Chương 106: Ý tưởng tồi tệ

Trong khoảng thời gian này trong lòng ta luôn rất lo lắng cho ông nội, hầu như ngày nào cũng gọi điện thoại cho ông, nhưng mà chưa một lần nào gọi được

Sau khi ông nội vác cái quan tài màu đỏ ra khỏi nhà cũ của Đường gia ở Thượng Kinh xong, thì vẫn luôn không có tin tức gì, không ngờ tới tối hôm qua lại gọi điện cho bác Hoàng

Bảo ta nghỉ đông đến Thượng Kinh đòi nợ?

Đòi nợ ai?

Bác Hoàng không nói, bác ấy bảo ông nội chỉ nhắn lại có một câu đó, không đầu không đuôi

Trong lúc ta đang nghi ngờ không hiểu thì bác Hoàng lại nói thêm mấy câu

" Trước khi cháu nghỉ đông thì cố gắng tạo mối quan hệ tốt với những khách trọ trên tầng báy nhé!"

Bác Hoàng than nhẹ nói:" những người trọ trên tầng bảy lại không giống mới những người ở tầng sáu, tặng quà gì đó thì không ổn lắm, thông tin của họ cũng không thể đưa cho cháu,những tên đó rất coi trọng việc bảo đảm thông tin cá nhân, nếu bác trộm nói cho cháu biết, bọn họ có khả năng sẽ tức giận... cần phải cháu tự mình cảm ngộ!"

Ngộ cái ông nội nhà ông!

Cái ông già chết tiệt này rõ ràng là không muốn giúp tôi mà, chẳng nhẽ phải nói hay là tôi cũng đưa cho ông mấy trăm nghìn mới được à?

Ta đen mặt ra khỏi chòi bảo vệ, đi cùng Đường Lưu tới quán ăn sáng ở đường bên cạnh ăn chút đồ ăn sáng, sau khi nghe xong nội dung cuộc nói chuyện giữa ta và bác Hoàng, Đường Lưu ăn quẩy uống nước đậu hàm hồ nói:" Việc của ông họ em tạm thời đừng lo lắng, nếu như đã bảo em nghỉ đông đến Thượng Kinh đòi nợ, thì em cứ đi thôi, đến nơi rồi chắc chắn sẽ biết được là đời nợ ai!"

" Đến lúc đó anh cùng em đi Thượng Kinh, hai anh em ta cố gắng trong mấy tháng này phát triển ít nghiệp vụ, kiếm thêm ít tiền, đến lúc đó anh cũng có thể áo gấm về làng, làm mù mắt mấy con chó trước kia từng coi thường ông mày..."

Sau khi nói một đống lời xàm xí, nhìn thấy ta vẫn buồn rầu, sắc mặt Đường Lưu có chút cổ quái nói:" Còn về việc đi lên tầng bảy của chung cư, làm sao để làm tốt quan hệ với những người ở tầng bảy, thật sự là anh không giúp được! Chỉ là, anh có một ý tưởng tồi tệ, em có muốn nghe thử không?"

" ừ?"

Ta nhướng mi nhìn anh ấy nói:" ý tưởng tồi tệ gì?"

Những người hàng xóm trên tầng bảy đó, bác Hoàng rõ ràng là không muốn đắc tội, cho nên ngay cả thông tin cơ bản cũng không cho ta, thế thì làm sao ta có thể đi viếng thăm rồi kéo quan hệ được?

Đường Lưu ho một tiếng, nghiêm túc nói:" Bạo lực không phải là cách giải quyết mọi việc tốt nhất, nhưng mà bạo lực lại là cách giả quyết vài vấn đề trực tiếp nhanh gọn nhất!"

Ta liếc anh ấy một cái, ngữ khí không tốt nói:" Ý anh là, bảo em đi đánh mấy người hàng xóm trên tầng bảy à? Dùng bạo lực đàn áp, ép họ tiếp nhận em? Tên mập chết tiệt, không thể không nói, cái ý tưởng này của anh đúng là đủ tồi tệ!"

Mấy người ở trong chung cư không phải người bình thường, càng lên cao càng biếи ŧɦái

Những hàng xóm ở trên tầng bảy, ngay cả bác Hoàng còn không muốn trêu vào, Đường lưu lại đưa ra cái ý tưởng này, đầu của cái tên mập này có phải là bị nước vào rồi không?

Nghe thấy ta nói như vậy, Đường lưu trợn mắt, không biết làm thế nào nói:" Ai bảo em đi đánh họ? Có dở hơi mới làm vậy được không? Ý của anh là em có thể gϊếŧ gà dọa khỉ, dọa mấy người hàng xóm đó trước, sau này lúc chung đυ.ng, nói không chừng người ta sẽ có thái độ tốt với em chút, dù sao, chẳng ai muốn chọc vào kẻ hở ra là lại thích đánh nhau cả?"

Ta hoài nghi nhìn anh ấy một cái nói:" Cái đầu của anh cũng được phết nhỉ, gϊếŧ gà dọa khỉ? Ha ha, anh tính để em gϊếŧ con gà nào trước nào?"

