Không khí phảng phất bị đông cứng.
Trang Vũ trừng lớn mắt nhìn Georgia đang đu trên người trưởng quan nhà mình, vừa kính ngưỡng lại ghen ghét —— kính ngưỡng là bởi vì không ngờ bé cưng dám đu trên người trưởng quan, gan thật lớn! Ghen ghét là bởi vì bộ dáng bé cưng dính người thật sự là quá phạm quy! Cô cũng muốn bị bé cưng ôm ôm (づ ̄ ³ ̄)づ
Độ ấm quanh thân tựa hồ lạnh mấy độ, thân thể vây quanh cánh tay nhanh chóng căng chặt, một cổ khí thế vô hình từ phía trên lao thẳng xuống, lỗ tai Georgia run lên, ngửa đầu nhìn ánh mắt sâu thẳm cùng biểu tình khó lường của Chử Dung, kéo kéo khóe miệng, nở nụ cười lấy lòng, ánh mắt chân thành —— cậu bảo đảm sẽ không gây rắc rối đâu, cầu xin đấy mang cậu đi cùng với!
Chử Dung kịp thời áp xuống bản năng tự phản kích của thân thể, ấn đường nhăn lại nhỏ đến mức không thể phát hiện, duỗi cánh tay làm mặt hắn xa chính mình một chút, lãnh ngạnh nói:
“Buông ra, đi xuống.”
Tuy rằng nghe không hiểu, nhưng ngữ khí có vẻ không tốt cho lắm.
Georgia thẹn thùng mà cười, do dự một chút, vẫn là ngoan cố không đi xuống, ngược lại đánh bạo duỗi tay xoa xoa cơ ngực căng chặt xem như trấn an, sau đó càng thêm lấy lòng mà cười với hắn, còn chủ động hướng đầu tới đem lỗ tai cọ cọ với đối phương—— Bạch Mao Quái cùng mẹ cậu thật giống nhau, rất thích niết lỗ tai cậu, trước kia cậu muốn xin mẹ làm chuyện gì thì chỉ cần để mẹ xoa xoa lỗ tai cơ bản liền có thể thành công, nếu Bạch Mao Quái cùng mẹ có điểm yêu thích giống nhau, vậy có phải hay không chỉ cần cho đối phương niết lỗ tai, đối phương liền sẽ đồng ý dẫn cậu đi theo?
Trang Vũ hít ngược một hơi khí lạnh, cơ hồ không dám nhìn chuyện kế tiếp sẽ sảy ra —— không ngờ dưới toàn bộ khí thế của trưởng quan mà vẫn có thể động tay động chân, bé cưng thật dũng cảm! Quả nhiên không biết gì sẽ không sợ! Nếu là một người khác dám làm như vậy chắc chắn sẽ bị trưởng quan không chút lưu tình ném xuống hồ.
Bàn tay ở trước ngực lực đạo rất nhẹ, còn không đợi hắn phản ứng, một cái đầu nhỏ tóc xoã tung cọ tới cọ lui, đột nhiên cùng một người xa lạ tiếp xúc thân mật làm cho lệ khí điên cuồng tuông ra đột nhiên đình trệ, Chử Dung rũ mắt, nhìn chằm chằm lỗ tai phấn nộn trước mặt, năm ngón tay thành trảo, nâng lên tay.
Phàm Hướng Nam thấy thế trong lòng căng thẳng, vội tiến lên khuyên nhủ:
“Trưởng quan, cậu ấy cái gì cũng đều không hiểu, không phải cố ý mạo phạm, tôi sẽ mang cậu ấy đi, dạy bảo thật tốt——”
Bàn tay biến thành trảo của Chử Dung ấn trên đỉnh đầu Georgia, động tác tuyệt đối không thể nói là ôn nhu đem đầu nhỏ đẩy ra, lại không có kéo cậu xuống, xoa loạn làm rối mái tóc mềm, hỏi:
“Muốn đi?”
Đỉnh đầu của Người Lùn là nơi không thích bị người khác chạm vào nhất, Georgia áp xuống bản năng không mừng rỡ, cứng đờ một cái chớp mắt chủ động cọ vào tay đối còn tri kỷ nghiêng đầu đem lỗ tai đưa đến lòng bàn tay người ta, trừng lớn mắt lấy lòng thuận tiện nhìn rõ ràng quặng Hồng Tích biến dị trên bàn bị mọi người quên mất sự hiện diện, không tiếng động biểu đạt chính mình.
