- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Hệ Thống
- Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta
- Chương 36: Vì Sao Trên Đầu Lại Xanh Như Vậy
Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta
Chương 36: Vì Sao Trên Đầu Lại Xanh Như Vậy
Nơi này không phải là vị trí Hồn Khóc Đằng từng xuất hiện sao?
Ánh mắt Sở Lạc nhìn về phía hai người Lý Hạo Minh và Tân Na đi tuốt đằng trước.
Nếu là trước kia, Sở Lạc có thể sẽ không chú ý tới những thứ này, nhưng bây giờ nàng đã xem qua bản đồ, biết tuyến đường mà bọn họ đang đi hoàn toàn không liên quan đến nhiệm vụ, nàng lại nhìn về phía Vu Duy và Vương Hương Xảo.
Vu Duy hình như cũng phát hiện những thứ này, biểu cảm trên mặt có chút thay đổi.
Còn Vương Hương Xảo từ khi tiến vào rừng Khải Vân đã có chút căng thẳng, ít nói, nhưng giờ phút này cũng không cảm thấy kỳ quái.
Người khác không biết, nhưng ba người bọn họ lần trước là một đội, lại còn đυ.ng phải Hồn Khóc Đằng, Vương Hương Xảo không có khả năng không biết tình huống nơi này.
Vương Hương Xảo có vấn đề.
Phía trước, Lý Hạo Minh và Tân Na đứng trước cái hố đào ra xương trắng, nhỏ giọng nói gì đó.
“Lý sư huynh.” Vu Duy đi lên trước mấy bước: “Có phải chúng ta đi nhầm đường không? Đây không phải là nơi làm nhiệm vụ.”
Nghe thấy giọng nói của hắn, Lý Hạo Minh xoay người lại, thái độ nhẹ nhàng cười nói: “Đúng là như thế, cũng là vì tư tâm của ta. Vu sư đệ biết ta là luyện khí sư, cho nên trong tông môn nơi nào xuất hiện tài liệu luyện khí hiếm thấy ta đều đặc biệt chú ý. Nghe nói đoạn thời gian trước có một đoạn Hồn Khóc Đằng quý hiếm bị mang ra khỏi rừng Khải Vân nên liền muốn tới nơi này tìm hiểu đến tột cùng. Làm trễ nải thời gian của mọi người, thật là xin lỗi, chúng ta bây giờ liền xuất phát đi tới địa điểm nhiệm vụ.”
Nghe Lý Hạo Minh giải thích, Vu Duy liền bỏ đi nghi ngờ của mình.
“A, không sao cả Lý sư huynh, cũng không chậm trễ bao lâu.”
Đội ngũ tiếp tục xuất phát, vẫn do hai người Lý Hạo Minh và Tân Na dẫn đường, trong quá trình tiến lên, Sở Lạc lặng lẽ đi tới bên cạnh Vương Hương Xảo.
“Này, sao ngươi lại dẫn Vu sư huynh đi làm nhiệm vụ cùng hai người này?” Sở Lạc nhỏ giọng hỏi: “Ngươi và Tân Na sư tỷ kia không phải đối đầu sao?”
Đáy mắt Vương Hương Xảo hiện lên một tia bối rối, nàng ta thậm chí còn không quay đầu nhìn Sở Lạc một cái, liền bước nhanh hai bước đi đến bên cạnh hai người Lý Hạo Minh.
Thấy vậy, Sở Lạc nhíu mày nhìn sang Vu Duy.
“Vu sư huynh, thật đúng dịp nhỉ, ba người chúng ta lại là một đội.”
Nghe vậy, Vu Duy nhìn qua cười nói: “Kỳ thật cũng không tính là quá trùng hợp, là Vương sư muội nói cho ta biết nàng tìm được một đội ngũ, hai người chúng ta mới gia nhập vào, không nghĩ tới lần này lại gặp được Sở sư muội.”
Sở Lạc như có điều suy nghĩ, gật đầu.
Phía trước, Vương Hương Xảo nhìn Tân Na bên cạnh, hốc mắt ửng đỏ, gấp đến độ sắp khóc.
“Tân Na sư tỷ, không phải ngươi nói chỉ cần ta dẫn một người vào đội là có thể buông tha cho ta sao, hiện tại có thể thả ta đi được chưa?”
“Ngươi đang đùa cái gì vậy?” Tân Na khinh thường liếc nàng ta một cái: “Đây chính là ở rừng Khải Vân, hơn nữa hiện tại chúng ta là một đội ngũ, ta nói sẽ bỏ qua cho ngươi, nhưng phải đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ.”
“Tân Na sư tỷ, ta van cầu ngươi, cầu xin ngươi thả ta đi đi, ta cam đoan, ta thề với trời! Tất cả chuyện nơi này ta đều sẽ không nói ra, tuyệt đối sẽ không!”
Vương Hương Xảo vẫn đang không ngừng khẩn cầu.
Mà nghe nói như thế, ánh mắt Tân Na khẽ động, quay đầu nhìn về phía nàng, bên môi cong lên một nụ cười nguy hiểm: “Vương sư muội, ngươi... có phải nghe nói cái gì rồi không?”
