Chương 15: Hắc Ngọc và Bạch Ngọc... Song Hệ Thống

Nhớ lại một chút hình ảnh cũ kia không khỏi khiến Vương Mục cảm khái. Nếu chưa từng nhìn qua hình ảnh quá khứ ấy, hắn đều không tin nơi tầng 1 này từng là địa bàn được thống trị bởi boss ở đẳng cấp 1000. Lại càng không nghĩ, làm cách nào một tòa thành vinh quang lại bị hủy diệt giờ chỉ còn lại đổ nát. Thực vật luồn vào trong thành, phá hủy kiến trúc, màn rêu bám cứng khiến khung cảnh hoang tàn cùng cực.

Meo theo con đường đá khổng lồ, hắn một mạch đi về bên trong lâu đài của thành lũy. Đây không phải lần đầu hắn vào đây nên đường đi vẫn xem là ổn áp, khác biệt căn bản không có. Cái chỗ quỷ tha ma bắt này trừ lũ quái vật đi lang thanh thì căn bản không có một chút đồ vật gì, kho báu cùng vật phẩm huyền thoại gì đó là viễn vong. Ngay cả cái nhiệm vụ gây ảnh hưởng toàn thế giới kia cũng là phải trải qua một đoạn giày vò từ các nhiệm vụ khác, cho đến cuối mới có một npc mở ra.

Giờ suy nghĩ việc này thì thật nhứt óc, thân là một người quản lý, Vương Mục đã sớm có giác ngộ cho việc mình làm. Chỉ cần gia đình hắn sống sót, nhân loại này hủy diệt hay không, hắn còn chưa có rảnh mà để tâm đến đâu?

Rất nhanh, hắn đã ở một ngõ cụt ở sâu dưới thành lũy. Hắn không nghĩ ở đây lại là cánh cửa tiến vào nơi trung tâm của tòa tháp.

Ánh mắt hắn di động một hồi xem có điểm gì kỳ lạ không, khi thấy không tìm được gì, hắn liền triệu hồi hệ thống. Vừa ra hệ thống liền chỉ hắn việc phải làm cùng một lần giải thích.

"Muốn mở cánh cửa cần tìm được mười số mật mã giấu trong tòa tháp trước tầng 10, sau khi tìm cần chuyển nó sang cổ ngữ ma pháp sẽ nhận được một câu ma pháp vô nghĩa. Chỉ cần trong từng viên đá ở đây tìm ra viên đá có âm thanh theo thứ tự của câu ma pháp là sẽ mở được."

Hắn cũng chả hỏi nhiều liền làm theo, hệ thống chả lẽ lại lừa hắn sao? Hắn không cảm nhận được. Xem như hắn chỉ là một thằng neet nhưng hắn cũng từng tốt nghiệp đại học, từng thực hiện nghĩa vụ cao cả của công dân.

Hắn có thể nhận biết được hệ thống này không phải dắt mũi hắn, mà là mặc cho hắn thống trị nó.

Mở được cánh cửa ra, hắn tiến vào bên trong. Hành lang khổng lồ không chút ánh sáng, bóng tối làm lu mờ cả sự hoang tàn của tòa cung điện.

Bước chân hắn rất chậm rãi bước đi, nhưng có đi đến bao nhiều lâu. Hắn cũng không tìm được đường ra, cánh cửa sau lưng đã đóng lại và biến mất.

Có vẻ hắn đang đi theo hình tròn, nhưng chân người sẽ không thẻ làm thành hình tròn hoàn mỹ. Hắn nhắm mắt lại, để cơ thể cứ tiếp tục bước đi, đến khi đυ.ng vào một bức tường. Hắn mở mắt ra, bàn tay hắn sờ trên bức trường, men theo nó tìm lối ra.

Khi tay hắn lần nữa chạm vào bức tường đã khiến chung quanh đổ nát rồi tan biến, bóng tối vô tận là giả nhưng thứ trước mắt hắn là thật.

Thật to lớn!!!

Đó là suy nghĩ của hắn khi trong thấy nơi này.