Đường Lưu thò năm ngón tay dính dầu mỡ ra, cười ha ha nói:" Theo như anh biết, trong những người mà em quen biết, ngoài bác Hoàng trông cửa ra, có năm người có thể lên tầng bảy, phải xem em muốn chọn người nào! Thím Thôi ở phòng 507 trước là từ trên tầng bảy chuyển xuống, nghe nói thím ấy là vì vài người hàng xóm trên tầng bảy ồn ào quá, cho nên mới chuyển xuống tầng năm..."

" Chị Cửu trước đây cũng là ở tầng bảy, chỉ là từ sau khi chồng chết, thì chuyển xuống tầng năm ở một mình..."

" Thằng nhóc nghịch ngợm ở phòng 602, trước ở tầng bảy từng làm ra một vài chuyện, bị đánh khá là thảm..."

" Bạch Lộ ở phòng 606, trước đây cũng từng đi lên tầng bảy.."

" Đúng rồi, tiểu nha đầu, nghe nói lúc mới đến chung cư ở thì cũng bị sắp xếp ở trên tầng bảy. Sau đó, không biết vì lí do gì, bác Hoàng chuyển nó xuống tầng năm ở phòng cạnh phòng em..."

Sau khi nghe xong Đường Lưu nói những lời này, ta hừ hừ một tiếng, ánh mắt nhìn anh ấy càng thêm cổ quái, nói:" Anh họ yêu quý, anh đưa ra năm người này, kiến nghị em đánh người nào đây?"

Ngoài Bạch Lộ ra, những người còn lại đều là những người ta rất quen thuộc, đặc biệt là tiểu nha đầu, đã là em gái của ta rồi

Bạch Lộ thì càng không cần phải nói, hiện nay đã ở cùng với Trương Kiện, nếu ta mà dám ra tay với Bạch Lộ, tên dại gái Trương Kiện không ăn tươi nuốt sống ta mới lạ đó!

Vì cái gọi là chấn nhϊếp mấy người hàng xóm trên tầng bảy, bảo ta ra tay với mấy người này? Anh con mẹ nó không phải là nước vào đầu, mà não bị ném xuống bồn cầu rồi à?

Đường Lưu hắc hắc cười, nói:" Anh chính là biết em không lỡ ra tay với mấy người quen này, cho nên vẫn còn một người dự bị nữa! người ở phòng 601, tuyệt đối là một lựa chọn tuyệt vời cho em!"

" Người tình của chị Cửu?" ta hơi ngẩn ra

Đường Lưu gật gật đầu, cười thần bí nói:" Rảnh rỗi không có việc gì đánh một trận, sẽ có thu hoạch ngoài tưởng tượng!"

Ta nhíu mày, trong đầu lướt qua hình ảnh âm ngoan của người đàn ông trọc đầu đó, trong lòng có cảm giác kỳ lạ.

Cái người nhìn như đại ca xã hội đen đó, người ta không trêu ta chọc ta, nếu cứ thế mà đánh, có phải là không ổn không?

Còn có, Đường Lưu đưa ra cho ta chủ ý gϊếŧ gà dọa khỉ này rõ ràng còn có dụng ý khác, nhưng cái tên mập chết bầm này thần thần bí bí không muốn nói nhiều, điều này cũng khiến ta rất bất đắc dĩ

Bỏ đi, tạm thời không nghĩ mấy cái này nữa, dù sao cách nghỉ đông vẫn còn mấy tháng nữa, việc này tạm không cần gấp

Mấy ngày tiếp theo, ta tiếp tục nhẫn nhịn làm kẻ đứng giữa trong trận chiên cúa Từ Xán Xán và Hàn Nhã, có lúc thật sự rất muốn nghe theo ý kiên của Đường Lưu, trực tiếp lôi bọn họ đến khách sạn nghiên cứu mấy cái vấn đề triết học liên quan đến nhân sinh cho rồi

Chỉ là, ta cuối cùng vẫn không thể làm ra được việc chân đạp hai thuyền, chủ yếu là gan nhỏ sợ chết, dù sao hai bà cô này cũng không dễ trêu chọc vào, làm không tốt ta tuổi trẻ tráng niên sẽ lật thuyền trong mương mà chết mất!

Về phương diện này, ta rất bái phục tên dại gái Trương Kiện

Đã theo đuổi được nữ thần của mình rồi, còn tiện tay lừa luôn của Hoàng Oánh Oánh nữa

Không sai, câu lạc bộ huyền học lại mất đi một đại tướng, Hoàng Óanh Óanh rời trường đi thực tập trước thời hạn, địa điểm thực tập cũng là bên trường Hưng long, điều này làm cho đám người Triệu Triết, Trương Khiết ngưỡng mộ không ngừng

Bản thân cũng không biết Trương Kiện làm thế nào quay lại giữa bạch Lộ và Hoành Oánh Oánh, đợi có thời gian phải tìm cậu ta " thỉnh kinh" mới được!