- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Người Lùn Trong Tương Lai
- Chương 3: Đá ma pháp
Người Lùn Trong Tương Lai
Chương 3: Đá ma pháp
Cơ giáp màu đen lại lần nữa bay lên không, mang theo rất nhiều cơ giáp màu xám và một cái l*иg giam thật lớn bị kéo đi, không biết bay đi hướng nào. Georgia bị võng bạc vây ở góc tường, mắt hết nhìn người đàn ông tóc đen đang chuyên tâm điều khiển cơ giáp, lại nhìn cái người đàn ông đầu tóc bạc đang đùa nghịch một cái hộp kim loại nhỏ, cậu len lén nghiêng người, giữ chặt võng tuyến, dùng sức, ya --Sợi tơ màu bạc bị lực đạo kéo dính vào trường, làm cách nào cũng không ra được, cậu nhíu mày buông tay, sợi tơ liền trở về nguyên trạng, cậu từ bỏ, từ trong lòng ngực móc ra bịt dinh dưỡng tề, hơi do dự một chút cuối cùng vẫn mở ra, một vị ngọt thanh của trái cây thiệt là khiến người ta sảng khoái tràn ngập trong khoan miệng, tinh thần cậu rung lên, lỗ tai nhịn không được giật giật.Tinh Linh và Người Lùn đều tôn trọng các sinh vật tự nhiên, Tinh Linh ăn đồ chay, thích trái cây, Người Lùn tuy rằng món chính là thịt, nhưng đối với trái cây thiên nhiên cũng rất ưa thích.
Đám người xấu mặc áo quần phòng hộ tuy rằng cũng cung cấp đồ ăn giống vật này nhưng mỗi lần cậu ăn thứ đó chính là cực hình so với vật hiện tại cậu đang cầm trong tay đúng là quá khác xa một trời một vực.
Dùng thời gian hơn nửa đêm để đào ra một cái động lại chỉ ăn một khối bánh vào bụng, hiện tại cậu thật sự rất đói, nhưng mà...... Cậu lại nhìn hai người đàn ông ngồi bên cạnh bàn điều khiển, cúi đầu đem túi trữ vật trên cánh tay dán vào tường, dùng thân thể che đậy, từ bên trong lấy ra một quả cầu thực vật màu xanh lục, tích một giọt dinh dưỡng tề lên mặt trên.
Sau đó quả cầu thực vật màu xanh lục giật giật, nó thích ý vươn một cái chi ra phía ngoài, nhẹ nhàng cọ cánh tay cậu.
Thấy thế trong lòng Georgia buông lỏng, cười chọc chọc quả cầu thực vật cầu một chút, sau đó đem nó thả lại vào túi trữ vật, thân thể ngồi thẳng quay đầu nhìn người đàn ông đầu bạc, trong mắt phòng bị sau đó nhanh chóng ngưỡng cổ đem dinh dưỡng tề uống xuống.
- - đồ ăn không có vấn đề, có lẽ đối phương chỉ là cái lớn lên trông giống người xấu nhưng thật ra là người tốt.
Dinh dưỡng tề vốn dĩ khá lạnh sau khi chạy xuống cổ họng thì nhanh chóng biến ôn, hóa thành một dòng nước ấm đi qua thực quản tiến vào dạ dày, sau đó từ dạ dày khuếch tán vào các bộ vị bộ vị khác, thẳng đến khi cảm giác ấm áp bao vây toàn thân.
Hương vị trái cây ngọt thanh tràn ngập ở khoang miệng, Georgia thoải mái mà híp mắt, tai nhọn giật giật, giơ tay che miệng ngáp một cái.
Mệt mỏi quá, muốn ngủ......
Cậu chậm rãi cuộn tròn thân thể, đôi mắt màu xanh biếc xinh đẹp từ từ nhắm lại, đầu gục xuống một chút sau đó đột nhiên nâng lên, đôi mắt ráng mở to, không tiêu cự ngoan cố vài giây, cuối cùng vẫn là không thắng nổi sự mỏi mệt và buồn ngủ ập đến, dựa vào tường, nặng nề ngủ.