Căn phòng chỉ tồn tại một thứ, một quả cầu khổng lồ màu xanh trắng đang lơ lửng, xoay tròn trong không trung, từ quả cầu những sợi dây dữ liệu thoát ra thâm nhập vào tòa tháp, cũng có những sợi dây từ tòa tháp trở về.

Hình ảnh của chúng mở ảo khiến người ta cảm thấy không thật, dường như nhìn thấy hắn những dòng dữ liệu này đột nhiên biến mất à không là hắn không nhìn thấy nhưng nó vẫn tồn tại.

Hắn cảm nhận được thứ sức mạnh sở hữu này rất quen thuộc nhưng nó cũng đang thiếu mất một phần gì đó.

Dường như cảm nhận được cảm giác quen thuộc từ hắn, quả cầu khổng lồ ấy dường như đang cầu xin được trở về.

Nhận ra nó muốn gì, Vương Mục đem phần hệ thống quản lý tháp dung nhập vào nó, còn không dùng bao lâu liền kết thúc dung hợp.

Hắn ánh mắt lại lần nữa lộ vẻ ngạc nhiên khi quả cầu đó từ từ thu nhỏ lại chỉ còn kích thước quả cầu vừa tay hắn, hắn không cảm thấy sức nặng mà chỉ là cảm giác của sức mạnh tối cao.

Nhưng trong khi hắn không để, một quả cầu thứ hai cũng xuất hiện ở tay còn lại của hắn. Một cái màu trắng cùng một cái màu đen.

Màu đen là hệ thống quản lý tháp quen thuộc kia, mà màu trắng còn lại lại có cái tên mới là hệ thống gia sản vô hạn.

Một trắng một đen, màu sắc đối lập nhưng hắn cảm nhận được sự phụ thuộc của chúng vào mình nên đây tính là một điểm chung. Nhìn không gian tối mù xung quanh vì mất đi ánh sáng duy nhất của động quật, hắn động tâm niệm liền dịch chuyển khỏi nơi đó.

Ánh mắt di dời, hắn phát hiện hắn đang đứng ở đỉnh núi giao thoa ánh sáng và bóng tối. Trùng hợp đến cùng cực khi bây giờ, giao thoa sáng và tối đang diễn ra. Hắn nhìn dưới tay cái kia cầu đen nhỏ nói.

"Ta từng nghe ngươi tính kế chủ nhân cũ, hi vọng ngươi sẽ không phải là cái kia lý trí hệ thống."

Hắn cảm nhận được hai cái hệ thống trong tay có lý trí và biểu hiện của con người, mà khi nhận được hành động kỳ lạ xoay ngang dọc của cầu đen thì hắn xem như xác định.

Gật nhẹ đầu xem như hài lòng, hắn đem hai quả cầu nhỏ để bay lên không trung.

"Xem như đây là đặc quyền của các ngươi, ta sẽ dùng điểm giao thoa ánh sáng và bóng tối. Lấy ánh sáng kiến bạch cầu, lấy bóng tối kiến hắc cầu. Lõi hệ thống là trung tâm của các ngươi kiến tạo một thân thể nhân loại, thay ta quản lý hệ thống cũng thay ta đưa ra các thử thách phù hợp với nhân loại trên toàn thế giới."

"Quyền lực của hai ngươi chỉ dưới ta, bắt cứ quyền lực gì đều có thể dùng. Tỉnh dậy nào, tạo vật của ta."

Kiến tạo thân thể đối với người khác thì thật sự khó khăn nhưng đối với người nắm quyền thống trị tháp như hắn, việc này chỉ là muỗi.

Bóng râm, góc khuất, nơi bị che lại... Tất cả chúng đều có thể tạo ra bóng tối, từ từng ngóc ngách hắc ám, luồng khí đen tím cuồn cuộn như thủy triều xông lên trời cao cuộn lấy hắc cầu nhỏ bên trong.

Hắc khí như rồng nhanh chóng cuộn thành vô số hình dáng, dường như đang còn chờ quả cầu bên trong lựa chọn. Sau một lúc thì cũng lựa chọn một cái khuôn hình nữ nhân.

