- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Người Lùn Trong Tương Lai
- Chương 16: Mang hắn lên!
Người Lùn Trong Tương Lai
Chương 16: Mang hắn lên!
Georgia phóng nhẹ bước chân trở về phòng, cậu nhớ lại cái người trẻ tuổi mặc quân trang màu trắng xa lạ đứng bên cạnh Bạch Mao Quái có khả năng đó là khách đến quân hạm, cậu hy vọng Bạch Mao Quái không nhìn thấy mình vì thế cậu rất hiểu chuyện đóng cửa không đi ra ngoài chạy loạn.
Cậu ngồi trên sàn nhà tựa vào mép lấy cơ giáp mini ra, kiểm tra một bộ phận chân của cơ giáp, quả nhiên phát hiện đầu gối đùi phải chỗ chuyển tiếp bị lỗi, giơ tay gãi gãi tóc, mở quang não lục soát các loại đồ chơi cơ giáp mini rồi tách ra ráp lại sửa chỗ bị lỗi.
Đến thời gian cơm chiều, ngoài hành lang truyền tới một ít âm thanh ồn ào, cậu từ trong sự tập trung lắp ráp cơ giáp mini mà hoàn hồn, lựa chọn không đi nhà ăn mà là dùng dinh dưỡng tề trong nút không gian mà Trang Vũ chuẩn cho mình để giải quyết bữa tối, sau đó tiếp tục lắp ráp các bộ phận khác của cơ giáp mini
Tới thời điểm có chút muộn Đàm Thăng Duy chịu sự gửi gắm từ Trang Vũ gửi tặng cho cậu chút tinh thần lực trấn an tề và dịch chữa trị thể lực, cũng dặn dò cậu mấy ngày nay đừng chạy loạn, đúng hạn thì uống dược tề.
Georgia nhìn trên người hắn mang theo tro bụi cùng gương mặt không che đi được vẻ mỏi mệt, tuy cậu không biết bọn họ vội cái gì nhưng cậu là bé ngoan sẽ không lôi kéo hắn nhiều lời, sau khi nói cảm ơn cậu liền đuổi hắn trở về nghỉ ngơi.
Trước khi ngủ cậu theo thường lệ lấy ra một chi tinh thần lực trấn an tề cùng một chi dịch thể lực chữa trị uống, cảm nhận cảm giác thoải mái trong đầu, khắp thân thể đều cảm thấy lười biếng cậu thích ý mà híp híp mắt, nằm lên giường.
Từ sau cuộc nói chuyện cùng Bạch Mao Quái, Trang Vũ liền bắt đầu cho cậu uống dược tề mỗi ngày hai chi, uống liên tục mười ngày, ổn định tình trạng thân thể của cậu. Tuy rằng cậu không rõ thân thể của mình có vấn đề chỗ nào mà cần phải uống dược để ổn định, nhưng đối phương đều là có ý tốt, khi uống dược tề thân thể cũng thật thoải mái liền nghe lời mà thành thành thật thật làm theo.
Đại khái hôm nay ngủ tương đối sớm, buổi chiều cũng không có huấn luyện tiêu hao thể lực nên khi cậu nằm lên giường rồi mà vẫn không ngủ được, mất ngủ làm cho cậu suy nghĩ đủ chuyện, trong đầu không tự giác nhớ lại ngày nay luyện tập rất nhiều ma pháp trận chữa trị
Dần dần ma lực trong ao vốn dĩ an tĩnh không ngờ trong lúc cậu vô ý đã điều động lên, ở trong đầu dựa theo hoa văn ma pháp trận thong thả du tẩu, mơ hồ hình thành một nửa ma pháp trận chữa trị sơ cấp trong suốt.
Sau khi ý thức được điểm này cậu nhịn không được mà cười vừa mới chuẩn bị đem ma pháp trận đánh tan, liền phát hiện có một ít ma lực từ ma pháp trận dần tan thoát ra ngoài, bắt lấy một tia sáng màu trắng gần như trong suốt thổi qua hướng tới ma lực trì kéo đi.
Cậu sửng sốt, giây tiếp theo cảm giác quen thuộc truyền đến chẳng qua cảm giác ấy quá rất nhỏ, gần như là dùng chân sợi tóc cào ngứa, không đau, ngược lại cảm giác càng mãnh liệt thêm một ít.
Đây là……
Trong lòng có chút kinh nghi suy đoán, ma lực lại theo bản năng hướng tới những ánh sáng màu trắng kia vui sướиɠ bay đi
Thành phần ẩn chứa tinh thần lực trong trấn an tề thật sự quá ít, chỉ chốc lát đã bị “Kéo” hết rồi, ma lực còn chưa đã thèm đã hết, ma pháp trận tiêu tán đồng thời cuốn trở về ma lực trong ao.