Chử Dung tắt đi quang não, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Georgia một cái, ngón tay thon dài có quy luật nhịp nhịp trên tay vịn, biểu tình càng thêm khó lường -- uống xong dinh dưỡng tề mấy giây sau liền ngủ, đều này chứng minh đối phương ít nhất mười ngày trở lên không được nghỉ ngơi đàng hoàng...... Mười ngày, con số làm cho người ta cảm thấy không vui vẻ nổi.
"Tích -- đã chữa trị và kiểm tra đo lường xong, mời mở khoang chữa bệnh "
Georgia mơ mơ màng màng mở mắt, mơ hồ nhớ lại những việc trước khi bản thân vì mệt mỏi mà ngủ mất hồi lâu đầu óc nhanh chóng thanh tỉnh, muốn ngồi dậy quan sát bốn phía, lại phát hiện cả người vô lực, đến cả đầu ngón tay cũng không động đậy được.
Thần kinh nhanh chóng căng thẳng, một bên chuyển động tròng mắt quan sát, cơ thể cậu được đặt trong một cái dụng cụ nhỏ hẹp, cậu thầm quở trách bản thân quá sơ ý.
Georgia không cho rằng chính mình sẽ ngu ngốc đến mức ở một nơi không rõ và ngủ trước mặt những người xa lạ, cho nên vài giây trước khi cậu ngủ mất cũng chỉ có một lời giải thích -- cái tên Bạch Mao Quái kia cho cậu đồ ăn có vấn đề! Cầu cầu đã kiểm tra đo lường không có vật chất gây hại, không có nghĩa là bên trong không có, làm tinh thần cậu thả lỏng không còn phòng bị!!!!
Hiện tại nên làm cái gì bây giờ, cái tên bạch mao kia rốt cuộc là người tốt hay là người xấu? hiện tại chính mình đang ở nơi nào? Thân thể tựa hồ được ngâm mình trong nước ấm, trên người còn có một ít dây nhỏ kỳ quái, đều này có nghĩa là gì? Pháp sư tà ác nào muốn lấy cậu làm thuốc sao?
"Vẫn không có sự phản ứng của tinh thần lực."
Một giọng nói ôn nhu của cô gái đột nhiên vang lên ở cách đó không xa, Georgia nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện tầm mắt bị dụng cụ cách vách chặn lại, nhìn không tới.
"Gen thí nghiệm cho thấy cậu nhóc khoảng mười bảy tuổi, có lẽ còn muốn nhỏ hơn, bọn trộm quặng thật sự quá đáng, làm tinh thần lực của cậu ấy vẫn ở giai đoạn nảy sinh củng cố, bắt trẻ vị thành niên đi đào quặng hồng tích, còn mang lên người cậu ấy đến bốn cái ức chế tinh thần lực"
Giọng nữ chậm rãi vang lên mang theo một tia tức giận, thanh âm hơi đề cao một ít
"Không có cách nào cứu sao?"
Giọng nam quen thuộc nhu hòa vang lên, Georgia sửng sốt, lập tức nhận ra đây là người đàn ông tóc đen ôn hòa, thần kinh căng chặt hơi chút thả lỏng. Tuy rằng nghe không hiểu, nhưng cậu có thể nhận ra ngữ khí lo lắng của hai người bên ngoài cậu tuyệt không sẽ nghe lầm, có lẽ sự tình không như sự tưởng tượng của cậu.
"Ta cũng hy vọng có thể có biện pháp!"
Tính tình Trang Vũ luôn rất tốt lại nhịn không được trừng mắt nhìn Phàm Hướng Nam liếc hắn một cái, cả giận:
"Thời điểm đứa nhỏ này được đưa đến trên người như thế nào còn mang dụng cụ ức chế, các người sao không hủy đi sớm một chút! Nếu có thể hủy đi sớm một chút, tinh thần lực của cậu ấy có lẽ sẽ không hoàn toàn biến mất! Các ngươi tại sao có thể qua loa như vậy!"