Lỗ tai mềm mại trong lòng bàn tay mang độ ấm có chút lạnh, Chử Dung cơ hồ có thể tưởng tượng ra lỗ tai nhỏ nhọn nhọn bị người đυ.ng tới đang bày ra bộ dáng run rẩy đáng thương đến cở nào.
Nhìn lại đây bằng đôi mắt màu xanh biếc thập phần thanh thấu hảo hiểu, bên trong chứa đựng cảm xúc khát vọng vừa xem liền hiểu ngay, làm người khác thấy có muốn không hiểu cũng không được.
Thật là một tiểu quỷ giảo hoạt lại không hề có lòng dạ ác độc.
Lệ khí tràn ngập như thủy triều nhanh chóng rút đi, Chử Dung hơi sử dụng chút sức lực đem Georgia từ trên người kéo xuống, sau đó ác liệt mà nhéo lỗ tai cậu, hướng Phàm Hướng Nam phân phó nói:
“Cũng chuẩn bị cho cậu ta một bộ áo quần phòng hộ, thuận tiện mang lên chi dịch tinh thần lực tinh lọc, mười lăm phút sau xuất phát, ta không thích người chậm trễ.”
Nói xong đi nhanh rời đi, bóng dáng tiêu sái lại lãnh khốc.
Georgia che lại lỗ tai của mình đuổi theo phía trước hai bước, phát hiện Phàm Hướng Nam cùng Trang Vũ không nhúc nhích, lại chần chờ dừng lại, quay đầu nhìn về phía bọn họ, ánh mắt thấp thỏm —— vừa mới nãy hơi thở Bạch Mao Quái giống như trở nên ôn hòa một ít, nhưng hắn cứ như vậy liền rời đi rồi, cậu lại có chút không xác định chính mình rốt cuộc có lấy lòng thành công không nữa.
Trang Vũ cùng Phàm Hướng Nam nhìn thấy tầm mắt của cậu, hai mặt nhìn nhau một hồi, Trang Vũ đột nhiên thét chói tai nhào tới, kích động ôm lấy cậu, hưng phấn nói:
“A a a, quả nhiên mị lực của bé cưng không ai có thể từ chối! Bé cưng ơi cậu quá đáng yêu!”
Georgia bị ôm đến choáng váng, sau đó hoàn hồn, mặt bị cọ có chút hồng thấu, banh mặt giãy giụa —— chiều cao của cậu cùng đối phương không sai biệt lắm cho nên lúc bị ôm lấy, đầu cậu bị cường ngạnh đè xuống, không ngờ trực tiếp nhắm ngay phần ngực đầy đặn của đối phương, cái này thật sự quá mức, cậu, cậu là một dũng sĩ Người Lùn có chút rụt rè, không, không thể nhân cơ hội chiếm tiện nghi của người khác.
Phàm Hướng Nam thu hồi tầm mắt, bất đắc dĩ lắc đầu, lấy ra máy truyền tin. Lần này trưởng quan thật dễ nói chuyện, hắn cũng hơi bắt ngờ, nhưng không cảm thấy trưởng quan dao động là vì bị đứa nhỏ lấy lòng, quặng Hồng Tích Biến Dị rất khó tìm, phân bố không hề có quy luật, hẳn là ngay từ đầu trưởng quan đã chuẩn bị mang theo đứa nhỏ đi cùng, sẽ giúp quá trình tìm kiếm khoáng thạch càng dễ dàng hơn.
Vấn đề cảm nhiễm đối với một người đã mất đi tinh thần lực mà nói thì thương tổn giống như không có, Trang Vũ bỏ qua sự tàn khốc thật sự chỉ là đang lo cậu ấy sẽ loạn.
Mười lăm phút sau, ước chừng hai mươi người tiểu đội tụ tập ở cửa ra hầm quân hạm chờ đợi xuất phát.
Georgia đứng kế bên Phàm Hướng Nam, ngửa đầu nhìn nhóm người khí thế tràn trề, hậu tri hậu giác ý thức được một việc —— Giống như tất cả mọi người…… ở nơi này đều đặc biệt cao?
Đại lục Ma pháp cũng có nhân loại, nhưng phần lớn sinh hoạt ở bình nguyên cũng không có cùng Người Lùn không giao tiếp. Theo cậu biết, nhân loại thân cao bình quân lùn hơn Tinh Linh rất nhiều, nhưng trước mặt đám nhân loại này, mỗi người đều cao không sai biệt lắm so với dũng sĩ Tinh Linh tộc ưu tú nhất.
Là cố ý sao? Nhưng lúc trước cậu đã gặp qua những nhân loại khác giống như cũng không thấp……
Cậu nhìn chằm chằm đám người lâm vào suy tư, Chử Dung đã đổi xong một thân áo quần phòng hộ thật tốt xuất hiện ở cửa hành lang, thấy tất cả đều đến đông đủ, hắn trực tiếp phất tay nói:
“Lên cơ giáp, xuất phát.”
