- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Ngươi Không Yêu Ta, Ta Liền Trèo Tường
- Chương 1: Xuyên Không
Ngươi Không Yêu Ta, Ta Liền Trèo Tường
Chương 1: Xuyên Không
Nóng quá, thật sự nóng quá!!! Hậu Nghệ thực sự đã bắn xuống chín cái mặt trời sao? Có phải hay không tài bắn cung của hắn quá kém, bắn không xuống chín cái mặt trời, ngược lại dùng một mũi tên đem toàn bộ chúng xâu lại? Biến thành một mặt trời lớn? Ta nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.
"Hì... Vương Gia lại đang mơ mộng giữa ban ngày ư." Mai Nhi đứng bên cạnh một bên che miệng cười trộm, một bên không quên dùng sức quạt gió cho ta.
Ta gỡ bỏ cổ áo, cảm giác dính nhớp làm ta ngứa cả người, cho dù trên mặt hồ gió vẫn thổi đến trên người ta, nhưng sao đều là gió nóng, ta thở dài, đẩy tay nhỏ Mai Nhi ra rồi nói: "Đừng quạt nữa, càng quạt càng nóng."
Ngược lại chút gió ấy cũng không thể làm ta bớt nóng.
Trên mũi thuyền truyền đến tiếng cười đùa, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng thán phục: "Thật lớn a!"
Ôi, chẳng phải hay nói nữ nhân sợ nhất bị nắng chiếu sao? Tại sao ta thì trong khoang thuyền tránh nắng còn chẳng bằng một đám nha đầu nằm nhoài trên mũi thuyền ngắm hoa sen hơn một canh giờ, lẽ nào các nàng không sợ bị mặt trời nướng thành than sao? Ta thở dài, có nhiều khi nữ nhân so với nam nhân còn lợi hại hơn.
"Vương Gia, chúng ta cũng ra ngoài ngắm hoa sen đi, nghe nói năm nay hoa sen nở đặc biệt lớn, cũng không biết có phải thật hay không!" Mai Nhi khoa tay múa chân, trên mặt viết rõ hai chữ "hưng phấn".
Còn không đợi ta trả lời, nàng đã kéo cánh tay của ta chạy ra bên ngoài, vừa ra khỏi khoang thuyền ánh mặt trời nóng bỏng đã chiếu đến mức hai con mắt ta đều không mở ra được. Luồng nhiệt trong không khí như muốn hút cạn nước trong cơ thể ta. Liền không kíp chia buồn chính mình đem nước trôi đi. Đôi tay nhỏ mịn màng kéo lấy cánh tay của ta nằm úp sấp trên mạn thuyền, giờ khắc này âm thanh như chuông bạc cũng tựa một đám chim sẻ ríu rít:" Vương Gia mau nhìn đóa hoa này, còn cả đóa này nữa!"
Những ngón tay thon dài chỉ một đóa, ai đóa, ba đóa,...thật nhiều đóa, rốt cuộc muốn ta xem là đóa nào đây? Các nàng cứ vây quanh ta như thế, ta đều sắp không thở nổi nữa, thật nóng quá!
" Cá chép thật lớn a!" các nàng chụm lại một chỗ ngắm cá chép, ta thở phào nhẹ nhõm liền mở miệng hô hấp mấy cái cho bớt ngột ngạt, cúi đầu nhìn hình bóng chiếu trên mặt hồ - thật không khỏi phải cảm thán, so với hoa sen, bản thân ta vẫn là đẹp hơn! Hoa sen so với ta có trắng như vậy không? có đẹp như ta không? hay là so với ta có thể đáng yêu hơn? Hoa sen so với ta có.... Chờ chút, vậy ta là ai? mặt hồ dần lay động, từng làn từng làn gợn sóng lăn tăn, đột nhiên phía sau ta xuất hiện một nam tử xa lạ, hắn là ai? ta xoay người nhìn về phía sau, không có người, bọn nha hoàn đã sớm đuổi theo cá chép đến đuôi tàu.
Chẳng lẽ đây chính là quỷ nước trong truyền thuyết ư?
Ta rất muốn going tiểu nữ hài gào lên, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt trong nước càng ngày càng rõ ràng ta liền cảm thấy càng lúc càng nóng, không sai! Ta là đang phát hỏa, cho dù là quỷ nước cũng không thể có dung mạo so với ta còn đẹp hơn, bằng không ta đường đường là Thiên hạ đệ nhất Mỹ Thiếu Niên, mỹ thiếu nam, mỹ nam tử, mỹ Vương Gia để ở nơi nào? Quỷ nước đáng ghét không chỉ da dẻ trắng hơn ta, dung mạo đẹp hơn ta, so với ta còn đáng yêu hơn, đương nhiên, sự thật này ta sẽ không bao giờ thừa nhận. Ồ! đã cởϊ qυầи áo rồi à? muốn cùng ta so vóc người? Hừ, ta đương nhiên sẽ không thua!
