“Em…..” Không cho phép cô nói không, anh đã động tác mập mờ kí©h thí©ɧ.
Ngũ Tư Trần dùng môi ấm ấp hôn lên bộ ngực tròn của cô, liếʍ cô qua lại. Nhũ hoa nhọn lên, còn bất chợt di chuyển, tầm mắt của cô rời xuống, không cẩn thận đối mặt với anh, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt tươi đẹp vô cùng.
“Cảm giác như thế nào đây?”
“Tê tê, ngứa một chút…..”
“Thoải mái không?”
“Ừ…. Ô!”
Anh đột nhiên mυ"ŧ thêm, để cho người cô cong lên, cái miệng nhỏ nhắn cũng kêu ra tiếng.
Tay của anh đi xuống vỗ về chơi đùa bộ lông sáng mềm ở mảnh đất tam giác thần bí kia của cô, dòng điện tê dại hương tới tứ chi của cô, cô cảm thấy giữa hai chân như dậy sóng, hai đầu gối cũng cảm thấy bủn rủn.
Cô trở nên thật kỳ quái…….
Cô muốn được giải phóng, chỗ bí mật này khẽ hiện vẻ khát vọng khiến cô kinh hãi.
Anh mυ"ŧ lấy nhũ hoa của cô, hai nhũ hoa phía trên, mυ"ŧ thật mạnh khiến nó thẳng đứng, phía trên còn một ít dịch sáng.
Anh mở ra bắp đùi của cô, dùng ngón tay dài nhẹ nhàng phớt qua cánh hoa mềm nhẵn vừa tiết ra dịch yêu ngọt ngào của cô.
Cô nặng nề run lên, cả người nóng lên.
Anh cúi đầu dùng môi lưỡi chạm vào thân thể mềm mại của cô, mυ"ŧ liếʍ vườn hoa nhạy cảm bí mật của cô, cô kịch liệt cong lên, bộ dạng điên cuồng khát vọng, hai tay ở giữa không trung nắm quyền, muốn đẩy anh ra, vừa hy vọng anh tiếp tục, cuối cùng đôi tay lui về phía sau nắm vào đầu hai bên giường, mặc anh muốn làm gì thì làm. Anh nâng môi căn vào cánh hoa của cô, khiến cô kêu lên “ưm”.
“Ừ….. A…..” Đầu lưỡi của anh thật linh hoạt a! Anh đẩy ra cánh hoa, tìm được hoa hạch, nhẹ nhàng ngậm hoa hạch nhạy cảm.
Cô không ngừng thở gấp, hai chân bất lực kẹp lại đầu của anh, đôi tay nắm quyền chặt, cảm giác mình bị ép buộc đến mức điên cuồng.
“Tư Trần….. không cần…..” Anh cứ như vậy trêu đùa cô, quá kí©h thí©ɧ, cô sẽ điên mất đấy!
“Anh liếʍ em như vậy…. em thoải mái sao?”
“Em không biết…..” Cô khó khăn mở miệng, hô hấp không yên, “Tim đập của em thật nhanh……”
Anh lấy ngón tay xoa lấy cánh hoa nhỏ của cô, “Như vậy chứ? Thích không?”
“Em…..”
“Anh thích nghe lời nói thật, em lừa anh, anh sẽ tiếp tục bắt nạt em”.
“Anh… thật là xấu…..” giọng nói của cô nhẹ tố cáo.
Anh nhe răng cười một tiếng, “Anh chưa từng nói anh không hư”.
Ngón tay dài trượt xuống miệng huyệt lúc mở lúc đóng, nhẹ nhàng thăm dò vào cánh hoa huy*t của cô.
“Cái người này khát vọng anh sao! Anh còn chưa hoàn toàn đi vào, anh liền không kịp chờ đợi hút anh vào”.
“Em…. Em không có”. Cô thẹn thùng kêu một tiếng.
“Nơi này chính là chứng cớ!”. Ngón tay dài của anh trượt vào bên trong moi móc hoa tâm nhạy cảm của cô.
“A……”
Thân thể mềm mại của cô không ngừng giãy giụa, thân thể trẻ mê người dụ hoặc lấy tầm mắt của anh, anh quan sát bộ dạng cô mất khống chế, nhìn không chớp mắt.
Không được….. cô không nhanh được…..
Kí©h thí©ɧ tốt! Qúa kí©h thí©ɧ……
Đầu của cô không ngừng lắc lắc, đôi mắt đẹp mờ mịt, toàn thân hiện ra, thân thể mềm mại căng ra khiến anh nhẹ nhàng làm liền sợ hãi rung động liên tiếp.
Rất có kɧoáı ©ảʍ!
Thân thể của cô không khỏi hưởng ứng theo tóc độ ngón tay dài của anh chuyển động, mông đẹp nâng lên trên, để hai người không hề có khe hở nào.
Dòng điện ở trên người cô khuếch tán, sâu trong hoa tâm không cách nào kháng cự liền nhanh chóng lan tràn ra, hoa vừa thu lại chậm rãi chảy xuống, càng trôi nhiều…. du͙© vọиɠ càng lúc càng nóng, toàn thân cô vì khát vọng mà phiếm đau, du͙© vọиɠ lộ ra khiến cả người cô sắp tan, sắp nổ tung…..
“Em chảy mồ hôi rồi, rất muốn anh sao?”
Anh nhẹ nhàng lau mồ hôi mỏng trước ngực cô, đôi tay cô kéo lấy cánh tay anh, không tiếng động cầu xin anh mau sớm cho cô giải thoát, không cần trêu đùa cô.