Hắc khí như đã được quyết định liền đem thân thể cố hóa hình thành, sẽ rất nhanh là xong.

Mà bên này bạch cầu cũng từ mặt trời, phản chiếu ánh sáng từ gương, vật thể đem vô số luồng trắng vàng khí lỏng tựa như khói tiến tới bao bọc cầu nhỏ. Quá trình quen thuộc, lại lần nữa khuôn hình nữ nhân được chọn.

Hắn khá bất ngờ, không nghĩ hai cái hệ thống đều chọn cái này giới tính. Nhưng suy xét một lúc, hắn vẫn là không nên để tâm, lựa chọn hình dáng là quyết định của chúng, không phải hắn có quyền xen vào.

Nhìn thấy hai cái thân thể đang dần hình thành nhưng lúc này hắn mới giật mình nghĩ tới, cái này hai thân thể nếu hình thành là đang tại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cơ thể.

Hắn hai mắt vừa chớp thì thân thể đã sắp thành hình hoàn toàn, hắn chỉ kịp phản ứng đem hơi nước làm lạnh, tạo ra một màn sương đủ che đi nơi nhạy cảm của cả hai thì thở phào.

Thân thể hình thành phía sau, hắn ánh mắt mới nhìn lại hai người. Hắc cầu cấu thành cơ thể là một cái ngự tỷ vừa lạnh lùng vừa có chút ma mị hình ảnh, thân cao gần 1 mét 8, mái tóc đen tuyền óng ả không buộc càng điểm thêm làn da trắng của nàng.

Bạch cầu cấu thằng là một cái tiểu la lị nha đầu hình tượng, đáng yêu, tinh nghịch, bám người là hình ảnh đầu tiên hắn sẽ nhìn thấy. Thân cao khoảng 1 mét 6, mái tóc trắng xám... À không, mái tóc nàng có chút lạ, nói là trắng cũng không quá đúng. Có lúc thì nó trắng nhưng khá tối, lúc lại lấp lánh ánh nắng, lúc lại như trong suốt.

Hắn lúc này để ý kỹ mới thấy, có vẻ như mái tóc của nàng đang đồng bộ với xung quanh, mà mái tóc của hắc cầu cũng có điểm tương tự nhưng vì cả hai đã và đang đứng trong ánh sáng nên hắn mới tốn thời gian phân biệt.

Thân thể hình thành phía sau, linh hồn cũng đồng hóa hoàn toàn, cả hai mở ra đôi mắt. Hắc cầu là một cái đôi mắt tròng tím với từng hai vòng tròn tím nhỏ trong mắt sau cùng ở chính giữa con ngươi là một khỏa hình tròn tím đậm hơn. Đôi mắt nàng hơi lạnh lẽo nhưng khi nhìn hắn vô thức lại nổi lên sự nồng nhiệt, nhưng tất nhiên hắn chả thấy được. Thứ hắn thấy là đôi mắt vừa lạnh lẽo như bị nhìn thấu, lại có vẻ ma mị, quyến rũ người nhìn.

Bạch cầu đôi mắt là một cặp màu xanh nhạt của bầu trời, xen bên trong là sự lấp lánh của màu vàng ánh mặt trời khiến mắt nàng như phát sáng. Hoa văn bên trong là một cái hình tròn trắng sáng tại giữa tròng mắt, xung quanh lấp lánh từ hạt ánh sáng kỳ lạ không rõ là gì.

Bạch cầu một đôi mắt to, cùng khuôn miệng vẫn cười tươi với hắn từ nãy đến giờ trông thật khả ái, đáng yêu. Rất giống hình tượng mà hắn đã đoán.

Hắc cầu đôi mắt sắc nhọn, trong vừa ma mị, vừa quyến rũ nhưng khí chất lạnh lùng tỏa ra chắc chắn sẽ không cho phép ai tiếp cận.

"CHỦ NHÂN!!!"

Ngay khi nhìn thấy hắn, cả hai liền quỳ xuống hành lễ. Nhưng hắn nào để ý hành lễ, hắn để ý là một chi tiết thú vị khi các nàng quỳ xuống.

