Lam Huệ Tâm tức giận nhìn anh chằm chằm. anh coi cô như cái gì?
Người giúp việc dành riêng cho anh sao? Vẫn là bạn trên giường dành riêng cho anh?
Cô ở trong lòng anh giãy giụa, không ngừng giãy giụa, chính là không muốn để cho anh được như ý.
Chỉ là, anh trời sinh chính là chỗ tự cho mình phi phàm, trực tiếp coi vẻ giãy giụa cô cự tuyệt lại là vẻ mời chào làm chuyện xấu.
“Em không muốn, thật sự là không muốn!”
“Nếu như em thật không cần, vừa rồi sẽ không làm theo anh!”. Anh trực tiếp ném cô lên giường anh, hai tay kéo ra hai chân cô, hoa huy*t cô ướŧ áŧ vừa trơn nhớt. Đáy mắt anh nhìn một cái không sót gì.
“Buông ra! Đừng…. đυ.ng…. em!”. Cô yêu kiều thở hổn hển, mởi vừa giãy dụa kịch liệt đã hao hụt bao nhiêu hơi sức còn lại của cô.
Mà phần lớn sức lực…. đều điên cuồng trong sự kí©ɧ ŧìиɧ này tiêu hao hết!
Ngũ Tư Trần nhìn thẳng vào hoa huy*t của cô, tia máu phía trên khiến lòng anh như nứt ra.
“Chờ anh một chút”. Anh trực tiếp đi tới phòng tắm.
Lam Huệ Tâm không có coi thường anh lúc đi lại thì nam tính vẫn tích cực ngẩng cao, phía trên có dịch yêu cùng tia máu của cô.
Là anh…. Để cho cô nếm đến kí©ɧ ŧìиɧ!
Cũng là anh… khiến cô cảm nhận được du͙© vọиɠ người đàn ông có bao nhiêu !
Cô muốn rời khỏi cái giường này, nhưng hai chân vừa chạm đất đã mềm nhũn ra, thiếu chút nữa là quỳ xuống. Ngũ Tư Trần lúc đi ra vừa nhanh tay lẹ mắt vịn cô, đem khăn lông ướt đên ở trên tủ giường, để cho cô nằm ngửa ở trên giường.
“Không cần….” cô chỉ chú ý thấy phần nam tính phân thân của anh đã rửa sạch mà vẫn còn tinh thần giằng co với cô, vội vàng muốn đi xuống giường.
Một tay anh giữ chặt động tác của cô, đầu gối đẩy ra hai chân cô.
Không thể nào? Anh nhanh như vậy đã làm?
Lam Huệ Tâm nhắm mắt lại, biết mình không phải là đối thủ của anh, không muốn nhìn anh.
Cảm giác ấm áp mềm mại nhẹ chạm vào hoa huy*t của cô, đem dịch yêu cùng tia máu lau đi, sạch sẽ.
Cô mở mắt ra, nhìn thấy anh cầm khăn lông êm ái phục vụ cho cô, trong lòng không khỏi chảy ra dòng nước ấm, cảm thấy hạnh phúc, thật vui vẻ.
Anh đối với cô tốt như vậy, không thể nào không có tình cảm chứ?
Trái tim Lam Huệ Tâm không hề được phòng bị nghiêm ngặt, thái độ dịu dàng của anh xông vào đáy lòng cô, để trong lòng cô toàn hình bóng anh.
“Cám ơn”. Cô ngượng ngùng, động tác săn sóc của anh khiến cô cảm thấy ngọt ngào, giọng nói mềm nhỏ đi ra. Cảm giác mệt mỏi cũng nhanh chóng kết thúc…..
Ngũ Tư Trần liếc nhìn cô một cái, anh không nói gì đem khăn lòng đi tắm, giặt xong đi ra, cô đã ở trên giường anh ngủ thϊếp đi.
Môi cô chứa đựng ý cười ngọt ngào, để cho anh thấy thế nào cũng không ngán.
Lam Huệ Tâm ngủ thật thoải mái, lúc cô còn buồn ngủ tỉnh lại, vuốt giường, nhẹ nhàng lẩm bẩm nói: “Thật kfy quái, giường hôm nay lại không thô sáp, mềm nhũn thật thoải mái!”
Cô một tay vuốt giường, một tay để ở trước ngực…..
A? cô ở dưới chăn mỏng không một mảnh vải che thân!
Giật mình, cô tỉnh lại, hai mắt to nhìn trần nhà, tiếp, cô nhìn đông nhìn tây, xoa xoa mắt.
Không đúng! Đây không phải là gian phòng của cô!
Cô cuống quít đứng dậy, phát hiện cảm giác tê dại giữa hai chân làm cô cực kỳ khó chịu.
Cô…. Cô – cô cùng anh…. Trong đầu cô có hình ảnh cấm trẻ nhỏ của cô với anh hiện lên.
Hai tay Lam Huệ Tâm che mặt đỏ ửng, cảm thấy thật là khó vì tình. Đây là phòng của anh! Giường của cô…. Vì anh vận động kịch liệt trên giường mà bị hủy trong chốc lát!
Lam Huệ Tâm dùng chăn mỏng bao lấy thân thể, từ từ trượt xuống giường, hai chân vì không đứng lên được nổi mà biến thành hình chữ O, mỗi một bước đi của cô như sợ hết hồn hết vía, nhìn qua cũng không phải tức cười lắm.