Phàm Hướng Nam nhíu mày nhìn về phía cửa phòng vẫn như cũ đóng lại, đối những lời trách mắng của Trang Vũ không có lời gì để nói lần này thật sự hắn cùng trưởng quan thất trách không ngờ vẫn luôn không phát hiện sự tồn tại của dụng cụ ức chế.
"Xin lỗi, là ta sơ sẩy."
Hắn lập tức xin lỗi, tâm tình có chút trầm trọng. Xã hội hiện tại, một đứa trẻ không có tinh thần lực, sinh hoạt về sau khẳng định sẽ thật gian nan, không phải tất cả mọi người ai cũng có thể giống trưởng quan, tinh thần lực bị thương không thể sử dụng được nữa còn có thể đơn thuần dựa vào thể lực cường đại đứng ở trên cao sống được tùy ý.
Thấy hắn lộ vẻ tự trách, Trang Vũ hơi chút bình tĩnh lại, có chút đau đầu xoa xoa cái trán, ngữ khí có hơi dịu đi nói:
"Không, nên nói xin lỗi là ta mới phải, là ta giận chó đánh mèo. Ta còn phải lấy kết quả thí nghiệm kiểm tra tư chất thân thể của đứa nhỏ này bây giờ hẳn là đã có, ngươi chờ một lát, một hồi mang cho trưởng quan xem đi."
Phàm Hướng Nam cũng thu liễm cảm xúc, gật gật đầu, không nói nữa.
Cuộc nói chuyện bên ngoài hẳn là đã kết thúc, Georgia phát hiện thân thể đang dần khôi phục một chút sức lực, cậu thử cử động thăm dò, sau đó không biết chạm vào nơi nào, nước ấm quanh thân đột nhiên nhanh chóng thối lui, dụng cụ mở ra, ánh đèn sáng lên, mang theo hơi thở của dược vật trong không khí. Sợi dây nhỏ kỳ quái trên người tự động bóc ra, thân thể thực nhẹ nhàng, thực thoải mái, cậu nâng chân lên, phát hiện mặt trên kim loại hoàn đã biến mất, vết thương trên cánh tay bị cọ xước khi đào động cũng không còn dấu vết.
"Kết quả tới."
Lại nghe thấy gọng nữ, cậu thử thăm dò ngồi dậy, cánh tay chống lên tay vịn, nhìn tới hướng phát ra âm thanh, trong mắt lần đầu tiên không có sự phòng bị.
Đầu tiên là cho cậu đồ ăn, sau đó là trị liệu, hiện tại còn giúp cậu cởi xuống đồ vật mà đám người xấu mang lên, tuy rằng cậu bởi vì đồ ăn mà hôn mê một chút, nhưng thân thể được nghỉ ngơi đầy đủ cả người nhẹ nhàng, vết thương trên người cũng biến mất, tất cả đều nói lên rằng trận hôn mê này hẳn là muốn tốt cho cậu
Giờ phút vô cùng xác định một việc, những người giúp cậu là người tốt.
"Ôi trời......"
Vừa mới lấy kết quả kiểm tra tư chất từ dụng cụ đôi mắt Trang Vũ liền trừng lớn nhìn vào bảng số liệu, hít vào một ngụm khí lạnh
"Thể chất cấp S, nhưng không có tinh thần lực...... bọn trộm quặng đã huỷ hoại một thiên tài!"
Phàm Hướng Nam nghe vậy sửng sốt, nhanh chóng đi qua nhìn kỹ bản số liệu, mày thật sâu nhăn lại.
Tích tích
Hai tiếng vang nhỏ của thiết bị kêu lên rồi nhả ra bản kiểm tra thân thể, Trang Vũ có chút hoảng hốt đem nó cầm lấy, tốc độ đọc nhanh như gió thoáng chốc liền xem xong, sau đó thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh:
"Thân thể đã đình chỉ phát dục...... Không, đứa nhỏ này mới mười bảy tuổi, như thế nào đã đình chỉ phát dục, quặng hồng tích không phải chỉ có hại với tinh thần lực thôi sao? cái này không khoa học."