Hắn nghĩ các nàng là đối lập nhưng chỉ tưởng đối lập ở màu sắc, hình tượng không ngờ đến hành động cũng đối lập. Phải biết lúc này hắc cầu đứng ở hắn đối diện tay trái, bạch cầu tay phải. Cả hai quỳ xuống, một chân quỳ, một chân chống thẳng làm trụ, hai tay thì một tay sau lưng một tay để ngang ngực.

Nhưng hắc cầu là quỳ chân phải, đem tay phải đặt trước ngực còn bạch cầu là quỳ chân trái, đem tay trái để trước ngực.

Cái này đối lập, khiến hắn cảm thấy có chút thú vị, còn có nhìn mặt bạch cầu vẫn cười ngây ngô đáng yêu khiến hắn bất giác kém chút là cười lớn.

Thấy các nàng ăn mặc quá là bỏng mắt hắn cũng không dám nhìn thẳng, gương mặt hắn không có biểu cảm gì nhưng đối với trong tâm, hắn là đang gào thét.

"Đứng lên đi..."

Dường như nhận ra vẻ khó xử của hắn, các nàng đứng lên liền một lần nữa điều động hắc khi và bạch khí chế tạo một kiện ý phục.

Bạch cầu khoác lên mình một bộ váy ngắn lolita màu trắng hồng, điểm thêm bên ngoài áo khoác dài tay màu hường nhạt. Chân đi một đôi giày thể thao, mang vớ cao với nhiều hình con thỏ màu hồng bao trọn đôi chân trắng đến phân nửa ống khuyển. Nàng cũng đem mái tóc cuốn cao lên, búi thành hai sợi đuôi ngựa tóc chảy xuống hai bên, tinh tế để thêm một cái nơ con thỏ ở hai điểm búi trong thật dễ thương.

Bạch cầu lúc này dáng vẻ là hoàn toàn lolita hình tượng trong mộng của lolicon toàn thế giới, nhìn vẹn toàn thì một điểm không hài hòa cũng không có. Hình tượng tiểu mê muội ngọt ngào luôn kề cạnh thật sự rất hợp với nàng.

Lại đến hắc cầu là một cái sườn xám màu xanh đen dài đến mắt cá chân, bên bên sườn xám xẻ cao đến hơn nửa bắp đùi khiến người ta cảm khái. Chân nàng mang một đôi giày cao gót màu đen tuyền còn lấp lánh vài hạt ánh sao. Nàng bao lại đôi chân trắng ngần bằng một đôi tất da màu đậm hơn chút nhưng không để ý thì căn bản không thấy khác biệt. Mái tóc đen của nàng được cột lên và cố định bởi một cái trâm cài, khoác lên mình một cái quàng cổ lông chồn màu trắng khiến nàng trong thật sang trọn và quý phái, nước da trắng ngần trên tông đen ban đầu giờ đã được nàng thêm một ít hắc khí khiến nó ít trắng hơn nhưng dựa vào làn da hiện tại đều xem là hoàn mỹ tuyệt phối.

Nếu nói bạch cầu là tiểu la lỵ mê muội mà mọi người yêu thích thì nàng là hình tượng nữ cường nữ phụ xinh đẹp, giàu có, quý phái trong tiểu thuyết bước ra. Cầm trên tay một chiếc quạt lông đủ che đi miệng cùng mũi khiến mắt nàng càng lộ ra sắc bén và quyến rũ sau khi dậm tí đồ trang điểm.

Nhìn thấy cả hai hình tượng, hắn cái này chưa trải qua nữ nhân xúc cảm nhưng cũng từng là lão tài xế lâu năm ở thời gian trước nên hắn không kìm được mà cảm khái. Hắn không nghĩ trên thế gian lại có như vậy xinh đẹp con ngươi nếu không phải các nàng đang trước mặt, còn là hắn tạo ra.

Hắn liền cũng không nguyện ý nghĩ các nàng thật là có thật.

So các nàng với minh tinh sắc đẹp, hoa hậu thế giới?