Georgia mở mắt ra, ngây ngốc vài giây sau đó ngồi dậy, móc ra cầu cầu, ngưng tụ ở đầu ngón tay một chút ma lực đút cho nó, sau đó đem dược tề đưa đến trước mặt nó nói:
“Cầu cầu, nếm thử.”
Quả cầu thực vật giật giật, duỗi ra một dây đằng sau đó sảng khoái mà banh thẳng dây đằng, ở trong lòng bàn tay cậu vui vẻ nhảy nhảy.
Không ngờ loại dược tề tinh thần lực này thật sự có thể làm tăng tư chất tu luyện ma pháp! Trước kia khi cậu uống xong dược tề liền ngủ, hiệu quả trấn an tề lại rất nhỏ, cho nên vẫn không phát hiện điểm này! Cậu còn tưởng rằng đời này tư chất có thể lên tới sơ cấp cũng đã là thần minh chiếu cố, lại không nghĩ rằng còn có kinh hỉ đang chờ cậu!
Cậu kích động ôm cầu cầu ngã lên trên giường, túm lấy cái chăn quấn vào người ở trên giường lăng lộn vài vòng
Sớm phải nghĩ tới, lần trước Bạch Mao Quái đút cho cậu chi dược tề kia hiện tại nghĩ đến hẳn cũng là một loại tinh thần lực! Còn có quả kia ăn cũng thoải mái……
Trời ưi, trời ưi, trời ưi! Nếu giống với những gì mình nghĩ vậy có phải là chỉ cần cậu nỗ lực tu luyện cộng thêm sự trợ giúp của dược tề tư chất của cậu có thể chậm rãi tăng lên, một bước trở thành ma pháp sư trung cấp rồi là ma pháp sư cao cấp, đại ma pháp sư, thậm chí Ma Đạo Sư, sau đó có thể vẽ ra ma pháp trận cao cấp nhất, giúp Bạch Mao Quái chữa khỏi quái bệnh?
Thậm chí, nghe nói trên Đại Ma Đạo Sư còn có Thánh Ma Đạo Sư, tương truyền Thánh Ma Đạo Sư không gì là không làm được, nếu cậu có thể trở thành Thánh Ma Đạo Sư có phải là chứng minh cho việc cậu có cơ hội sử dụng ma pháp cấm chú cao cấp trong truyền thuyết xé rách không gian trực tiếp về nhà?
Nghĩ nghĩ, mí mắt chậm rãi nặng trĩu, cậu ngáp một cái rút người vào trong chăn khóe miệng chậm rãi nhếch lên —— ba mẹ con sẽ cố gắng trở về tìm mọi người.
Sau khi chấm dứt chương trình học buổi sáng Georgia lại lần nữa nhận được tin chương trình huấn luyện buổi chiều bị hủy bỏ, cậu lý giải gật đầu, trở lại phòng trịnh trọng lấy ra một khối thạch ma pháp hệ Mộc và một cây bút cỗ xác nhận ma lực trong ao ma lực dư thừa, cậu chà xát mặt mình tự cỗ vũ rồi bắt đầu vẽ ma pháp trận.
Trước dùng ma lực đem Ma Pháp Thạch cắt thành hai mặt san bằng sau đó đem ma lực rót vào bút ma pháp, đặt bút.
Trước tiên cậu vẽ ma pháp trận chữa trị tương đối ôn hòa, bởi vì trong không khí không có nguyên tố ma pháp cho nên cậu vẽ toàn là tự thân ma lực chứa đựng của mình nên tốc độ có chút chậm.
Đây cũng là nguyên nhân chỉ có thể luyện tập ma pháp trận sơ cấp, mà trung cấp cùng ma pháp trận cao cấp cần rất nhiều ma lực, ma lực của cậu căn bản không đủ để chống đỡ toàn bộ ma pháp trận đến khi hoàn thành.
Khi vẽ ma pháp trận ma lực đưa vào phải đều đều không thể đứt đoạn, ma lực càng điều thì hiệu quả ma pháp trận càng tốt và ngược lại nếu là ma lực bị đứt đoạn thì ma pháp trận liền trực tiếp trở thành phế thải. Cũng may phần lớn Người Lùn có tính kiên nhẫn nên việc khống chế ma lực đối với bọn họ cũng không quá khó
Sau nửa giờ dứt nét bút cuối cùng ma pháp trận cũng được kết nối, hoàn thành ma pháp trận, một trận ánh sáng màu trắng nhu hòa dâng lên thắp sáng trận pháp. Ma lực của đá Ma Pháp bị ma pháp trận hút đi, bắt đầu thong thả lưu chuyển theo hoa văn trận đồ, phóng xuất ra một cổ hơi thở ma pháp Mộc hệ chữa trị
Thành!