Cô từng bước gian nan đi tới cửa, một tay kéo chặt chăn mỏng, một tay đặt ở trước cửa định mở.
“Ầm!”
Không ngờ cửa tự động mở ra, mà cô ở phía sau không cách nào thoát nạn may mắn, bị cánh cửa đánh trúng mặt, sống mũi cùng cái trán đau ửng đỏ, cả người cô cũng lảo đảo mấy bước.
“Em đã tỉnh?”. Ngũ Tư Trần hơi ngạc nhiên nhìn cô mặt đỏ bừng.
Lam Huệ Tâm tự giác vặn lưng, làm sao cô bị đánh vừa vặn? thật là đau nhé!
Cô bịt mũi khẽ xoa, tròng mắt nhìn chằm chằm vào anh.
“Tại sao nhìn anh như vậy? Chính anh ở trên giường có công lực để cho em thỏa mãn thế chứ? Hay em còn cảm thấy chưa đủ, muốn một lần nữa?”
Cô đỏ bừng mắt. “Em… em không nói tới việc này!”
“Em bao thân mình như cục thịt vậy, muốn đi đâu?”
“Em muốn về phòng mình!”
“Giường của em hư, anh liền chấp nhận, cho em ngủ ngon ở đây”.
“Giường bị anh làm hư, anh có thể mua giường mới cho em”.
“Hiện tại cũng hơn 10 giờ, bây giờ chỗ nào cũng đóng cửa rồi”.
“Em ngủ thẳng tới giờ này sao?”
“Anh đang muốn trở về phòng ngủ, ngủ chung đi!”
Anh ôm cô vào trong khuỷu tay, bàn tay hướng trước ngực cô vuốt ve.
“Anh… tay của anh đang làm gì thế?”.cô vội vã vuốt ve.
Anh vặn lông mày, “Cũng đã làm cho anh thấy rồi, bây giờ giả bộ dè dặt cũng không kịp rồi”.
Anh sờ lên, sức lực mạnh hơn cô rất nhiều, cô căn bản cũng không phải đối thủ của anh, chăn mỏng bị anh kéo rơi, toàn thân cô trần trụi hiện ra trước mắt anh.
“A!”. Cô thét chói tai, một tay ôm ngực, một tay che lại giải đất tam giác thần bí kia, hai chân khép lại thật tốt, cảm thấy xấu hổ.
“Da của em… trắng hồng, nhất là nơi này, biến thành sắc hoa hồng trắng nhạt!”. ngón tay anh nhẹ vẽ qua ngực cô, để cho toàn thân cô lo sợ, không dám nhục nhích. Du͙© vọиɠ của Ngũ Tư Trần bị cả người cô trần trụi đốt lên! Anh đưa cô tới giường, một tay bắt được chân ngọc của cô từ bắp chân đi lên, tà ác trêu chọc cô, để cho da thịt cô bắt đầu nóng lên.
“Ưmh…. Không cần”. tay của anh như mang theo ngọn lửa, cô rõ ràng cảm thấy máu lại sôi trào, cô cùng anh như cùng huyết mạch, cô cảm tháy tê tê lúc ngón tay dài của anh dọc theo đường đi tới bên đùi.
“Không được!”. cô khẽ kêu một tiếng.
“Không phải sợ, cũng không nên nói lời này”. Ánh mắt anh nhìn sâu vào trong linh hồn cô, mang theo mệnh lệnh.
Ngón tay của anh mang theo ma lực, như mang dòng điện, vỗ vễ chơi đùa điểm mẩn cảm trong đùi cô, để cho cô không cách nào nhịn được nữa….
Cô thậm chí còn kích động, muốn đưa tay anh tới chỗ kín của mình! Thiên, để cho cô bất tỉnh đi! Cô chưa từng to gan như vậy, thế nào bị anh khai phá liền bắt đầu như vậy rồi hả? cô nhất định là điên rồi!
Giọng nói của anh vì du͙© vọиɠ mà trầm thấp, “Em hi vọng tay của anh đi tới nơi nào?”
“Không có…..” cô cự tuyệt thừa nhận, sợ anh biết sẽ giễu cợt.
“Không có sao? Em không muốn anh sờ em sao?”
Ngũ Tư Trần mới không tin!
Cô quá non nớt, khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn toàn không giấu được tâm tình, cặp mắt hiện rõ khát vọng anh không nhìn nhầm, mắt của cô đã sương mù, vẻ mặt trở nên quyến rũ, chính cô không phát hiện ra, nhưng toàn bộ anh đều nhìn thấy, không có bỏ sót!
“Không muốn!”. cô nhắm hai mắt, lắc đầu một cái.
“Nói dối!”. anh trách mắng, “Anh muốn trừng phạt em!”
Cô mở to mắt, cảm thấy nghi ngờ không hiểu.
Anh sẽ xử phạt cô thế nào? Con mắt anh chợt động, để cho cô cảm thấy kỳ lạ, nói thật ra, cô tự nhiên cảm thấy…. mong đợi!
“Anh muốn trừng phạt em….. vuốt ve anh!”
Lam Huệ Tâm ngạc nhiên, khuôn mặt ửng đỏ, vội vàng lắc đầu, “Em sẽ không làm!”
“Em sẽ….” giọng nói trầm thấp nồng đậm phong phú có cảm giác đầu độc người khác.
“Em thật sự sẽ không…..”
“Anh có thể làm mẫu lần đầu, em phải học”.