Không thể so đi? Đối với hắn, các nàng thật sự rất đẹp, còn về so sánh thì bỏ đi, đem hai người phụ nữ đi so sánh chỉ hạ thấp giá trị và nhân cách của họ.

Hắn có thể chưa từng tiếp xúc nữ nhân cơ thể nhưng yêu đương chuyện kia là có. Hắn yêu đương đủ nhiều để biết việc so sánh người này với người kia có tác hại thế nào.

Hắn nghĩ vu vơ một lúc thì trở lại các nàng, hắn nhìn lại một lượt, cảm khái gật đầu nói một câu khen ngợi.

"Rất xinh đẹp..."

Nghe thấy hắn khen ngợi, bạch cầu chạy đến ôm cánh tay hắn vào cười tươi. Hắc cầu thì xòe quạt che đi miệng cười thầm.

Cảm nhận cảm giác mềm trong tay, hắn lại lần nữa bất ngờ, cơ thể nhỏ nhưng tâm hồn không nhỏ a~

Sau một giây thất thố, hắn trở lại nhìn vào hai mu bàn tay của mình. Khi các nàng thành hình, trên mu trái bàn tay hắn xuất hiện một cái mặt trăng khuyết màu đen đang tỏa ra hắc khí mà tay phải là một cái mặt trời màu trắng có viền là ngọn lửa đỏ đang cháy rực, nhưng cũng không hẳn màu trắng mà là trong suốt.

Hắn cảm nhận thấy hai thứ này đang cùng mặt trời và trăng của thế giới thật đồng bộ. Hắn thử động tâm triệu gọi cả hai hệ thống, chúng đã thay đổi.

Hệ thống quản lý tháp các bảng thông tin đều chuyển thành màu đen, chữ viết là màu đỏ như máu còn có chút nét ghê rợn, viền xung quanh thông báo là hắc khí tỏa ra.

Hệ thống gia sản vô hạn các bảng thông tin là màu trắng thậm chí trong suốt hình ảnh, chữ đen và có bạch khí như lửa tỏa ra chung quanh.

Một cái trong ánh sáng thì trong suốt, một cái trong bóng tối thì như hòa tan. Một cặp bài trùng đối lập hoàn hảo.

Trong khi hắn nghĩ vu vơ, các nàng lại đột nhiên gọi hắn.

"Chủ nhân, ngài có thể đặt tên cho chúng ta không?"

Nghe thấy yêu cầu này, hắn cười đáp lại ngay: "Được, để ta nghĩ thử xem tên nào hợp với các ngươi..."

Hắn nhìn các đặt điểm của các rồi lựa ra ba cặp tên với nhau.

"Hắc Nguyệt với Bạch Ảnh"

"Hắc Câu với Bạch Lộ"

"Hắc Ngọc với Bạch Ngọc"

"Chọn một cặp các ngươi muốn đi. Ta không giỏi nghĩ tên cho lắm cho nên... Haha"

Hắn quả thật không giỏi nghĩ tên nên chỉ có thể xoa đầu ngại ngùng nói. Thấy hắn như thế, các nàng cũng không nói gì chỉ cười, chọn cặp tên với hai chữ ngọc rồi quỳ xuống lần nữa thi lễ với hắn.

"Bạch Ngọc/Hắc Ngọc, tạ chủ nhân ban tên, nguyện phục vụ ngài vạn thế, vĩnh viễn không thanh lòng. Lời này Thiên Đạo chứng giám, vĩnh sinh không thay đổi."

Thề với Thiên Đạo là lời thề cao nhất trong thế gian. Hắn hai mắt chớp chớp có chút ngạc nhiên nhưng rồi cười hiền dịu đỡ các nàng lên.

Từ các nàng hắn biết bản thân ở trong không gian đó 1 ngày 1 đêm, hôm nay đã là ngày thứ 20 từ khi thời đại hỗn loạn bắt đầu, là ngày thứ 13 sau khi tòa tháp mở ra, cũng là ngày thứ 3 trong kì hạn trừng phạt một tháng sau.

...END CHƯƠNG 15...