Chương 1

Kỳ nghỉ hè vừa kết thúc, thời tiết khá oi bức, tôi và bạn thân Tiểu Nghênh đã hẹn nhau đi cắm trại ở khu cắm trại hai ngày để tránh nóng. Cũng không rủ những người khác, hai người thu dọn đồ đạc, mang theo một chiếc lều nhỏ và một ít đồ ăn rồi lên đường.

Chúng tôi định đi vào ngày chủ nhật và về nhà vào ngày thứ ba để tránh đông đúc, quả nhiên đây là một chiến lược tốt. Khi mà chúng tôi mới đến, khu cắm trại vẫn còn có rất nhiều người và cũng rất náo nhiệt, tôi và Tiểu Nghênh cũng chơi rất vui, buổi tối đám đông gần như đã giải tán, vì là tối chủ nhật nên cũng không có nhiều người cắm trại.

Tại buổi sáng vẫn còn nhiều lều nên lều của chúng tôi chỉ có thể dựng ở bên rìa, khu cắm trại rất rộng, chúng tôi cách khu cắm trại chính một đoạn, may mắn thay lại cách phòng tắm không xa. Ban đầu chúng tôi do dự có nên dịch chuyển không, nhưng sau khi suy xét, chúng tôi quyết định không bận tâm nữa.

Ngoài chúng tôi ra, còn có vài chiếc lều lác đác chưa được dỡ bỏ, là một vài cậu con trai cũng trạc tuổi chúng tôi, có lẽ vừa mới nghỉ hè ở trường đại học.

Thời tiết nóng bức, hầu hết bọn họ đều cởi trần, vóc dáng cũng không tồi, có lẽ là có thói quen tập thể dục, nước da đều bị rám nắng. Tiểu Nghênh lén nhìn mấy cái, ghé vào tai tôi cười nói: "Không tệ, bọn họ là toàn là đàn ông đích thực." Tôi cười mắng cô ấy. Ai nói chỉ có đàn ông mới thích nhìn phụ nữ có thân hình đẹp, không phải phụ nữ cũng thích nhìn cơ bắp của đàn ông sao?

Nhưng tôi không để tâm đến nhóm nam sinh viên đại học đó, tôi bận nấu bữa tối, còn Tiểu Nghênh đi nhặt lá khô, nói muốn nướng khoai lang. Lúc đầu tôi nghĩ cô ấy thật trẻ con, nhưng sau đó tôi lại nghĩ mình tôi cũng có thể làm được nên để cô ấy làm, cô ấy thích là được, tôi không xét nét.

Khu cắm trại rộng lớn chỉ còn lại vài người, xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng côn trùng kêu ríu rít, vốn sống ở thành phố nên tôi thấy chuyện này khá hiếm hoi.

Sau khi nấu xong bữa tối thì Tiểu Nghênh mới trở về, vẻ mặt rất kỳ lạ, tôi quan tâm và hỏi han mấy câu, cô ấy nói không có chuyện gì nên tôi cũng đành phải bỏ qua.

Ăn xong thu dọn đồ đạc để nghỉ ngơi, thì Tiểu Nghênh luôn lơ đãng, tôi cũng cảm thấy có chút buồn chán và không có hứng thú. Cũng tại cô ấy không muốn nói lý do nên tôi không thể hỏi thêm câu nào nữa, nhưng trong một chuyến đi chơi chỉ có hai người, nếu một người có vấn đề gì thì bầu không khí liền sẽ trùng xuống, mọi chuyện sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

Thế là tôi đề nghị đi tắm, cô ấy lưỡng lự một lúc rồi đồng ý. Chúng tôi cùng nhau vào phòng tắm ở khu cắm trại. Cơ sở vật chất ở đây hơi thô sơ. Tôi không thích kiểu phòng tắm này nên chỉ tắm nhanh thôi, tôi nói với Tiểu Nghênh rồi quay trở về lều.

Tôi đang đi được nửa đường, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, xung quanh không có âm thanh nào, nhưng lúc này phía sau lại có tiếng bước chân của vài người. Tôi nhìn lại thì thấy đó là đám nam sinh đại học, ba người đang đi theo tôi cách đó không xa. Tôi cảm thấy khó chịu nhưng thật khó để đuổi họ đi nên tôi phải nhanh chóng cố gắng quay về lều.

Đột nhiên, có một bàn tay từ phía sau ôm lấy eo tôi, tôi giật mình, vừa định hét lên thì miệng tôi đã bị một bàn tay to lớn khác bịt lại, một thân hình đang tiến lên từ phía sau, tôi bị giữ chặt, không thể kêu lên.

"Đừng hét." Người đàn ông phía sau nói.

Tất nhiên tôi không nghe, tôi vùng vẫy mạnh mẽ và rêи ɾỉ nhưng chẳng có tác dụng gì.

Một người đàn ông khác thấp hơn đã đến trước mặt tôi mỉm cười nói: "Cứ để ẻm hét thoải mái đi. Dù sao thì xung quanh cũng chẳng có ai cả."

Tôi càng cảm thấy hoảng sợ hơn. Anh ta nói đúng. Ngoại trừ tôi và Tiểu Nghênh ra thì nơi này chỉ còn lại sáu người. Xung quanh tối tăm, phía xa chỉ có vài ngọn đèn đường, cho dù tôi có thể kêu cứu hoặc thậm chí thoát ra, thì tôi cũng sẽ không thể trốn đi xa được.