Mắt Georgia sáng ngời, quý trọng mà sờ sờ đá Ma Pháp sau đó áp sự kích động xuống, gõ gõ ma lực trong ao ma lực, tiểu tâm đem đá Ma Pháp phiên đến một mặt khác (?), hít sâu lại lần nữa cầm lấy bút ma pháp
Lại nửa giờ qua đi, ánh sáng nhu hòa lại lần nữa dâng lên đá Ma Pháp nóng lên trong chớp mắt sau đó một cổ hơi thở hỗn hợp mát lạnh tinh lọc chi khí khuếch tán ra làm cho đại não thoải mái mệt mỏi đều tiêu tam.
Không ngờ một lần đã thành công! Quá tuyệt vời!
Cậu xem khối ngọc trung cấp này như bảo bối ôm ôm nó ảo tưởng bộ dáng sau khi Bạch Mao Quái nhận được phần lễ vật này rồi cong cong đôi mắt.
Khối đá Ma Pháp trung cấp, ma lực cũng đủ chống đỡ hai cái ma pháp trận sơ cấp vận chuyển trong ba tháng, ba tháng này cậu sẽ nỗ lực luyện tập tranh thủ ba tháng sau sẽ làm cho Bạch Mao Quái một khối đá Ma Pháp tốt hơn!
Vẽ xong đá Ma Pháp rồi thu vào trữ vật hoàn, cậu vừa mới chuẩn bị lấy ra cơ giáp mini hôm qua nghiên cứu một chút thì cửa phòng bị gõ vang lên. Cậu tiến lên mở cửa, kinh ngạc phát hiện không ngờ đứng ở ngoài cửa là lão nhân ngày hôm qua.
“Gia gia?”
Ánh mắt cậu lộ ra vẻ nghi hoặc.
Da mặt Nhậm lão nhân run run, vẫn là không thể thích ứng với xưng hô thân mật như thế của cậu, xụ mặt giật giật môi:
“Linh kiện lại tạp trụ.” (?) ( có ai biết tạp trụ là gì không a, giúp m với)
Không ngờ lại…… Georgia chớp chớp mắt, tươi cười xán lạn trả lời:
“Con vừa mới chuẩn bị tìm việc làm thì gia gia ngài đã tới rồi thật là quá tốt, buổi huấn luyện buổi chiều bị hủy bỏ rồi con cảm thấy thân thể có hơi lười.”
Da mặt Nhậm lão nhân lại run run, tầm mắt duy chuyển lên mặt cậu, dẫn đầu xoay người rời đi cũng không quay đầu lại mà nói:
“Đừng cọ xát (?) mau lên cùng!”
Georgia giật giật lỗ tai ngoan ngoãn đi theo.
Linh kiện lần này đặt ở một góc khác ở trong phòng, mặt trên mơ hồ có dấu vết cải biến Georgia xem không hiểu lắm chỉ thành thật đem linh kiện lại nặng thêm một chút kia đặt lên chỗ để dụng cụ, sau đó tự giác đi đến góc phòng tìm chỗ ngồi xuống, móc ra cơ giáp mini tiếp tục lăn lộn.
Nhậm lão nhân trừng mắt nhìn đỉnh đầu cậu một hồi, xoay người đi tới trước dụng cụ
Mọi người bận rộn cả buổi trưa đến trước cơm chiều nhậm lão nhân đem Georgia đến trước cửa cuối cùng khu hạn chế rồi thình lình mở miệng:
“Cải trang có vấn đề, vũ khí tào sẽ bị tạp trụ.” (?)
Georgia sửng sốt, quay đầu lại muốn hỏi nhưng để lại cho cậu là cánh cửa kim loại vừa vặn bị đóng lại
“……”
Theo thường lệ cậu ngồi ven tường, hồi tưởng kết cấu cơ giáp vũ khí của cơ giáp mini, mày nhíu thật chặt—— giống như thật sự sẽ tạp trụ (?), vũ khí ở thế giới này đều khá lớn, không gian của cậu lại quá nhỏ… Xem ra lại phải chùy (?) linh kiện một chút.
Phía trước chính là khu F1 để đi đến chỗ rẽ khu E1, cậu nóng vội sửa cơ giáp, bước chân không khỏi nhanh hơn khi sắp quẹo vào thì đột nhiên nghe được có tiếng gọi có chút láu cá từ khu sườn F1 nơi giao nhau giữa hành lang truyền đến, mày nhăn lại biểu tình cậu căng thẳng.