“Vâng!”
Thành viên tiểu đội đáp ứng một tiếng, sau đó từng người tản ra, lấy ra nút không gian ở ngực, chỗ đất trống rung lên
bá bá bá
Mấy chục cơ giáp màu xám giống nhau như đúc xuất hiện trên đất trống, ép mặt đất tựa hồ chấn động.
Georgia trừng lớn mắt, trái tim kinh hoàng lên —— Wao, thật nhiều người kim loại khổng lồ!
Ngày đó trời quá tối, tâm tình quá khẩn trương, cậu không có tinh lực cũng không kịp nhìn kỹ một màng vô cùng chấn động ấy, lúc này được nhìn chúng gần như vậy, cậu lập tức đã bị mê hoặc.
Ánh sáng kim loại phát ra thật xinh đẹp, kết cấu tỉ lệ hoàn mỹ, tuy rằng xem không hiểu nhưng rõ ràng cậu có một khuynh hướng cảm xúc siêu cấp xa lạ —— mỹ nhân! Đại mỹ nhân! Thật muốn sờ! Thật muốn mở ra! Thật muốn mua về nhà nghiên cứu cho thật tốt~!
Sau khi lấy ra cơ giáp, thành viên tiểu đội thu hồi nút không gian, từng người lưu loát phóng tới cơ giáp thuộc về mình, chờ đợi xuất phát.
Trong chớp mắt trên mặt đất cũng chỉ dư lại hai người Phàm Hướng Nam cùng Georgia, Chử Dung đi nhanh tới gần, phất tay với Phàm Hướng Nam, Phàm Hướng Nam gật đầu, cũng lấy ra nút không gian treo trên cổ, hướng đất trống vung lên.
Một cơ giáp màu đen hơi lớn hơn so với cơ giáp màu xám một chút trống rỗng xông ra, Phàm Hướng Nam tiến lên phía trước một bước rồi phi lên.
Georgia cơ hồ chảy nước miếng.
Nếu nói người kim loại khổng lồ màu xám là mỹ nhân thì người kim loại khổng lồ màu đen chính là đại đại đại mỹ nhân! Xem thứ ánh sáng thần bí này đi, trọn vẹn một khối kết cấu, này ——
“Đừng ngẩn người, nắm chặt.”
Âm thanh lãnh ngạnh vang lên phía sau, suy nghĩ bị đánh gãy, sau đó phần eo căng thẳng, thân thể đột nhiên bay lên không, tầm mắt cất cao, hoa mắt chớp mắt một cái, khi cậu đứng vững thì đã ở trên khoang điều khiển trên mặt đất.
“Thành thật đợi.”
Túi lưới màu bạc quen thuộc quét tới, đem cậu vây ở góc tường.
Phàm Hướng Nam đã ngồi ở chỗ thao tác, Chử Dung đi đến ngồi ghế phó, ấn vào cái nút nào đó, phân phó:
“Xuất phát, tốc chiến tốc thắng.”
“Vâng.”
Phàm Hướng Nam theo tiếng, nhanh chóng phát ra mệnh lệnh, sau đó đèn chỉ thị lập loè, phòng hộ tráo rơi xuống, vốn dĩ màn hình đang trong trạng thái chờ bỗng sáng lên toàn bộ, cảnh sắc bên ngoài cơ giáp được hiện lên một cách rõ ràng, giây tiếp theo, cảnh vật biến ảo, cơ giáp bay lên cao, bay ra cửa hầm, hướng tới không trung xanh thẳm lao thẳng tới mà đi. Mà ở trên màng hình biểu hiện cảnh vật phía sau, một loạt cơ giáp màu xám nhanh chóng đuổi kịp, tư thái bảo vệ xung quanh cơ giáp màu đen, nơi xa, một con thuyền màu bạc có khắc huy chương màu đen khổng lồ quân hạm theo tầm nhìn lên cao chậm rãi hiện ra.
Trời, trời ạ, đó là cái gì?!
Georgia một chút cũng không thèm để ý chính mình đang bị trói lại
“Tù binh”
Trạng thái cả người cơ hồ ghé vào trên mạng, hai mắt đăm đăm mà nhìn màn hình, gương mặt bởi vì kích động mà hơi hơi phiếm hồng —— cái kia thật lớn, rất giống thuyền, nhưng lại bay giữa không trung, vậy là vật gì? Cậu vừa mới là từ nơi đó đi ra sao? Chẳng lẽ mấy ngày nay cậu vẫn luôn ở tại cái nơi xinh đẹp kia sao?!
