Phân thân của anh vẫn còn trong hai tay của cô lớn lên!
Hai mắt Lam Huệ Tâm nhìn thẳng, bắt đầu sợ hãi.
“Tiếp tục chạm…..” Cô dừng lại, kɧoáı ©ảʍ đã không thấy tăm hơi, để anh chán nản không dứt.
Lần này Lam Huệ Tâm không có nghe theo chỉ thị của anh, đôi tay cô buông ra, sững sờ nhìn anh.
Ngũ Tư Trần cũng không đợi nổi nữa rồi, anh ôm cô, tách ra hai chân của cô, để cho cô ngồi trên đùi của anh.
Cô luống cuống mà trong vòng ôm của anh, “Vẻ mặt của cái người này….quả thật muốn dụ người ta phạm tội!”. Hai tay anh vuốt ve bầu ngực của cô, cô bật ra tiếng nức nở.
Anh cầm eo nhỏ của cô, để cho người cô ngửa ra sau, bầu ngực hướng tới anh, anh liếʍ vào, chờ tất cả đều có mùi của anh cùng dấu vết sáng anh lưu lại, anh lại dùng phương pháp giống nhau đối đãi một bên ngực. Bụng dưới dậy sóng như suối xông ra, để cho cô ngồi không hợp, uốn qua uống lại, chỉ sợ anh phát hiện. Anh cắn vào nhũ hoa nhọn của cô, cô cau mày buông ra, cô định nhich thì lại cắn…. không để cho cô lộn xộn nữa, thế nhưng anh lại kéo dài nhiều lần căn, động tác buông ra.
Lam Huệ Tâm bị anh mê hoặc như vậy làm cho không cách nào suy tư, thâm chí còn khó đè nén liền thở gấp.
Anh đẩy cao cái mông co dãn của cô, để cho cô giạng chân ở bên eo anh.
Hai tay anh để trên eo cô nâng cao lên, nam tính đứng thẳng chống đỡ hoa tâm của cô.
Nhiệt độ nóng rực chạm vào linh hồn cô, dịch hoa nhiệt tình trực tiếp đổ vào nam tính của anh, khát vọng của cô không chỗ nào che giấu.
Cô khát vọng anh…. Khát vọng đến thân thể cũng đau đớn!
Ngũ Tư Trần nhìn vẻ mặt khổ sở lại muốn của cô, vẻ mặt đó có chút mâu thuẫn khiến mặt của cô đẹp hơn với mặt bình thường.
Hoa tâm của cô đã được anh hướng dẫn làm cho nở rộ…. Ngũ Tư Trần ở trên eo cô dùng lực, để cho cô trực tiếp ngồi xuống, nam tinh cường hãn thô ráp lập tức xuyên vào chỗ sâu của cô.
“A ừ…….” Không có đau nhức như lúc đầu, giống nhau khiến cô tê dại mềm yếu rung động, “Sẽ không đau đớn, em chỉ biết thoải mái hơn!”
Vừa nói xong, anh cuồng dã rút ra đâm vào, mỗi lần tiến vào, như muốn dẫn đi linh hồn của cô, mỗi lần rời đi, cũng khiến cô nhiệt huyết trắng mịn.
Tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, cô vì kí©ɧ ŧìиɧ đong đưa mà bầu ngực phập phòng sáng ngời ra mê người. Nửa người trên có mồ hôi nhẹ, xạ hương như mùi hương cơ thể hai người gộp lại vậy, để anh vừa ngửi lại vừa thấy nghiện, cảm giác như mình ăn phải độc dược, muốn cô không đủ!
Cô thở gấp, choáng váng rõ ràng, chạm tới tận xương tủy.
Tốc độ của anh nhanh như tia chớp, để cho cô không ngừng chấn động, giống như muốn say tàu, trời đầu quay cuồng!
“Qúa…. Quá nhanh!”. Cô không thể chống đỡ nổi rồi.
“Còn có nhanh hơn!”
Anh không ngừng đâm sâu vào cô, để cho toàn thân cô không còn sức lực nào, hai tay hơi mệt, cả người nằm trên người anh.
Anh nắm chặt eo cô không thả, mặc dù cô nằm ở trên người anh, anh vẫn chuyển động như cũ, “Em thật nhẹ, mà ở trong đó….. lại quyến rũ như vậy!”. Ngón tay của anh khẽ vuốt hoa hạch, để cho cô rên khẽ. Anh cho cô kɧoáı ©ảʍ một lớp mạnh hơn một lớp, mau hơn, cô chỉ có thể cảm thụ.
Hô hấp càng lúc càng gấp, càng lúc càng thở gấp….. cô vì không theo nổi tiết tấu của anh mà kích động đến kêu gào ra ngoài.
Mà anh, cũng đưa cô lêи đỉиɦ! Sóng nhiệt như cao triều, đưa cô lên Thiên đường…..
Anh…. Lần nữa vô cùng tinh tế bỏ mầm mống nóng vào trong cơ thể cô!
“Heo…. Bún móng giò?”
Kí©ɧ ŧìиɧ đi qua mười phút, cô còn nằm ở trên giường thở hổn hển, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của anh đã bưng lên một bát bún móng giò.
“Em không phải nói sinh nhật em muốn ăn cái này sao? Anh vừa mới làm”
“Anh nấu sao?”
