Chương 26: Ghi hình

Edit: Smilinggg02

Sau khi cao trào qua đi, hô hấp dây dưa kịch liệt ban đầu cũng dần bình ổn. Từ Hoàng nằm ở trên người Tiêu Tiêu, đè cặp vú tròn trịa của cô bẹp xuống, cậu thở hổn hển, khí nóng phả vào cổ có chút ngứa, Tiêu Tiêu khó chịu đẩy tảng đá lớn đang đè trên người mình ra.

"Nặng lắm sao?"

Từ Hoàng thấp giọng hỏi cô, tay phải không yên phận vuốt ve eo thon nhỏ.

Tiêu Tiêu trợn mắt hung dữ nhìn cậu, trong mắt dấy lên căm phẫn.

"Từ Hoàng, tôi phải báo cảnh sát, để cảnh sát bắt cậu."

"Nhất định muốn báo cảnh sát sao, Tiêu Tiêu?" Dứt lời, cậu dùng côn thịt còn nằm trong thân thể cô chọc nhẹ vài cái.

Tiêu Tiêu cắn răng, trợn mắt nhìn cậu, "Cậu cưỡng hϊếp tôi, cảnh sát chắc chắn sẽ bắt cậu."

Từ Hoàng chôn đầu vào cổ cô cười nhẹ, lòng ngực phập phồng theo từng lần đôi môi lạnh lẽo của cậu lướt qua, thỉnh thoảng lại để lại dấu ấn trên cổ Tiêu Tiêu.

Tiêu Tiêu không thể nhịn được nữa, "Từ Hoàng, chắc chắn cậu sẽ ngồi tù."

"Ngồi tù? Tiêu Tiêu thật sự nhẫn tâm đẩy người đàn ông đầu tiên của em vào tù sao?" Từ Hoàng ngẩng đầu, trong mắt không hề có sự hoảng loạn.

"Nhẫn tâm? So với hành vi cưỡиɠ ɧϊếp của cậu thì tôi đã rất nhân từ rồi." Không mang dao tới, phòng lúc cậu có âm mưu bất chính thì một dao đâm chết cậu.

"Tiêu Tiêu, em thật vô tình."

Giọng điệu cậu thay đổi giống như đứa trẻ ngây thơ, vô tội.

Tiêu Tiêu cắn răng, "Từ Hoàng, tôi thật sự đã nhìn lầm cậu." Cô cho rằng cậu chỉ là một con cừu vô hại, không ngờ là một con sói đội lốt cừu.

Cô nên nghe lời A Vân, không tiếp xúc với cậu.

"Tiêu Tiêu, nếu báo án, video chúng ta làʍ t̠ìиɦ chưa đầy hai ngày sẽ được phát tán lên các trang mạng của Trung Quốc, em chắc chắn muốn như vậy sao?"

Đồng tử Tiêu Tiêu chấn động, "Cậu, Cậu lời này là có ý gì?"

Video gì? Bọn họ vừa rồi...

"Đúng vậy, chính là những gì em đang nghĩ, phòng bệnh có camera, camera đã chụp lại hình ảnh chúng ta làʍ t̠ìиɦ, anh đã chuyển nó vào trong đám mây."

Từ Hoàng vừa nói vừa đứng dậy, nhẹ nhàng vuốt ve vυ" Tiêu Tiêu như bảo bối.

Tiêu Tiêu bị lời nói của cậu làm cho hoảng sợ.

Bất ngờ, "A..."

Đầṳ ѵú bị véo mạnh, Tiêu Tiêu không tự chủ phát ra tiếng rêи ɾỉ.

"Ngực Tiêu Tiêu thật mềm." Cậu dùng sức xoa nắn, nghịch ngợm mà dùng ngón tay búng đến khi đầṳ ѵú dựng thẳng.

Tiêu Tiêu trừng mắt giận dữ nhìn cậu, cắn chặt răng, cố gắng chịu đựng từng đợt kí©h thí©ɧ hết lần này đến lần khác, không cho bản thân phát ra tiếng rên.

"Từ Hoàng, tôi lấy cái gì để tin cậu."

Tiêu Tiêu nói chuyện có chút khó khăn, cô không chỉ muốn ngăn cản Từ Hoàng ở trên người cô kí©h thí©ɧ ham muốn, mà còn muốn làm rõ những lời cậu ta nói có phải giả hay không, bởi vì mỗi một lời nói đều tiêu hao lý trí của cô.

Từ Hoàng không trả lời cô ngay mà cúi đầu mâm mê đầṳ ѵú của cô.

Tiểu huyệt yếu ớt đang sửng đỏ dường như bị một dòng điện đánh trúng, một cổ khó chịu và ngứa ngáy tích tụ lại ở tiểu huyệt.

Đồng thời, cô cũng cảm nhận được côn ŧᏂịŧ trong cơ thể dần dần cứng lên.

"Cậu..."

Lời còn chưa dứt, tiểu huyệt đã bị cậu hung hăng đâm vào.

Mông bị đâm dịch về phía sau một chút, Tiêu Tiêu càng trở nên sợ hãi, "Từ Hoàng, cậu là chó sao? Mới kết thúc chưa bao lâu lại..."

Cô xấu hổ không dám nói tiếp.

"Đều là do Tiêu Tiêu quá ngon." Cậu nói với cô bằng giọng oán trách, như tất cả tội lỗi đều là do cô.

Tiêu Tiêu cười lạnh, "Từ Hoàng, cậu đừng có mà không có liêm sỉ như vậy."

"Đúng, anh không có liêm sỉ, chỉ cần ngày ngày có thể thao tiểu huyệt của Tiêu Tiêu, việc không có liêm sỉ hơn anh cũng có thể làm được."

Vừa nói, cậu vừa dùng côn ŧᏂịŧ thô to đâm vào tiểu huyệt.