Chương 26: Suy Đoán

Quyển 1: Ác Ma Sẽ Lộ Diện

Từ Thanh Xuyên:???

Má nó! Đoán chuẩn thế? Cứ như là Bạch Sương Hành biết trước ngoài cửa có thứ gì đó đang trốn, chỉ chờ bọn họ mở cửa là tấn công vậy? Sao cô ấy biết được nhỉ?

Văn Sở Sở cũng ngạc nhiên: “Cô…”

“May mà nãy 056 có nhắc nhở.”

Bạch Sương Hành lấy mấy lá bùa còn lại ra, nhìn khe cửa tối đen như mực rồi lặng lẽ cười: “Ở đây là phim.”

Nếu hệ thống đã tính đi theo định luật phim kinh dị, đẩy họ vào thế giới đủ loại rủi ro thì họ cũng có thể lợi dụng những định luật chết chóc này để sống tiếp.

Định luật số năm trong phim kinh dị, jumpscare gϊếŧ người.

Đừng bao giờ tin vào cửa, gương và gầm giường, mỗi khi nhân vật chính mở cửa, soi gương hay thò đầu nhìn vào gầm giường là sẽ có 99% khả năng thấy một gương mặt ma đáng sợ.

Nhất là trong lúc rượt đuổi, mỗi cánh cửa, mỗi lần quay đầu, mỗi khúc ngoặt đều có thể có “bất ngờ” không thể tưởng tượng được nhảy ra.

Biết được những motip này thì có thể ngăn chặn được hiệu quả tập kích bất ngờ của ma quỷ.

Hồn ma ngoài cửa bị xua đuổi, cuối cùng cả ba cũng rời khỏi được căn nhà của nhà họ Tống.

Trên đường này có rất nhiều hẻm ngõ, đường xá phức tạp và rắc rối, hẻm nào cũng thông được tới nhà số 444 hết.

Con hẻm bên trái tĩnh mịch và tối tăm, mấy ngọn đèn đường đã bị hỏng, tựa như cái miệng khổng lồ của con thú hoang đang ngoác ra vậy; hẻm bên phải thì đèn đuốc sáng trưng, nhà hai bên truyền tới tiếng cười nói của người dân, có cả đôi tình nhân anh anh em em dưới ánh đèn đường nữa.

Ánh đèn ấm áp và tiếng người giúp tăng cảm giác an toàn lên, Từ Thanh Xuyên không nghĩ nhiều mà vô thức đi sang phía bên phải.

Vừa cất bước, anh ta đã bị Bạch Sương Hành túm chặt ống tay áo.



Bạch Sương Hành lắc đầu, hất cằm tới phía cặp đôi kia.

Từ Thanh Xuyên và Văn Sở Sở sửng sốt, chợt bừng tỉnh.

Định luật số sáu trong phim kinh dị —

Yêu nhau ắt phải chết.

Các cặp đôi ra sân là không thể chừa một cọng cỏ nào.

Vì tỉ lệ người xem nên lúc nào trong phim cũng sẽ bố trí cảnh nam nữ thân mật với nhau, trước khi cảnh thân mật kết thúc, hồn ma, quái vật hay sát nhân sẽ đột nhiên ra sân, tạo ra hiệu ứng đôi uyên ương bỏ mạng.

Bên cạnh nhân vật yêu nhau là nguy hiểm nhất, đây là quy luật sắt trong phim kinh dị.

Nhận ra điều này, cả ba cùng nhau chuyển hướng tới con hẻm bên trái. Từ Thanh Xuyên đi ở cuối cùng, ngay khi bước vào hẻm còn đưa mắt nhìn sang bên phải.

Con hẻm bên phải rộng rãi mà sáng choang, ngay ở sau lưng đôi tình nhân đang thủ thỉ là một đôi mắt quỷ dị đang ai oán nhìn.

Đen như mực, phẫn uất nhìn chằm chằm như một con dao tẩm thuốc độc.

… Má.

Suýt chút đã bị hệ thống chó má này gài rồi.

Dù con hẻm họ đi vào vừa tối vừa sâu nhưng may mà tạm thời an toàn, không có yêu ma thèm khát thịt người gì hết.

Khó khăn lắm mới có thời gian để thở, Từ Thanh Xuyên rầu rĩ: “Này, chuyện này là sao vậy?”

“Bà lão bảo là Bách Lý suýt chút đã hại chết Tống Thần Lộ…”



Văn Sở Sở thấy có điềm: “Chẳng phải Tống Thần Lộ từng bị bệnh lạ hay sao? Chẳng lẽ là do Bách Lý làm tà thuật?”

“Người thường sẽ không phát hiện được âm khí của tà thuật, nhưng hồn ma thì rất dễ.”

Bạch Sương Hành nói: “Bà lão bị tai nạn giao thông rồi qua đời trên đường mua thuốc cho Tống Thần Lộ, sau khi hóa thành ác ma đã phát hiện cháu gái mình bị xem như đồ cúng tế, bị hạ tà thuật.”

Vì thế sau khi bà lão chết, bệnh lạ của Tống Thần Lộ mới tự dưng có biến chuyển tốt —

Bà ta là ác ma, bảo vệ bên cạnh đứa trẻ, hoàn toàn có khả năng ngăn chặn tà thuật tiến hành.

“Nếu Bách Lý thật sự hạ tà thuật với Tống Thần Lộ thì chắc chắn thầy ta cũng biết bà lão sẽ trút giận lên chúng ta.”

Từ Thanh Xuyên cũng ý thức được: “Cố tình bảo chúng ta tới nhà họ Tống… Chẳng phải là đẩy chúng ta vào hố lửa hay sao!”

Gì mà nhận học trò chứ, rõ ràng là muốn gϊếŧ họ mà.

“Bách Lý muốn lấy Tống Thần Lộ làm đồ cúng tế nhưng lại bị ép phải kết thúc, mà giờ thì…”

Một suy đoán đáng sợ từ từ hiện ra, Từ Thanh Xuyên nghiến răng: “Đừng nói chúng ta là đồ cúng tế mới của thầy ta nhé.”

Sau khi thất bại tất nhiên là phải đổi mục tiêu để làm lại rồi.

Từ đầu anh ta đã thấy lạ rồi, thái độ của Bách Lý đối với họ lạnh lùng xa cách như thế, mà các bài kiểm tra toàn là cận kề cái chết, cái nào cũng ép họ vào ngõ cụt hết.

Giờ ngẫm lại, nhiều khi người này không hề có ý định nhận học trò gì hết, từ đầu chí cuối cùng muốn ba người họ chết trong bài kiểm tra mà thôi.

Từ Thanh Xuyên càng nghĩ càng tức: “Khốn nạn thật chứ!”

“Cũng có thể.”

Bạch Sương Hành gật đầu: “Việc cần nhất là nhanh chóng rời khỏi đây đã.”