Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 41: Mặt Nạ Của Ta Là Do Lý Sư Huynh Tặng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hang động Tuyệt Minh Lang.

Hà Nghiên Sơ nhặt miếng ngọc bài thân phận trên mặt đấtlên, ngón tay phất qua cái tên khắc trên đó.

“Chắc là Sở sư muội đã trốn ra sau khi nhìn thấy tin tức, nhưng tu vi của nàng mới chỉ có Luyện Khí tầng ba, bất kể là Lý Hạo Minh hay Tân Na đều có thể dễ dàng đuổi theo nàng.” Đệ tử trị an phía sau nói, bất đắc dĩ thở dài: “Hiện tại chỉ sợ là... dữ nhiều lành ít.”

Vừa dứt lời, Hà Nghiên Sơ nắm chặt ngọc bài thân phận trong lòng bàn tay.

“Ngươi có nghĩ tới tại sao nàng lại trốn đến nơi này không? Tin tức Tuyệt Minh Lang rời khỏi rừng Khải Vân còn chưa truyền ra ngoài, nhưng nàng biết, cho nên nàng biết đến nơi này mới có thể an toàn, hơn nữa nàng đã đến nơi này rồi.”

“Vậy... Chẳng lẽ là người theo đuổi nàng không cố kỵ Tuyệt Minh Lang, cũng đi theo tới đây, mang nàng đi?” Đệ tử trị an suy đoán.

Hà Nghiên Sơ nhíu mày, lật tay đem ngọc bài thân phận thu vào: “Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”

Lúc đứng lên rời khỏi hang động Tuyệt Minh Lang, đi đến tổ củaQuỷ Khóc Đằngtìm kiếm thì một nhóm đệ tử trị an khác cũng truyền tin tức về.

“Hà sư huynh, đã tìm được bốn ngọc bài thân phận, ở nơi Quỷ Khóc Đằngdày đặc nhất, nhưng chỉ có ngọc bài chứ không có người! Những Quỷ Khóc Đằng này đang lao tới! Chạy mau...”

Cùng với một trận âm thanh ồn ào huyên náo, giọng nói trong bùa Truyền Âm cũng phát xong.

Hà Nghiên Sơ day day mi tâm: “Xem ra bọn họ đã biết người của đội tuần an tiến vào rừng Khải Vân, đang cố ý ẩn núp, sự tình bắt đầu khó giải quyết...”

---

Trong rừng, Sở Lạc đang đi đường bỗng nhiên dừng lại, quay người nhìn lại, ánh mắt nghiêm túc.

“Hình như nghe thấy có người đang kêu cứu mạng, giống như là... giọng của Vương Hương Xảo.”

Cảm giác của Thiệu Yến bên cạnh mạnh hơn Sở Lạc một chút, khi còn sống nàng ấy có tu vi Luyện Khí tầng bảy, sau khi chết được nuôi thành vỏ giáp xác của Hỏa Giáp Trùng, có một số đặc tính của Hỏa Giáp Trùng, còn có oán khí gia trì cho hồn thể, thực lực hiện tại ít nhất có thể so với Luyện Khí tầng mười.

“Là bọn họ, là bọn họ!” Chính vì cảm nhận được hai người Lý Minh Hạo và Tân Na, oán khí màu máu trên người Thiệu Yến bốc lên, lập tức quay trở về chuẩn bị báo thù.

“Thiệu sư tỷ, chờ một chút!”

Sở Lạc vội vàng chạy tới ngăn cản Thiệu Yến đang xúc động: “Hiện giờ Lý Hạo Minh và Tân Na ở cùng một chỗ, không dễ đánh, hơn nữa chúng ta còn chưa tụ hợp với Trương sư tỷ. Bây giờ... phải nghĩ biện pháp tách hai người bọn họ ra, nếu đánh bại từng người một thì phần thắng sẽ lớn hơn.”

Thiệu Yến không có chút ác ý nào với Sở Lạc, thậm chí ở bên bờ vực lý trí sụp đổ còn cực lực khống chế bản thân, để oán khí không làm nàng bị thương.

Lúc này thấy nàng nói như vậy, liền hỏi: “Ngươi muốn làm thế nào?”

Sở Lạc trầm tư một lát, sau đó thấp giọng lẩm bẩm nói: “Hoa Hoa, có thứ gì có thể chiếu hình ảnh của ta đến trước mặt Tân Na không, ta muốn thử xem có thể dụ nàng ta ra giải quyết trước được không.”

Vì lý do an toàn, Sở Lạc cũng không định tự mình đi qua đó.

【Đã thu hoạch được bùa viện trợ chuyên môn —— Phân Thân Người Giấy.】

【Phân Thân Người Giấy: bùa chú bàng môn, sau khi sử dụng sẽ tạo thành một phân thân, không kế thừa năng lực của người sử dụng, khi sử dụng ý chí tự động chuyển dời đến trên phân thân, phân thân tổn hại thì ý chí trở về bản thể, mời kí chủ sử dụng ở nơi an toàn để tránh bản thể bị thương tổn.】

Trong chớp mắt, trong tay Sở Lạc liền xuất hiện một người giấy hình dáng hài đồng.

“Thiệu sư tỷ, ta nghĩ biện pháp dùng phân thân người giấy này dẫn Tân Na ra, trước tiên ngươi ở lại chỗ này chờ ta, nếu quả thật dẫn được nàng ta tới, đó chính là cơ hội tốt gϊếŧ chết nàng ta!”