Bỗng nhiên mặt hồ gợn sóng tản đi, mặt nước tĩnh lặng không lay động, cái bóng của ta dần thay thế hình dáng tên quỷ nước vừa hiện lên, ta khi ấy đã làm ra truyện ngu xuẩn nhất trong cuộc đời- đưa cánh tay ra,hướng mặt hồ chộp tới: "Đừng chạy!" tiếp theo ta liền trực tiếp rơi vào trong hồ.
"A, Vương Gia rơi vào trong hồ rồi!"
Đáng tiếc ta cái gì cũng đều không nghe được, trước mắt trở nên mơ hồ....
Tối tăm, xung quanh thật tối, ta không biết tại sao bản thân có thể hô hấp, thế nhưng ta biết ta vẫn còn thở. Trong nháy mắt ánh sáng đập vào mắt ta lập tức nhắm lại. ta cảm giác lúc rơi xuống, tốc độ rất nhanh, cảm giác này làm ta rất hoảng sợ: "AAAA.........."
"Bộp" một tiếng, cái mông của ta chạm đất, cảm giác lạnh lẽo rất rõ ràng để ta biết rằng ta đúng là rơi xuống nền đất. Hơn nữa tay của ta cầm được món đồ gì đó, rất ấm áp, mở mắt ra nhìn, cư nhiên là đùi người, xem từ lông chân phía trên, ta khẳng định đây là chân một nam nhân. Lại ngẩng đầu lên nhìn phía trên tròng mặt của ta như muốn rơi ra.... cái kia... đừng sợ đừng sợ, cái kia Đông Đông ta cũng có, có điều chỗ ấy chíp bông thật nhiều nha... Có điều nơi này đang mưa sao? có thật nhiều nước rơi xuống a....
"Nhìn đủ chưa?" thanh âm chứa đựng sự giận dữ truyền đến từ trên đỉnh đầu ta, ta theo phản xạ ngảng đầu nhìn lên:" Quỷ nước! đừng chạy!" Cánh tay ta ôm chặt bắp đùi hắn, chỉ lo hắn lần thứ hai biến mất trước mắt ta. Ta là "liều mình nhảy hồ" mới bắt được hắn nha.
Bỗng nhiên ta bị hắn ôm lên, hai chân rời khỏi mặt đất, hai mắt đối mặt hắn, ánh mắt thật là đáng sợ.....Hắn có phải hay không là đang muốn ăn thịt người? Ô...ô....Thật đáng sợ nha.
" Ngươi là thứ gì? Tại sao lại bỗng dưng từ trên trời rơi xuống?" Hắn chăm chú nhìn ta, nhìn đến mức ta dựng cả tóc gáy.
Không sợ, không sợ, ta đường đường là Thập Thất Vương Gia của Nam Quốc, có uy nghiêm, ừ đúng, chính là uy nghiêm, ta trợn mắt lên, ngón tay đâm mi tâm của hắn quát: "Ngươi cái tên quỷ nước này, còn không mau thả bản Vương ra, bằng không bản Vương liền chém đầu ngươi!"
"Quỷ nước? Ngươi là đang nói ta? Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy?Ngươi có tin hay không ta sẽ đánh ngươi?" Hắn nguy hiểm đem mặt để sát vào ta, khí tức ấp áp phun trên mặt ta, tại sao lại áp sát như thế chứ? Giữa mùa hè, thật sự rất nóng!
Ta dùng tay ngăn mặt hắn tiến gần, lớn tiếng nói: "Ta là người, ta nhìn thấy ngươi ở trong nước, ngươi đương nhiên là quỷ nước, chẳng lẽ lại là Thần tiên?"
Hắn kì quái nhìn ta, kéo lấy tóc ta, nhìn quần áo ta đang mặc, thậm chí còn thò tay sờ mó: "Ta lại thấy ngươi mới là Thần tiên, ăn mặc kì quái như thế, ngươi đến từ nơi nào?"
" Ta? Thần tiên? Làm sao có khả năng!" Tuy rằng đến nằm mơ ta cũng muốn làm Thần tiên.
"Ngươi không phải Thần tiên? Vậy ngươi đến từ nơi quái quỷ nào?" Hắn rốt cục cũng buông ta ra, có điều vẫn chà đạp tóc ta, nơi này nhìn một cái, nơi kia nhìn một cái, thật giống như rất có hứng thú đối với Kim quan trên đầu ta, cút, ta mới không cho hắn sờ, đây chính là thứ tượng trưng cho thân phận cùng địa vị của ta.
Ta vỗ rơi bàn tay xấu xa của hắn, tỏ ra vẻ kiêu ngạo của một vị Vương Gia: "Ta chính là thiên hạ đệ nhất Mỹ Thiếu Niên, mỹ thiếu nam, mỹ nam tử, đệ nhất mỹ Vương Gia Nam Quốc - Tư Tiêu Bạch, ngươi tên là gì?