Điều khiển tiến vào quỹ đạo, Chử Dung thu hồi tầm mắt nhìn chằm chằm màn hình, nghiêng đầu, đối diện hai mắt xanh thẳm của Georgia mắt híp lại, nhẹ nhàng gõ gõ tay vịn ghế dựa, nhớ tới lúc trước đối phương treo ở trên người mình, về điểm này khinh phiêu phiêu trọng lượng, đứng lên.
“Đưa ta Tinh thần lực tinh lọc dịch.”
Phàm Hướng Nam đang điều khiển cơ giáp nghe vậy nhất tâm nhị dụng, từ nút không gian lấy ra một cái hộp nhỏ màu bạc được phong kín đưa qua.
Vứt vứt cái hộp nhỏ cơ hồ không có trọng lượng trong tay, Chử Dung đi đến trước mặt Georgia, ác liệt ngăn trở tầm này của cậu, ngồi xổm xuống, đem cái hộp nhỏ quơ quơ trước mặt cậu hỏi:
“Muốn điều khiển cơ giáp sao?”
Georgia sốt ruột mà lay hắn —— tránh ra, ngươi đang chắn màn hình!
“Vật nhỏ không có lương tâm.”
Chử Dung bị ghét bỏ ra mặt, ánh mắt càng thêm không tốt, duỗi tay nhéo lỗ tai cậu một chút, tay vừa động, bạc võng thu hồi, một tay kia vói qua nắm lấy cằm cậu, bóp miệng cậu, tốc độ nhanh từ nút không gian lấy ra một trái cây nhỏ màu xanh lá đút vào trong miệng cậu hạ mệnh lệnh nói:
“Nuốt xuống đi, không được nhổ ra.”
Hương quả nồng đậm tràn ngập trong khoang miệng, nước miếng tự động phân bố, Georgia phản xạ có điều kiện mà ngậm miệng lại, đem trái cây chỉ nhỏ bằng ngón cái nuốt xuống, sau đó bị nghẹn đến trừng mắt, mặt cùng lỗ tai đỏ hoàn toàn, duỗi tay dùng sức vùng vẫy, nháy mắt đã quên mình đang muốn xem “Đại mỹ nhân xinh đẹp”.
“Thật vô dụng.”
Chử đại gia một chút cũng không dừng lại động tác thô lỗ, thấy hắn như thế, dứt khoát đem cái hộp nhỏ mở ra mang vật phẩm trân quý tinh thần lực tϊиɧ ɖϊ©h͙ lọc bên trong chỉ nhỏ bằng ngón tay rót xuống cho cậu.
Tinh lọc dịch vào cổ họng trở nên ôn hòa, sau đó nhanh chóng chảy tới dạ dày, trái cây ở cổ họng được tinh lọc dịch ảnh hưởng biến mềm hoá thành dòng nước chậm rãi trượt xuống. Cảm giác hít thở không biến mất, Georgia muốn thở dốc, lại bị Chử Dung bưng kín miệng, phù chính thân mình.
“Nhắm mắt ngồi xuống, cảm thụ thật tốt.”
Nghe không hiểu, nhưng thật là khó chịu, trán Georgia dãn ra, duỗi tay muốn bẻ móng heo của Chử Dung.
Cảm giác mát lạnh ngắn ngủi bị thay thế bằng một cổ nhiệt bỏng người từ dạ dày xông thẳng lên, hướng về đại não mãnh liệt đánh tới, Georgia cả kinh trừng lớn mắt, tứ chi đột nhiên không có sức lực, thân thể mềm nhũn, ngã về phía trước xà vào lòng Chử Dung.
__________________________________
Cắm vào thẻ kẹp sách
Tác giả có lời muốn nói:
Cảm ơn StillIce, manh manh đát tiểu cá mặn, một văn tiền cùng thành thảo gạo địa lôi! Ái các ngươi moah moah =3=
PS: ︿(⊙v⊙)︿
Lại PS: Tu một chút chương trước, không phải cày xong hai chương, đại gia đừng phương, sao sao đại gia =3=
Lại lại PS: Mới vừa đổi mới liền phát hiện một cái trùng, xin lỗi ngụy cày xong! Ta, ta về sau nhiều chú ý!
........................
Cảm ơn
RoiD00M đã sửa lại một số từ "hắn" thành "cậu" của Georgia cho đỡ lộn xộn, nếu có còn sót chỗ nào các bạn comment cho m biết để m sửa a, Cảm ơn rất nhiều.