Chương 9

Á thú là một loài thú dữ sống ở tinh vực Mandel, lưỡng tính, khả năng sinh sản bẩm sinh rất yếu nhưng có thể thông qua việc săn bắt giống cái để tăng gen giống cái của mình, từ đó nâng cao khả năng sinh sản. Giống cái của tinh vực Mandel là mục tiêu săn bắt trọng điểm của Á thú, vì vậy Á thú cũng là một trong những thảm họa lớn của tinh vực Mandel, là loài thú dữ mà các hành tinh lớn đều nỗ lực truy đuổi.

Hành tinh đế quốc của tinh vực Mandel - hành tinh Rosar cũng không ngoại lệ, họ do thiếu soái quân đoàn đế quốc Resend dẫn đầu, truy đuổi Á thú đến hành tinh Lama, trong quá trình chiến đấu với Á thú, những con Á thú đó đã tấn công vào lõi năng lượng nhảy vọt không gian của phi thuyền, khiến cho nhảy vọt không gian bị nổ gấp. Sau đó, họ đã đến hành tinh xa lạ này, chắc chắn không thuộc tinh vực Mandel.

"Ngoài con mà chúng ta gϊếŧ chết vào ngày đầu tiên đến hành tinh này thì không thấy dấu vết của Á thú nữa." Lucas nghiêm mặt nói.

Resend: "Có tin tức gì của những người khác không?"

Lucas: "Tạm thời vẫn chưa có."

Resend: "Cậu tiếp tục chú ý."

Lucas: "Vâng, thiếu soái!"

"Không còn chuyện gì khác, tôi về trước." Resend đứng dậy, nhảy xuống khỏi máy lạnh.

"Khoan đã, thiếu soái!" Lucas ngạc nhiên nhìn Resend: "Về ư? Ngài định ở lại bên cạnh giống cái kia sao?"

Chẳng lẽ thiếu soái Resend cuối cùng cũng rung động, đối với giống cái kia nảy sinh thứ tình cảm gọi là tình yêu?

"Nếu còn có Á thú khác theo chúng ta đến hành tinh này, cậu không thấy giống cái kia là mồi nhử tốt nhất sao?"

Lucas: "Ngài muốn ở lại bên cạnh giống cái kia, tiện bảo vệ cậu ta?"

Resend: "Không..."

Lucas nín thở, bộ ria mép trên khuôn mặt mèo của Resend giật giật, anh ta cảm thấy mình nhìn thấy nụ cười đẫm máu kiểu thiếu soái trên khuôn mặt đầy lông đó.

"Kẻ khiến chúng ta rơi xuống hành tinh xa lạ này, cậu không thấy nên gϊếŧ sạch không chừa một mống sao?"

Lucas: "..."

Lucas lấy ra hai cái bánh bao bọc trong túi ni lông từ túi áo ba lỗ, ngồi xổm xuống đưa đến trước mặt con mèo đen: "Thiếu soái, tôi để lại đồ ăn cho ngài."

Resend liếc nhìn hai cái bánh bao trong tay Lucas, nhanh chóng quay đầu, không ngoảnh lại mà đi về phía ngoài ngõ: "... Cậu tự giữ lấy đi, tôi không thiếu đồ ăn."

Trước đây còn cùng mình lo lắng về thức ăn mà thiếu soái lại không thiếu đồ ăn rồi sao?!

Lucas: "..." Thiếu soái, ngài ở bên cạnh giống cái kia, nguyên nhân thực sự là vì không lo ăn uống đúng không?

Có người nuôi thật tốt, thật hâm mộ thiếu soái...

Đáng buồn là cách của thiếu soái Resend không áp dụng được cho anh ta, hình thú của anh ta là gấu nâu. Một tháng trước, khi họ mới đến hành tinh này, anh ta học Resend biến thành thể nhỏ, đầu tiên là dọa cho cư dân hành tinh này chạy tán loạn, sau đó suýt bị bắt giữ bằng vũ lực. Cuối cùng không thể không biến về hình người, gian khổ lang thang ở cầu, ngõ nhỏ, trở thành một người vô gia cư vừa câm vừa điếc - không hiểu ngôn ngữ của hành tinh này, ngoài việc giả điếc giả câm thì còn có thể làm gì?

Lucas thở dài buồn bã, ôm bánh bao đi ra khỏi ngõ.

Tịch Lâm ngày hôm sau làm ca tối, ba giờ chiều mới đi làm, vì vậy tranh thủ lúc buổi sáng có thời gian, cậu đặc biệt chạy đến cửa hàng thú cưng, mua những đồ dùng cơ bản như ổ mèo, nhà vệ sinh cho mèo.

Ăn trưa xong với con mèo đen, Tịch Lâm bắt đầu sắp xếp đồ dùng cho con mèo đen, ổ mèo đặt ở góc phòng khách, nhà vệ sinh cho mèo đặt trong nhà vệ sinh, sữa tắm cho thú cưng để trên bồn rửa tay, ước chừng tạm thời không dùng đến, con mèo đen kia tuy thích đi theo cậu nhưng không có nghĩa là nó có thể ngoan ngoãn để cậu ấn xuống nước tắm.