"Cái gì không khoa học?"
Chử Dung từ ngoài cửa tiến vào, nhìn thấy thuộc hạ đang cầm bản kiểm tra mà ngẩn người, tầm mắt chuyển động tìm kiếm khắp phòng, không quá kiên nhẫn hỏi:
"Đã một ngày, tôi mang người đến đây cho cậu chữa trị như thế nào còn không thấy--"
Thanh âm đột nhiên đình chỉ, hai đôi mắt thâm thúy nhìn nhau, một mắt màu xanh biếc thẳng tắp trừng lớn nhìn đối phương.
Chính là đang muốn vào nhìn trộm xung quanh một chút Georgia không nghĩ tới Bạch Mao Quái sẽ đột nhiên đi vào, còn đúng lúc cùng cậu mắt đối mắt, trong lòng cả kinh, phản xạ có điều kiện lui lại, tay sờ lên vị trí túi trữ vật kết quả lại sờ soạng mãi không thấy đâu, sửng sốt cúi đầu nhìn lại, cậu phát hiện trên người trơn bóng cái gì cũng không có, cả kinh lập tức đứng dậy quay đầu tìm kiếm bốn phía, mày bởi vì nôn nóng mà gắt gao nhăn lại, đuôi mắt không tự giác phiếm hồng.
"Tôi nói đây chính là thiên......"
Trang Vũ rốt cuộc cũng phát hiện cậu đã tỉnh vừa quay đầu nhìn tay liền giơ lên che mặt, cảm thấy bản thân thật sự muốn ngất đi lần nữa-- thời điểm trước lúc kiểm tra cô như thế nào không phát hiện bệnh nhân đưa tới lần này lớn lên có nhan sắc bậc cao như vậy......
Phàm Hướng Nam đi theo phía sau cũng nhìn thấy hiếm có ngây ngẩn cả người.
Làn da trắng phiếm hồng, tứ chi thon dài tinh tế, tóc bạch kim mềm mại vén một bên, lộ ra cái lỗ tai tinh xảo bất đồng với người bình thường, biểu tình kinh hoảng, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn, cái mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, cánh môi màu phấn nộn, đường cong cơ thể nhu mỹ cùng gương mặt tinh xảo lại không một chút nữ khí..... Hắn đã gặp qua rất nhiều đứa nhỏ lớn lên xinh đẹp, nhưng đẹp thành như vậy......
"Nhắm mắt lại, không được di chuyển!"
Chử Dung trước hết hoàn hồn, phát hạ mệnh lệnh sau tùy tay cầm lấy thảm lông trên giường bệnh bước nhanh tới thô lỗ đem thảm quấn quanh Georgia, lại duỗi tay niết cái tai nhỏ phiếm hồng
"Không được giở trò lưu manh, nhìn ta."
Georgia không để ý đến hắn, đem tay hắn gạt ra, tầm mắt đảo qua đống quần áo rách nát trong đó có một chút ánh sáng màu lục mơ hồ, Georgia bước tới ngồi xổm xuống bên cạnh đống đồ.
Vốn thân thể đã nhỏ bé xinh xinh như vậy lại thêm đang ngồi xổm xuống, thoạt nhìn liền càng thêm nhỏ, hơn nữa cả người đều bọc trong thảm lông, lấy thị giác của Chử Dung cũng chỉ có thể nhìn thấy một nhúm tóc ướt lộc cộc trên cái đầu nhỏ cùng cái lỗ tai nhọn.
Gà con ngốc nghếch này chỉ có thể nhìn là tốt nhất, đứa nhỏ này rất không nghe lời hắn.
Tâm tình Chử đại gia xưa nay chưa từng tốt lên được
Hắn nghiêng đầu nhìn một cái, hai thuộc hạ vẫn đang thành thành thật thật nhắm mắt, khom lưng vòng tay từ sau tấm lưng ôm lấy vòng eo gầy của Georgia dễ như trở bàn tay đem hắn nhấc bổng lên, hắn bâng quơ hỏi:
"Cậu tên gì?"
