Người Ở Chung Cuồng Ngạo

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 3 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Chỉ vì nợ mối ân tình, mà người đàn ông cũng là Người Ở Chung Cuồng Ngạo với cô, đã luôn uy hiếp, bắt ép cô trở thành người giúp việc nhẫn nại tính khí bất thường của anh. Không nhữn …
Xem Thêm

Anh chậm rãi rời đi, đâm sâu hơn đâm vào…. Hoàn toàn không chú ý tới lần đầu của cô, chỉ muốn lập tức dẫn dắt cô đi tới tận cùng, cảm thụ vẻ đẹp tìиɧ ɖu͙©…. mỗi một lần, anh như cuồng thú đánh phá vậy, ở trong cơ thể cô phóng tích, cô chỉ có thể thở gấp, cảm thụ…. Kɧoáı ©ảʍ như luồng sóng hỗn độn mà đến, cô đau đớn vì anh vuốt ve mà nhanh chóng rút đi, tiếp theo mà đến, mà tiết tấu của anh như vĩnh viễn mãi không ngừng nghỉ cứ tiếp tục sục sôi…..

Nam nữ hợp làm một thể, hẳn là lòng người rung động!

Trong cơ thể cô cuồn cuộn ra dịch yêu không dứt, bị anh đánh ra. Dịch bắn ra bốn phía, bắn lên thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hai người, nhưng cô không quan tâm,hoàn toàn cũng không cần thiết…..

Anh chạy nước rút thật là mạnh!

Anh điên cuồng, cô cũng lọt vào điên cuồng…..

Ván giường phát ra tiếng vang kỳ quái, giống như bị anh lắc không chống đỡ được vậy.

Lần nữa anh đẩy mạnh trong cơ thể cô, cô cảm thụ hai người giao hợp….

Thật chặt….. rất ngọt…..

Anh không cách nào dừng lại, bị thân thể mềm mại của cô hấp dẫn, ăn thế nào cũng không đủ, anh nghiện rồi! Một cái này nặng nề đẩy mạnh, anh muốn vùi trong cơ thể cô! Đột nhiên, âm thanh kỳ quái liên tiếp vang lên, hai người hai mắt cùng đu…. “A…..” Lam Huệ Tâm kinh hãi hô một tiếng, bởi vì phía dưới đã bắt đầu sụp đổ, hai chân cô ôm eo anh thật chặt, hai tay nắm chặt cổ anh.

Động tác của anh nhanh chóng bế cô rời đi, khi hai chân anh đứng lên, ván giường trước mặt bọn họ cũng oanh một tiếng, sụp…..

Bọn họ đầu đầy bụi nhìn nhau mấy giây, gương mặt Lam Huệ Tâm còn chưa tỉnh hồn.

Anh nhìn thẳng vào mặt kinh sợ của cô, tiếng cười truyền đến.

“Ha ha…. Nét mặt của em…. Nét mặt của em thật tức cười…..”

Cô không tin xấu hổ cho một tiếng, “Giường…. giường sập rồi!”

“Không sao, sập thì em liền đổi sang giường khác ngủ là được rồi”.

Cô liếc anh một cái, “Em không có giường khác làm sao có thể ngủ được?”

“Giường của anh rất lớn, em đến cùng nhau ngủ với anh!”. Hạ thân của anh nhẹ nhàng húc lên phía trước, cô nhạy cảm co rút lại.

“Chúng ta đang nói chuyện, anh…. Anh làm gì thế đột nhiên…..”

“Chuyện này cũng rất quan trọng!”. Anh lần nữa chuyển động,để cô nức nở ra tiếng. Anh liếc nhìn ván giường sụp đổ, hưng phấn kêu, “Không ngờ anh mạnh mẽ như vậy, chúng ta thật hợp tác khăng khít, thật là lợi hại a!”

Cô cũng nhìn ván giường vô tội bị sập, bị lây nụ cười của anh, đi theo cười khẽ một tiếng.