“Lúc em ngủ anh đi siêu thị mua một chút, một chân giò heo đun nóng, hơn nữa nấu mì, không mua được trứng gà đỏ có sẵn, anh liền dùng trứng mặn thay thể tốt lắm”. Lam Huệ Tâm trước mắt càng mơ hồ, chờ anh nói xong, cô mới phát hiện mình vui đến mức muốn khóc.
“Em ở đây khóc cái gì? Cảm động thật sao?”
Cô liên tục không ngừng gật đầu.
“Mặc dù anh không có xuống bếp, nhưng chưa có xem qua heo chạy đường, cũng ăn thịt heo rồi, anh đối với kinh nghiệm của mình có lòng tin”
Lam Huệ Tâm cười rộ lên. Nghe thấy anh nói, cũng biết anh căn bản toàn bộ mua có sẵn đã đun nóng rồi, cần gì kinh nghiệm sao! Chỉ là, anh đã vì cô chuẩn bị món này, đủ cho cô cảm động!
Tròng mắt cô nhìn thẳng vào anh, nhịp tim đập nhanh, cũng cảm thấy càng nhìn càng thấy anh tuấn tú, đẹp trại, để cho cô càng lúc càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Anh nhìn cô một cái, “Ăn a!”
Trong lòng của cô như có hoa mở ra, “Được”.
Nhưng, không có đũa a! Anh muốn cô ăn bằng tay sao? Nhìn cô ngẩn người, anh không nhịn được nói: “Không muốn ăn sao?”
“Không phải. Anh định cho em ăn bằng tay sao?”
“Dùng đũa! Ách…. Anh quên mang lên”
“Không sao, em đi lấy”. Cô đứng dậy muốn xuống giường.
Anh ngăn cản cô, “Anh đi lấy”
Bởi vì anh thấy vườn hoa bí mật như ẩn như hiện của cô, lại cảm thấy rugn động, nhưng anh không muốn trở nên thành người tham ăn, cho nên anh quyết định đi lại nhiều cho cả người khỏe mạnh.
“Cám ơn”.
Lam Huệ Tâm thấy anh thật dịu dàng, săn sóc……
Tâm tư của cô ở trên người anh đảo quanh, lượn quanh lượn lại, trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào đến mức sắp tan đi!
Lúc anh cầm đũa đi lên, cô mong rằng anh liên tiếp ngây ngô.
“Ăn mau đi, muốn ăn xong”.
“Được”.
Lam Huệ Tâm vừa ăn vừa cười, bữa ăn sinh nhật này khiến cô khó quên. Đợi cô sau khi ăn xong, Ngũ Tư Trần giữ cô ở trên giường anh, một lần nữa hai người hô mưa gọi gió. Lam Huệ Tâm toàn tâm bỏ mình, nhiệt itnhf cũng anh kí©ɧ ŧìиɧ!
Sau giờ học Lam Huệ Tâm lập tức chạy về làm việc nhà, nấu bữa tối, cô cảm thấy mình như là người vợ mới cưới về, cố gắng tạo thế giới hạnh phúc giữa hai người.
Trong phòng này chỉ có anh với cô….. thế giới ngọt ngào của hai người, để cho cô vô cùng vui vẻ.
Ngũ Tư Trần thường ngày về nhà ăn tối, cô nấu ăn càng tốt, mà anh chỉ ăn sạch sẽ bữa tối cô chuẩn bị, cô đã cảm thấy thật hạnh phúc!
Cô không hề cảm thấy mình là người giúp việc của anh nữa, cô cảm thấy có thể ở cùng nhau với anh, cô như có được toàn bộ hạnh phúc và may mắn!
Ngũ Tư Trần vẫn trì hoàn không mua giường mới cho cô, hơn nữa hào phóng để cho cô cùng anh ngủ trên giường lến.
Lam Huệ Tâm thấy anh không có ý xấu, bởi vì, hai người cùng giường với nhau, anh luôn thừa dịp động tới cô.
“Ừ……” như hiện tại, cô đã sắp ngủ thϊếp đi, anh lại cởi ra áo ngủ của cô, nhấc cao hai luồng ngọc nhũ của cô. Vuốt vuốt.
Nếu như cô cứ bất tỉnh, anh trực tiếp cởϊ qυầи cô xuống, ngón tay dài dọc theo chiếc qυầи ɭóŧ, xoa lấy hoa hạch, để cho cô du͙© vọиɠ nóng lên, dịch yêu ướt đẫm, không cách nào ngủ.
Lần nữa anh lại kiêu ngạo nhìn cô, “Em muốn rồi, mà anh, có thể thỏa mãn em”
Cô lắc đầu cũng vô ích, anh nhanh chóng loại bỏ qυầи ɭóŧ của cô, cởi hết của mình, trực tiếp vào trong cơ thể cô rong ruổi.
“Ừ a…..” hoa tâm của cô nuốt chặt của anh, vừa nóng lại tê dại bủn rủn chiếm lấy giác quan của cô.
Anh rút ra đi vào nhiều lần, chỉ đạo cô từ từ nửa người dưới nằm nghiêng, anh lần nữa ở phía sau cô, hai người kết hợp với nhau thật chặt.
“Ngủ đi!”. Bàn tay anh ôm trước ngực cô, như cố ý vuốt ve phần rất tròn của cô.
Trời ạ! Cô ngủ được thế nào? Anh căn bản là cố ý!
Cái mông của cô cố gắng chuyển động ra phía trước, nhưng bắp đùi anh lại trực tiếp áp chế đầu gối cô, “Không nên lộn xộn”.