Thân thể Georgia cứng đờ, vội vàng nắm chặt túi trữ vật vừa mới tìm lại được, quay đầu nhìn về phía sau, há mồm.
Tầm mắt Chử Dung dừng trên người hắn, khẽ nhếch môi, ánh mắt lộ vẻ sung sướиɠ, thấp giọng dò hỏi:
"Cậu gọi là gì, nói cho tôi biết."
"Cách."
Sau khi tỉnh lại cậu vẫn luôn có chút cảm giác ngực bị đè nén, Georgia ở trên Chử Dung ngọ nguậy, nhịn không được muốn đánh lên ngực hắn vài phát. Chử Dung sửng sốt, sau đó ánh mắt thoáng có chút lạnh, buồn bã nói:
"Tiểu quỷ, cậu ở đây chơi với tôi?"
Cái tay véo lấy vòng eo nhỏ gầy, Georgia không khoẻ lắc mình khống chế không được lại đánh sau đó kịch liệt giãy giụa, duỗi tay muốn bẻ cái móng heo đang đặt trên eo mình -- từ sau năm tuổi không còn người nào dám làm ra loại hành vi này với cậu nữa, hành động này là sự sỉ nhục đối với một dũng sĩ Người Lùn, cậu muốn cùng đối phương quyết đấu! Chử đại gia không còn kiên nhẫn nữa ánh mắt càng thêm u ám, hắn đem người thả lại vào khoang dụng cụ, duỗi tay kéo cái tai nhọn của đối phương:
"Nếu không muốn nói, vậy thì bảo trì an tĩnh."
Nói xong thì thu hồi tay, nhìn về phía Trang Vũ, hỏi:
"Cô nói cái gì không khoa học?"
Nội tâm Trang Vũ đã sớm không kiềm chế được xôn xao lập tức mở mắt, tầm mắt đảo qua trưởng quan đang ngồi trên khoang dụng cụ, gương mặt Georgia đỏ lên một cách quỷ dị, nhanh chóng nói:
"Thưa trưởng quan, vừa nãy tôi mới lấy được kết quả kiểm tra của vị này dựa theo mục tiêu chuẩn của Liên Bang để xác định thể chất tiềm lực S, tuyệt đối là thiên tài, nhưng tinh thần của cậu ấy bị quặng hồng tích phá hủy, cả thân thể xuất hiện dị thường, đã đình chỉ phát dục, dựa theo sự giám định có thể được coi là người tàn tật, độ thương tàn bật ba."
Thanh âm càng lúc càng thấp xuống, cuối cùng đáng tiếc thở dài.
Chử Dung mày nhăn lại, quay đầu nhìn Georgia.
Nhờ thảm lông che lấp Georgia đã lấy ra được cây búa nhỏ, cậu bị ánh mắt của Chử Dung nhìn đến cả kinh, vội vàng ôm lấy cánh tay đem cây búa giấu đi, thân thể căng chặt lùi về phía sau, lại không ngờ đυ.ng trúng cái gì đó làm nó hoạt động, trực tiếp rớt đi xuống, tay hoảng loạn ấn phải một cái nút tròn, hơi thở ma pháp quen thuộc tràn ra.
Cậu sửng sốt, bất chấp cái thảm lông đang tuột xuống, nhìn quả cầu nhỏ màu xanh lục trong tay bị mài giũa đến mượt mà đáng yêu, tim đập chậm rãi nhanh hơn -- đây là đá ma pháp hệ mộc cao cấp?
________________._._______________
Cắm vào thẻ kẹp sách
Tác giả có lời muốn nói:
Cảm ơn thanh ảnh hoả tiễn! Cảm ơn bích hồ thả câu, StillIce cùng chúng sinh địa lôi! Ái các ngươi moah moah =3=
PS: Cảm ơn đại gia cổ vũ, moah moah =3=!
............................
Cảm ơn @yamazakiyuna
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Người Lùn Trong Tương Lai
- Chương 3: Đá ma pháp