“Anh!”

Cô cười một tiếng, trong cơ thể cũng chấn động theo, giống như muốn đem anh nặn ra bên ngoài cơ thể cô vậy, để cho anh không nhịn được cứ đâm vào rút ra.

“Anh ….. A……” cô ôm chặt anh không thả, bởi vì sợ anh thả xuống.

Hai tay của anh nâng mông cô lên, để cho hai người càng thêm kết hợp, đi về phía vách tường, anh để cho cô đưa lưng về phía tường, cánh tay chỗng đỡ trọng lượng của cô, hạ thân dùng sức tiến công.

“Ô….. A a……”

Cô kêu lên, trong cơ thể kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt như sóng lớn khiên cô cơ hồ muốn thừa nhận không được.

“Tư Trần….. A!”. Mông của anh chạy bằng điện sao? Thế nào lại nhanh chóng như vậy, lực mạnh như thế? Lam Huệ Tâm bị tê dại toàn thân, chỗ hai người giao hợp càng thêm kích lên kɧoáı ©ảʍ, để cho mỗi tác da thịt cô càng nóng bỏng.

Một tay anh chèo chống cô, một cái tay đặt lên chân cô, ngón tay chuẩn bị chạm vào cánh hoa huy*t.

“Ách…. ừm!”

Xuân thủy róc rách, bừa bãi lẻn……

Chỗ sâu trong bụng cô như là một thác nước, không ngừng chảy ra dịch trắng nõn….

Ngón tay dài hiện đầy tính ướt, đầu ngón tay của anh vẽ qua môi của cô, cô còn không kịp quay mặt nữa, cánh môi bị lau bởi dịch trắng nõn của cô, nhìn qua một cái trong suốt, giống như thạch hoa quả sáng long lanh mê người.

Cô không dám mở miệng, bởi vì cô biết anh lau cái gì, gò má đỏ tươi say lòng người, đôi mắt sáng sương mù.

Anh trầm thấp cười một tiếng, “Mở to miệng, dùng đầu lưỡi em liếʍ mùi của em xem”.

Cô cũng không làm theo, chỉ dùng đôi mắt vô tội nhìn anh.

Anh gầm nhẹ một tiếng, “Em thật biết hấp dẫn anh!”. Anh hung hăng mυ"ŧ lấy cánh môi của cô, đem tất cả mùi của cô liếʍ đi. “Rất ngọt, rất thơm!”. Cô ngơ ngác nhìn anh, thần hồn đều say.

Anh lần nữa che lại môi cô, phía dưới phối hợp sâu, điên cuồng chộp lấy ngọt ngào của cô, cô mở miệng lúc lên lên xuống, anh không có tia nào bỏ sót!

Sảng khoái không ngừng ngưng tụ……

Chân Lam Huệ Tâm khó nhịn kɧoáı ©ảʍ tê dại mẹt nhọc, không tự chủ được co rút.

Tình triều tuôn ra, mông của cô căng, thế nhưng anh lại ra vào mạnh hơn!.

Tiếng dịch tiết ra. Mắc cỡ, thân thể kí©ɧ ŧìиɧ đánh nhanh…. Nhiều tiếng làm cô ngượng ngùng, cũng làm cô ngạc nhiên.

Trong không khí nồng đậm kí©ɧ ŧìиɧ không cách nào bỏ qua, anh chạy nước rút càng nhanh, cô không cách nào đuổi theo tiết tấu của anh, chỉ có thể bị động theo anh xâm lược mà thở gấp.

Anh thật là mạnh…. Anh là người đàn ông cuồng dã!

Anh là người đàn ông của cô…. Cô nguyện ý bỏ qua tất cả đàn ông…..