"Tư Đồ Dật!"
"A! Ngươi cũng họ Tư a!" Ta lập tức mặt mày hớn hở.
Hắn nhíu mày, kéo lấy búi tóc ta: " Ta họ Tư Đồ, không phải họ Tư!"
Không giống nhau à? Chữ thứ nhất không phải đều là Tư sao? Ta lườm hắn một cái:" Đúng rồi! Đây rốt cuộc là nơi nào?"
"Nhà ta!"
Ta liếc nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hắn, nuốt một ngụm nước bọt, rất có lòng tốt nhắc nhở hắn:"Ta đã nhìn thấy thân thể ngươi, vì vậy ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi, ta muốn cưới ngươi làm vương phi."
"Ha ha ha...." Hắn vậy mà ôm bụng cười lớn, ta thấy hắn là đang quá hưng phấn,đó là chuyện đương nhiên, không phải ai cũng có thể làm vương phi, huống chi còn là vương phi của vị Vương gia đẹp như ta:"Ngươi cũng không cần quá vui mừng, nếu như hầu hạ ta không tốt, ta sẽ bỏ ngươi." Có vài lời cần nói trước sẽ tốt hơn, miễn cho đến khi ấy lại nói ta vô tình vô nghĩa.
"Ha ha ha, cười chết ta!"
Ta thấy hắn cười đến chảy nước mắt, có chút hối hận nhìn hắn:"Ngươi sẽ không phải có bệnh đấy chứ? Chẳng hạn như bị điên?"
" Nhóc con, ngươi bao lớn?" Hắn liếc mắt nhìn ta.
Quá khinh người, vậy mà dám gọi ta là nhóc con, ta chỗ nào nhỏ? Ta ưỡn ngực, thể hiện khí khái nam tử nói: "Bản vương năm nay 18 tuổi rồi."
"Mới có mười tám? Quả nhiên là tên nhóc chưa dứt sữa" Hắn ở trước mặt ta như không có chuyện gì xảy ra.... Tắm rửa, trái xoa xoa, phải vò vò.
Nhìn đến chỗ ta cười cợt: "Cởϊ qυầи áo."
"Làm gì?" Ta nắm chặt vạt áo trươc ngực không buông, ngượng ngùng nhìn hắn: " Ngươi không phải là muốn động phòng ngay bây giờ chứ?" Ta còn chưa có chuẩn bị tâm lý đâu đó.
Hắn duỗi ra nắm đấm, nhẹ nhàng gõ lên trán ta: " Tên tiểu quỷ nhà ngươi, đến cùng là đang suy nghĩ cái gì? Ta cho ngươi cởϊ qυầи áo tắm, cả người ẩm ướt, ngươi không cảm thấy khó chịu sao?"
Là vậy sao? Ta nói tại sao từ nãy lại thấy không thoải mái như thế, quần áo ẩm ướt, nhiều nếp nhăn dính vào người, thực sự ảnh hưởng đến hình tượng đẹp trai của ta, mặc kệ, dù sao ta đã muốn lấy hắn làm Vương phi, không có gì quá xấu hổ, ta liền hai ba cái cởi sạch quần áo....Nhưng mà....Nên tắm như thế nào? Nơi này cũng không có thùng gỗ.
"Đến đây, đứng ở chỗ này!" Hắn đem ta kéo đến trước mặt hắn, dòng nước ấm áp từ trên đầy rơi xuống, theo trán chảy vào mắt ta: " Oa, nước chảy vào trong mắt ta rồi." Ta liền lấy tay dùng sức dụi mắt.
Một vật mềm mại gì đó đặt lên trên bả vai ta: "Đây là khăn mặt, ngươi tự mình lau đi."
Ta lau ta lau, cuối cùng con mắt đã thoải mái hơn, lại thấy hắn dùng vật kì quái đó hướng đến trên người ta: "Đó là cái gì?"
"Sữa tắm, là thứ dùng khi tắm rửa." Hắn thấy sự hiếu kì trong mắt ta, cũng đổ một chút ra tay ta: "Dùng sức chà lên người đi".
Ta ngửi thứ chất lỏng nhớp nhớp trên tay:"Thơm quá!" Ta học theo hắn chà lên trên người, sau đó trên người bắt đầu có bọt trắng xuất hiện, ừ, thật thơm a.
"......" Một thanh âm kì quái vang lên, ta nhìn ngó xung quanh: "Tiếng gì vậy?"
"Điện thoại!" Hắn lau khô tay, từ trên tường cầm ra một vật: " Alo.......Là ngươi sao, ừ, được rồi!"
Những thứ kia đều thật kì lạ: "Điện thoại là cái gì?" Ta không ngại học hỏi kẻ dưới.
" Chờ ngươi tắm xong, ta sẽ cho ngươi mở mang tầm mắt."
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Ngươi Không Yêu Ta, Ta Liền Trèo Tường
- Chương 1: Xuyên Không