“Anh liền dạy tới đây, bây giờ cho em thể hiện”.
Anh đứng dậy rút đi quần áo của mình, sau đó nằm ở trên giường, hai tay tựa vào sau ót.
Lam Huệ Tâm nháy mắt mấy cái, nháy mắt tiếp, không biết nên làm sao.
Cô không biết…..
“Kông nên nói là không làm nữa, lúc này anh vừa làm gì với em thì bây giờ em để cho anh sung sướиɠ, anh liền thỏa mãn em”.
Anh muốn huấn luyện cô, anh hy vọng có thể cô thuần trắng ngây thơ biến thành màu vàng, để cho cô học nhiều phương thức tán tỉnh hơn, cho anh sung sương sau này. Lam Huệ Tâm vừa cúi đầu, trực tiếp sờ vào nam tính dâng trào kinh người của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên.
“Nhanh lên một chút!”. Anh thúc giục cô hành động. Cô khϊếp sợ, kinh ngạc ngước mắt nhìn chăm chú vào anh.
“Hôn l*иg ngực anh”. Anh cắn răng chỉ thị nói.
Cô gái nhỏ này, ép điên năng lực của anh!
Du͙© vọиɠ trong quần Ngũ Tư Trần khó đè nén, anh muốn làm nhất là trực tiếp ở trên người cô rong ruổi, mà không phải như hiện tại lề mề lãng phí thời gian!
Nhưng đây là cơ hội học tập của cô, anh muốn xem rốt cuộc cô học được bao nhiêu, không thể làm gì khác hơn tận lực để dưới thân đau khổ, cố gắng kiềm chế ý chí khiêu chiến của mình đến cực hạn.
Cô ngây thơ không biết bắt đầu từ đâu, mặt cô nóng lên, nam tính cũng bừng lên, vẻ mặt vô tội lại luống cuống khiến anh muốn buông tha quá trình dạy cho cô, trực tiếp đưa cô đến Thiên đường.
“Nhanh lên một chút”. Anh nói lại một lần nữa.
Cô không có theo lời anh mà làm!
Cô khẽ hôn ngũ quan cương nghị của anh, hôn nhẹ như lông vũ sờ nhẹ rồi rời đi, chậm rãi dời xuống, cô hôn yết hầu của anh, nhìn trước anh có hạt đậu đỏ, dùng môi che lại, lưỡi liếʍ lám một phen.
“Ừ…..” Anh than nhẹ một tiếng, bộ mặt thư khoái. Cô vì giọng trầm thấp của anh mà dừng động tác lại, nhìn anh có vẻ rất thoải mái, cô biết mình alfm đúng.
Có thể lấy l*иg anh, trong lòng cô cảm thấy vui sướиɠ không giải thích được.
“Đừng ngừng lại!”. Anh lẫy con mắt, có chút không vui.
Lam Huệ Tâm tiệp tục mụt hôn lấy đậu đỏ trước ngực anh, bái trái mυ"ŧ sang bên phải, không chút nào nặng bên này nhẹ bên kia.
Không biết có nên cắn hay không? Cô không nhịn được nhẹ cắn xuống, nghe tiếng anh rêи ɾỉ lần nữa, kèm theo tiếng thở gấp, “Không cần cắn mạnh như vậy! Muốn nhẹ nhàng…..”
Lam Huệ Tâm không ngừng cố gắng, động tác mềm mại, ở trước ngực anh lượn quanh tròn, nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy. Nhũ nhọn lên, khẽ cắn hạ xuống, xuống nữa…..
Tiếng thở của anh là chiến lợi phẩm của cô!
Cô nhìn thẳng anh ngang tàng, phát hiện nó lại toát ra giữa hai chân, cô đưa tay cầm, cảm thấy sinh lực mãnh liệt, cảm thấy ngạc nhiên.
“Không cần nắm bất động như vậy”. Anh cắn răng thở gấp. Cô vô tội cười một tiếng, bởi vì phát hiện ra mình có khả năng thao túng tâm tình của anh mà vui vẻ trong lòng. Anh vốn còn do dự mình có nên nắm giữ quyền hay không, hai tay của anh đã lên trên lên dưới giật giật, trận tê dại truyền tới bụng dưới của anh, để cho anh thay đổi chủ ý, quyết định tự ứng biến.
Cô dùng tay nắm vào nam tính của anh, cảm thấy du͙© vọиɠ của anh có vẻ sôi trào, hơn nữa nhịp đập rõ ràng, khiến cô kinh ngạc không thôi.
Cô nhìn thẳng vào phân thân của anh, cảm thấy dáng dấp của nó thật đáng yêu! (==, ôi zời)
Vẫn nhìn vào phân thân của anh, cô trực tiếp liên tưởng tới việc ăn hot dog, không khỏi đưa ra đầu lưỡi, liếʍ đỉnh xuống.
Sảng khoái thoải mái khiến anh rên lên một tiếng, bụng co rút nhanh.
Cô như tìm được cho anh cảm giác, càng nắm trong tay phương pháp biến hóa tâm tình anh!
Lam Huệ Tâm trực tiếp ngậm nam tính khổng lồ, ánh mắt liếc về phía anh.
Anh nhắm mắt lại, mặt sảng khoái.
Hai tay của cô dời xuống túi mềm của anh, lúc anh thở gấp một tiếng. Cô dừng lại động tác, hai mắt kinh ngạc nhìn anh.
“Để tay nơi đó….. nhẹ nhàng chuyển động… đừng ngừng lại…..” ngón tay ngọc thon dài của cô nhẹ chạm vào túi mềm, lắng nghe âm thanh thở gấp của anh.