Chương 22: Vòng đu quay cứ mỗi phút giây lại càng bay lên cao

Theo thỏa thuận, tôi đợi cô ấy ở một quán trà sữa khá xa trường, đến nơi thì tôi mới biết tại sao cô ấy lại chọn nơi này, cô ấy mặc một bộ đồng phục nữ sinh JK Nhật Bản, áo sơ mi trắng tinh không hoa văn, Cổ ngỗng tinh tế thắt nơ bướm màu xanh nước biển, thân dưới là váy xếp ly màu đen tuyền, đôi chân ngọc thẳng tắp thon thả trong chiếc quần tất màu da người trong suốt, trên chân là một đôi giày da cao gót màu nâu sậm. Trong bộ đồ này nhìn Hàn Yên trẻ hơn cả chục tuổi, cô ấy tung tăng trong quán trà sữa mà không hề có chút ý tứ, nếu không biết tuổi thật của Hàn Yên thì không ai có thể tin rằng cô ấy thực sự hơn hầu hết mọi người ở đây gần chục tuổi.

Hàn Yên cũng trang điểm nhẹ trên khuôn mặt, đôi lông mày đã được tỉa gọn gàng, cô ấy đeo kính áp tròng càng làm đẹp thêm đôi mắt ngọc, trên mặt có đánh một chút phấn nền, và đôi môi anh đào mỏng được tô son bóng màu đỏ tươi. Ở đây trông hai chúng tôi giống như một cặp học sinh cấp hai mới bắt đầu chuyện tình cảm. Tôi nhìn thấy ánh mắt của bọn họ đang nhìn chúng tôi đầy ngưỡng mộ. Hàng ngày tôi đã quen nhìn người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng giống như mẹ, cho nên hôm nay nhìn một Hàn Yên trẻ trung, năng động trong lòng tôi có chút gì đó xao xuyến, cậu em trai dưới đáy quần không khỏi ngẩng đầu lên biểu tình.

Tôi gọi hai ly trà sữa cho tôi và cô ấy, ngồi trong quán một lúc rồi rời đi dưới ánh mắt ghen tị của mọi người.

Trên đường đi, cô ấy khoác tay tôi, chúng tôi nhìn như những cặp tình nhân thực sự, dạo quanh một vòng công viên, thỉnh thoảng dừng lại tại một vài chỗ để ngắm cảnh và cùng nhau tán gẫu cuối cùng cũng đến được Disneyland. Thật tình cờ đêm nay vào lúc hai mươi mốt giờ công viên giải trí sẽ có chương trình bắn pháo hoa.

Khi chúng tôi mua vé, Hàn Yên đã chủ động trả tiền, người soát vé nhìn tôi, có lẽ nghĩ tôi là một gã tiểu bạch kiểm.

Sau khi thỏa thích vui chơi, đi dạo cũng không ít. Lúc này là hai mươi giờ bốn lăm phút tối, và chỉ còn hơn một giờ nữa là Disneyland đóng cửa, và cuối cùng chúng tôi cũng sắp sửa bắt đầu thời khắc quan trọng nhất.

Đu quay đứng.

Có lẽ chúng tôi đều nhận ra điều này, chúng tôi không nói chuyện với nhau trong suốt quá trình đi đu quay, nhưng cô ấy đã nắm chặt tay tôi, như thể cô ấy sợ tôi sẽ biến mất, thật ra thì sau ngày hôm nay, cái kết của chúng tôi cũng tương tự như vậy, Hàn Yên sẽ rời khỏi đây trở về Giang Nam, phó thác số phận của mình theo sự an bài của gia đình dành cho cô ấy. Còn tôi, tiếp tục học hành, phụ giúp mẹ tôi, có lẽ, chúng tôi sẽ không bao giờ còn có thể gặp lại nhau trong cuộc đời này nữa.

Vì vậy, có lẽ đêm nay là lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau, và một giờ còn lại là khoảng thời gian cuối cùng chúng tôi được ở bên nhau trước khi cô ấy rời đi.

Tuy rằng đối với Hàn Yên không có chút tình cảm nào, nhưng nghĩ đến lúc này, trong lòng không khỏi ưu tư.