Thanh âm này……
Một trận tiếng bước chân truyền đến, mấy người quân nhân hộ tống nô ɭệ đi ra
Trên quân hạm đều là những người có dáng người chuẩn cao to, Georgia liếc mắt một cái liền thấy được một người trung niên mập mạp biểu tình kích động đi ở giữa một đám quân nhân chân dài
Nắm chặt tay, trong mắt phiếm ra chút hung quang.
—— không ngờ người trung niên mập mạp vừa mới gọi cậu là cái người ở hố động cố ý đồ tìm cậu gây phiền toái
Là người xấu chuyên đi kéo chân! Vài lần bắt cóc có ý đồ thương tổn cậu! Vô sỉ rác rưởi!
Khi cậu vừa mới đến nơi này cái gì cũng đều không hiểu, thập phần mê mang, chính là người này lợi dụng sự vô tri của cậu làm bộ giả làm người tốt tới gần, lừa gạt sự tín nhiệm của cậu làm điều ác, nếu không phải cậu dùng được một chút ma lực khống chế khoáng thạch ngăn cản, chỉ sợ đã sớm bị đối phương thành công đánh lén.
Tiểu nhân đê tiện!
Trung niên mập mạp đến gần nhìn thân ảnh của cậu sau khi xác định đúng người thì càng thêm kích động, giữ chặt quân nhân mặc quần áo trắng, hưng phấn hô:
“Cái thằng nhóc đó! Là người của tôi! Chúng tôi bị thất lạc! Tôi còn tưởng rằng nó gặp bất trắc trong trận nổ mạnh kia không nghĩ rằng gặp được ở chỗ này, mang nó lên! Tôi muốn dẫn nó cùng nhau trở về đế quốc!”
Quan quân mặc quần áo trắng lập tức nhìn theo hướng Georgia, bên kia quan quân mặc quần áo đen nhíu mày lại dùng sức xả trung niên mập mạp, quát:
“Câm miệng! Không được ồn ào!”
Người mặc y phục quan quân màu trắng lập tức giơ tay ngăn cản người mặc phục quan quân đen lại, nói:
“Hắn không phải phạm nhân mà là nô ɭệ đáng thương được giải cứu sao ngươi lại có loại thái độ này làm tổn hại đến hình tượng Liên Bang.”
Người mặc y phục quan quân đen nhăn mặt, thiếu chút nữa không nhịn được tấu đi lên —— đây là gia trưởng của bọn họ quan quân hạm, một đám khách nhân không được hoan nghênh có tư cách gì mà ở chỗ này khoa tay múa chân, không biết cái gọi là!
“Đúng! Tao chính là người của đế quốc, quân nhân Liên Bang không có quyền đυ.ng đến tao!”
Trung niên mập mạp thấy có người chống lưng cho mình lập tức đắc ý ném ra bộ quần áo quan quân màu đen mọi người chỉ đứng không nhúc nhích Georgia, nói:
“Đó là đứa trẻ nhà tôi, tôi muốn mang đi, người Liên Bang đừng nghĩ muốn cướp người của đế quốc.”
Georgia mặt không cảm xúc nhìn hắn biểu diễn, biết rằng lúc này mình tránh đi đã không còn kịp, tình thế đối cậu càng bất lợi, cậu dứt khoát chủ động tiến lên
Trung niên mập mạp hơi kinh ngạc sau đó trong ánh mắt lập tức trở nên vừa lòng
Cậu đột nhiên gia tốc, nắm tay, tránh quan quân hai bên, hướng tới bụng, cậu hung hăng đánh xuống!
—— Người Lùn đúng thật có ân tất báo, bản tính tốt bụng nhưng cũng đồng dạng Người Lùn cũng đều là quỷ hẹp hòi, bọn họ bênh vực người mình lại hay mang thù, chỉ cần có cơ hội nên báo thù nhất định sẽ báo!
__________________________________
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn đêm dài đem thệ địa lôi! Ái ngươi moah moah =3=
PS: ︿(⊙v⊙)︿
__________________________________
Lâu quá không edit nên m quên hết cách xưng hô của các nhân vật luôn 😅 nếu có chỗ nào sai hay không khớp với mấy chap trước mấy bạn thông báo để m sửa lại a, thank you 😘.
Khoảng thời gian thi đại học và sau khi biết điểm đại học m khá là bận rộn nên k thể làm được, còn bây giờ thì xong rồi 🤣 đang chạy deadline sắp mặt =))
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Khoa Huyễn
- Người Lùn Trong Tương Lai
- Chương 16: Mang hắn lên!