Lam Huệ Tâm không rõ ràng lắm, cô bị anh xâm nhập đoạt lấy,sao cô vẫn bao lấy thật chặt tất cả của người đàn ông này? Hô hấp của cô càng lúc càng dộn dập, động tác của anh cũng càng lúc càng nhanh….. linh hôn hai người như gặp nhau, kết hợp….. một hồi kɧoáı ©ảʍ đưa bọn họ tới!.

Thoáng chốc, run rẩy cướp đi hô hấp của hai người, toàn thân cô rút ra, cao triều khiến cô tim đập nhanh liên tiếp.

Anh bị cô co chặt lại thật tốt, mấy động tác liên tục đút vào, cũng cùng lúc buông thả……

Năm sắc rực rỡ hiện ngay trước mắt…. mắt của bọn họ nhắm lại, lại cảm thấy trong đầu có cái gì đó sáng rực……

Trong cơ thể cô bị nhiệt dịch nóng bỏng của anh đi vào, bọn họ hòa làm một thể thật chặt rồi…..

“Nguy rồi!”. Ngũ Tư Trần đột nhiên mặt nặng.

“Sao…. Thế nào? Có chuyện gì vậy?”

Anh cư nhiên không có dùng bất cứ biện pháp phòng tránh nào! Ngộ nhỡ cô mang thai…. Vậy làm sao bây giờ?

“Anh hỏi em, em có biết tính ra giai đoạn nguy hiểm cùng kì an toàn của mình không?”

“Chu kỳ sinh lý của em bình thường! Thứ sáu vừa rồi mới kết thúc kinh nguyệt, em tính rồi!”. Lam Huệ Tâm thận trọng tính toán bấm ngón tay, vừa tự lẩm bẩm: “Ngày đầu tiên của kỳ kinh nguyệt là, ngày 14 là ngày trứng rụng, cũng chính là ngày dễ mang thai nhất… từ kỳ kinh nguyệt sau ngày thứ 9 đến ngày 16 có thể mang thai, đều là giai đoạn nguy hiểm…. em hiện tại…. ừ, là kỳ an toàn!”

Vẻ mặt Ngũ Tư Trần lại bình thường, “Em tính không sai chứ?”

“Dĩ nhiên không sai! Loại kiến thức cơ bản này em coi không tốt sao? Anh làm gì mà đột nhiên hỏi cái này --- anh sợ em mang thai?”

“Em biết tính là tốt ròi”.

Anh rút khỏi người cô, cô lập tức ngã xuống đất, hai chân hư mềm nửa mở, dịch yêu thấm ướt hòa lẫn dịch của cô cùng máu tươi xử nữ của cô từ hoa huy*t của cô chảy xuôi ra…..

Anh ngưng mắt nhìn hoa huy*t xinh đẹp đỏ tươi của cô, nhìn hoa thịt đẹp đẽ ngọ nguậy, cổ họng của anh căng thẳng, nam tính khẽ mềm không ngờ lại sưng huyết!

Không nói hai lời, anh ôm lấy eo cô.

“Làm…. Làm cái gì vậy?”. Cô đã mềm nhũn rồi.

“Ân ái!”

“Vừa mới làm mà…. Hơn nữa, giường không thể dùng nữa!”. đề nghị của anh rất hấp dẫn, hơn nữa, cô cũng không giải thích được việc kí©ɧ ŧìиɧ của anh tạo cảm giác với cô, nhưng cô vẫn băn khoăn.

“Đi trong phòng anh! Giường của anh rất chắc chắn, rất bền!”

Cô muốn cự tuyệt, vì, giữa hai chân cô vừa xót vừa tê, lại cảm giác đau đớn mờ ảo!

“Em ở của anh, dùng của anh, dĩ nhiên cũng nên hầu hạ anh thật tốt!”

“Em không phải giúp việc của anh!”

“Công việc của em với người giúp việc rất giống…. dĩ nhiên, cũng có chút không giống, bởi vì, anh phát hiện dùng em tốt hơn một chút, em có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ của anh!”

Thêm Bình Luận