Bước lên đu quay, hai chúng tôi lên một cabin riêng, đóng cửa lại, đu quay từ từ di chuyển lên cao.

Hàn Yên nắm chặt tay tôi, dùng đôi mắt đẹp say đắm nhìn tôi, “Hạ Minh, đêm nay em rất vui.”

Ở nơi riêng tư này, cô ấy không còn xưng mình là “cô giáo” hay gọi tôi là “học sinh”, mà là tự nhiên nam nữ nói chuyện, cô ấy đang đối xử với tôi với tư cách là người yêu của cô ấy.

“Hạ Minh cũng rất vui,” tôi cười nói, mà tôi nghĩ đó là một nụ cười thân thiện, ấm áp nhất từ trước tới giờ tôi dành cho một người con gái không phải là mẹ tôi.

"Em không hối hận vì tất cả những gì em đã làm và dành cho anh. Nếu quay ngược thời gian, em vẫn chọn con đường này. Em đã cô đơn trong bóng tối suốt 25 năm qua, giờ phút cuối cùng em cũng được trời ban cho một tia sáng, đó là anh." . Đêm nay là đêm quan trọng nhất và cũng có thể là lần cuối cùng em được ở cạnh anh. Thời khắc này, dù em có làm gì đi nữa thì anh cũng đừng từ chối em, có được không? "

Tôi nhận ra điều gì đó, nhưng tôi không thể nói không vào lúc này. Tôi gật đầu.

“Này, anh uống trà sữa đi.” Hàn Yên đưa ly trà sữa cô đã uống dở cho tôi, tôi không biết tại sao cô ấy lại làm như vậy, nhưng uống trà sữa không thành vấn đề, tôi cầm lấy và uống. ..

Không biết là ảnh hưởng tâm lý hay sao, nhưng mùi vị hình như có chút khác lạ, thêm một chút mùi thơm giống như mùi thơm cơ thể của Hàn Yên, khiến nó càng thêm ngon.

Sau đó, cô ấy nắm chặt tay tôi, nhìn tôi chăm chú và ngừng nói chuyện với tôi.

Chúng tôi cứ lặng im như vậy ngồi đu quay, vòng quay từ từ đưa cabin lên trời, khi lên đến đỉnh, dường như có tiếng âm thanh nào đó vang lên, tim tôi đập thình thịch, đôi môi mỏng manh và đỏ mọng của Hàn Yên áp chặt vào môi tôi.

Tôi ôm chặt lấy vòng eo của cô ấy một cách tự nhiên, trước khi đến đây, tôi biết rằng mình phải trao nụ hôn đầu tiên nên đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.

Khi tôi hôn cô ấy, tôi cảm nhận được đôi môi của Hàn Yên rất mềm và thơm, cô ấy dùng chiếc lưỡi trơn ướt đưa vào miệng tôi, quấn lấy lưỡi tôi.

Mặc dù nụ hôn của cô ấy rất chủ động, nhưng kỹ thuật hôn của cô còn rất vụng về, tôi hôn say đắm, mυ"ŧ lưỡi cô ấy một lúc rồi dừng lại.Tôi ngồi đối diện với cô ấy, lưng tôi hướng ra ngoài sân chơi, và lưng cô ấy hướng vào giữa sân chơi, nàng đứng dậy, đè tôi áp sát vào thành ghế, sau đó cỡi lên người tôi, hai chân đặt ở hai bên đùi của tôi, lại tiếp tục hôn tôi.

"Hừm ..." Sự chủ động của cô ấy khiến tôi hơi ngộp thở, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải tình huống như vậy, và tôi có chút choáng ngợp, cô ấy gần như đang hướng dẫn tôi.

Nhưng hôn được một lúc thì tôi nhận ra có gì đó không ổn, cô ấy nói rõ ràng chỉ là hôn thôi, nhưng cô ấy lại đưa tay vào trong ngực áo của tôi, vuốt ve cơ bụng và trêu chọc đầṳ ѵú của tôi.

"Hàn Yên…....."

"Suỵt, đừng nói chuyện ..."