê đang phát một đoạn nhạc piano dịu dàng, chỉ là tiếng đàn piano này nghe có vẻ khàn khàn trầm thấp, mang đếncho người ta cảm giác bị đè nén kỳ lạ

Ta quan sát bốn phía, bất kể là khách hàng vào uống cà phê hay là phục vụ trong quán, tất cả đều là bộ dạng mệt mỏi thiếu ngủ, nhưng tất cả đều như là đang cố gắng nhẫn nhịn không ngủ vậy

Nếu như tính trong quán cà phê còn có người nào bình thường thì ngoài ta và Đường Lưu ra thì còn chỉ còn chị Cửu và người đàn ông hói đầu đang ngồi ở vị trí bàn gần cửa sổ mà thôi

Ta và Đường lưu không nói câu nào, trực tiếp đi về chỗ mà chị Cửu và người đàn ông hói đầu đang ngồi

Chị Cửu đang thấp giọng nói chuyện cười đùa cùng người đàn ông hói đầu, khi mà nhìn thấy ta và Đường Lưu xuất hiện trước mặt hai người đều ngơ ngác

Cơ thể của người đàn ông hói đầu hơi rụt lại, cảnh giác nhìn ta, giống như lo sợ ta đến tìm cậu ta báo thù vậy

Vị đại ca xã hội đen này lẽ nào đã đắc tội không ít người rồi, sao nhìn thấy ai cũng cảnh giác thế!

Chị Cửu bên đó thì nở nụ cười, chào hỏi ta và Đường lưu, theo đó vỗ vào người đàn ông mà cơ thể đang căng chặt ngồi bên cạnh, ý là bảo cậu ta đừng có khẩn trương thế

" trùng hợp quá, hai người cũng tới đây uống cà phê à?"

Chị Cửu cười híp mắt nói:" Cà phê của quán này có tiếng lắm đó, trước đây thu hút không ít người, chỉ là dạo gần đây hình như là ăn bớt vật liệu hay sao đó, vị không được thuần như trước kia!"

Sau khi ta và Đường Lưu ngồi xuống, Đường Lưu cười ha ha nói:" Chị Cửu, em nhớ là chị không thích uống cà phê mà nhỉ?"

Nghe thấy câu này, chị Cửu nhún vai bất lực nói:" Đúng thế, tôi chẳng có chút hứng thú gì với cái thứ này cả, chỉ thấy uống thứ này còn không ngon bằng rượu vang rượu tây, thậm chí bia cũng ngon hơn thứ này. Chỉ là, không có cách nào nữa! Tên này cứ đòi đến uống, mấy ngày hôm nay tối nào cũng ngồi ở đây một lúc, cũng không hiểu sao tên này lại có hứng thú như thế!"

Lúc nói ra những lời này chị Cửu bất lực liếc nhìn người đàn ông hói đầu ngồi bên cạnh

Ta hiếu kỳ liếc mắc nhìn hắn, hắn ta giống như đột xuất bị điện giật, sắc mặt bỗng trở lên âm trầm, nhưng mà sự lo lắng trong mắt càng trở lên nồng đậm

" Tôi cũng không thích uống cà phê, là bác Hoàng bảo chúng tôi đến đây!" Người đàn ông hói đầu dùng giọng nói khàn khàn nói