Thiệu Yến gật đầu: “Được.”

Dùng linh khí kích hoạt phân thân người giấy, ngay sau đó một người giống mình như đúc xuất hiện ở trước mặt Sở Lạc, ngay sau đó ý thức nàng mê man, trong chớp mắt hình ảnh mình nhìn thấy liền đột nhiên biến thành một góc nhìn khác.

Còn ở trước mắt, bản thể của mình chậm rãi ngã xuống.

Thiệu Yến đưa tay đỡ lấy bản thể, nghiêm túc đánh giá phân thân, tuy rằng trong mắt đã bị huyết sắc lấp đầy nhưng Sở Lạc vẫn có thể cảm giác được sự hiếu kỳ và mới mẻ trong ánh mắt nàng ấy.

Loại bùa chú bàng môn này trong Tu chân giới là rất ít thấy, cũng chỉ có Hoa Hoa có thể lấy ra được.

“Ta đi qua đó, kính xin Thiệu sư tỷ chiếu cố tốt bản thể của ta.”

Thiệu Yến gật đầu.

Mặc dù phân thân này đại biểu cho Sở Lạc có một lần cơ hội sai lầm, nhưng nàng vẫn cẩn thận từng li từng tí tới gần, đợi đến khi trở lại gần sào huyệt Hỏa Giáp Trùng, một màn trước mắt làm nàng nhịn không được nhíu chặt mày.

Vương Hương Xảo máu chảy đầy đất, thân thể của nàng ta biến thành bao cátLý Hạo Minh dùng để phát tiết lửa giận, đã bị đánh đến rách nát không chịu nổi, nhưng vẫn bị một đạo linh khí kéo tính mạng, muốn sống không được, muốn chết không xong.

Âm ngoan độc ác, máu lạnh vô tình, không biết người như Lý Hạo Minh sao có thể sống đến tận ngày nay.

Sở Lạc cau mày, lấy ra một viên linh thạch bỏ vào trong túi trước khi rời đi.

Linh thạch sáng long lanh, chiết xạ ra ánh sáng chói mắt dưới ánh mặt trời.

Sở Lạc chiếu ánh sáng này tới chỗ Tân Na đang đứng ngây ngốc ở bên cạnh,khẽ lung lay.

Tân Na dần dần lấy lại tinh thần, lập tức nhìn về phía ánh sáng.

Nàng ta nhìn thấy thiếu nữ mười hai tuổi mặc áo choàng màu đen kia đứng ở sâu trong rừng, vươn một ngón tay ra khẽ tựa vào môi, ý bảo nàng ta chớ có lên tiếng.

Thấy vậy, trong lòng Tân Na xuất hiện một trận nghi hoặc, ánh mắt nhìn về phía Lý Hạo Minh.

Lửa giận của hắn vẫn chưa phát tiết xong, cũng không chú ý tới bên này xảy ra chuyện gì.

Nha đầu kia vậy mà không chết, hơn nữa còn cố ý tìm tới, giống như là có lời gì muốn nói với nàng ta.

Là cạm bẫy sao?

Ý nghĩ này vừa mới sinh ra, Tân Na liền không khỏi cười nhạo một tiếng.

Chỉ là một tiểu nha đầu Luyện Khí tầng ba, cho dù có cạm bẫy thì làm sao có thể làm gì được nàng ta đã là Luyện Khí tầng tám?

Tân Na không quấy rầy Lý Hạo Minh, ôm tâm tư bắt Sở Lạc trở về, nàng ta lặng lẽ đi về phía bên kia.

Thấy nàng ta đã mắc câu, Sở Lạc xoay người đi sâu vào trong rừng.

Không lâu sau, Tân Na đuổi theo, một giọng nói vang lên sau lưng Sở Lạc.

“Không phải ngươi tiến vào hang động của Tuyệt Minh Lang kia sao, sao vẫn còn sống?”

“Lý sư huynh nói cho ngươi à?” Sở Lạc quay người lại nhìn nàng ta, giọng nói bình thản ung dung: “Hắn nói cái gì thì ngươi tin cái đó à?”

Nghe vậy, lông mày Tân Na nhíu lại, trong mắt tràn đầy thận trọng: “Ngươi có ý gì?”

“Ý của ta là, những lời hắn nói với ngươi đều là đang lừa gạt ngươi, ta có thể sống đứng ở chỗ này, bởi vì ta căn bản cũng không tiến vào lãnh địa của Tuyệt Minh Lang kia, mà là hắn cố ý thả ta.”

“Không thể nào!” Tân Na lập tức mở to hai mắt, đưa tay sờ vào hoa tai của mình.

Thấy động tác của nàng ta, Sở Lạc lập tức mở miệng: “Tân Na sư tỷ, ngươi không ngại nhìn xem thử, trên mặt ta đây là cái gì?”

Nói xong, nàng liền tháo mũ áo choàng của mình xuống, lộ ra mặt nạ mặt mèo.

“Ta biết pháp khí hoa tai của ngươi có thể kiểm tra xem người ta có nói dối hay không, mặt nạ trên mặt ta là linh khí hạ phẩm, cũng là Lý sư huynh tặng, ngươi có thể kiểm tra xem chuyện này ta có nói dối không.”
« Chương TrướcChương Tiếp »