Đối diện với ánh mắt này, trái tim Vương Hương Xảo đột nhiên run lên, trên trán mơ hồ toát ra mồ hôi.
Nàng ta nuốt nước miếng: “Không... Không có, ta chưa từng nghe nói gì hết.”
Hôm đó sau khi bị Tân Na bắt nạt ở Giảng Đạo Tràng, Vương Hương Xảo trở lại chỗ ở của đệ tử, hỏi thăm khắp nơi về chuyện của Tân Na.
Nàng ta vốn nghĩ chờ ngày nào đó tìm được thời cơ thích hợp đem cơn giận này trút ra, lại không ngờ tới nghe nói một chuyện khác.
Nửa năm trước, ba người cùng ở trong một viện với Tân Na đều đã chết hết.
Lúc ấy chuyện kia nhấc lên không ít sóng gió trên đỉnh Bích Lạc, nhưng sau khi đội tuần an điều tra cùng làm sáng tỏ, xác định đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn. Mặc dù như thế, cũng vẫn có rất nhiều lời đồn đại đáng sợ xuất hiện.
Vương Hương Xảo nghe xong những lời đồn đại này mới sinh lòng sợ hãi, muốn nhanh chóng thoát khỏi Tân Na, vì thế, nàng ta không tiếc đẩy Vu Duy vẫn luôn theo đuổi mình ra để ngăn cản tai họa cho mình, thậm chí hy sinh nhan sắc đi quyến rũ Lý Hạo Minh, đương nhiên cuối cùng chuyện này cũng không thành công.
Nhưng có lẽ cũng không thể chứng minh vị Lý sư huynh này trung thành với Tân Na đến cỡ nào, chỉ là vừa vặn bây giờ hắn còn cần Tân Na.
Lý Hạo Minh cười nhìn sang, giọng điệu có chút đặc biệt: “Vương sư muội không cần phải sợ hãi, nếu đã ước định xong rồi thì không thể vi phạm, sau khi rời khỏi rừng Khải Vân nếu nàng còn tiếp tục tìm muội gây phiền phức, muội cứ tới tìm ta, sư huynh làm chủ cho muội.”
Tân Na quay đầu nhìn Lý Hạo Minh, nàng ta cau mày, trong mắt tràn đầy lửa giận, bàn tay dưới tay áo như trút giận véo Lý Hạo Minh.
Hắn lại khẽ đưa tay ngăn cản nàng ta, cũng đem tay của nàng ta bao ở trong lòng bàn tay mình để trấn an.
Nghe thấy lời nói thiên vị của Lý Hạo Minh, Vương Hương Xảo chớp mắt, vòng qua Tân Na đi tới một bên khác của Lý Hạo Minh, nhẹ nhàng kéo tay áo của Lý Hạo Minh, trong giọng nói cũng mang theo vài phần hờn dỗi.
“Muội nghe lời Hạo Minh ca, Hạo Minh ca không được đổi ý nha.”
Mặc dù không nghe được cuộc đối thoại của ba người phía trước, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Lạc gãi gãi đầu, nhìn về phía Vu Duy.
“Vu sư huynh, ngươi có cảm giác trên đầu mình có hơi xanh không?”
“Ừm? Vì sao trên đầu lại xanh vậy?”
Vu Duy hoàn toàn không hiểu.
Sở Lạc yên lặng lắc đầu.
Liếʍ cẩu liếʍ cẩu, liếʍ đến cuối cùng không còn gì cả.
Đi thẳng đến chạng vạng tối, Vu Duy mới không nhịn được mở miệng hỏi: “Lý sư huynh, hình như chúng ta đã đi xa, phía trước hình như là nơi ở của Quỷ Khóc Đằng, nhưng lần này chúng ta nhận nhiệm vụ cũng không yêu cầu tìm kiếm Quỷ Khóc Đằng mà!”
Dứt lời, Lý Hạo Minh đi ở phía trước dừng bước, hắn không hề xoay người lại, chỉ là giọng điệu khác hoàn toàn với giọng điệu khiêm tốn hữu lễ ngày xưa truyền tới.
“Nhưng lần này ta tiến vào, chính là tìm Quỷ Khóc Đằng a.”
【Chúc mừng kí chủ kích hoạt nhiệm vụ ẩn —— chạy trối chết!】
“???”
---
Đội tuần an đỉnh Bích Lạc.
“Thân phận của bộ xương đã được xác minh, người chết chính là Sử Hâm Từ ở cùng viện với Tân Na!”
“Nếu như Sử Hâm Từ không chết trong miệng yêu thú, mà là bị người ta sát hại trong rừng Khải Vân, như vậy hai người chết khác cũng có thể là bị người ta sát hại!”
“Hai người Lý Hạo Minh và Tân Na không có ở đây, tìm khắp các ngọn núi cũng không thấy bóng người!”
“Tìm được rồi! Tin tức từ Nhẫm Đường truyền đến, hai người này lại tổ chức một đội ngũ, ba đội viên khác theo thứ tự là Vu Duy, Vương Hương Xảo, Sở Lạc trên đỉnh Bích Lạc, ba người này rất có thể là mục tiêu lần này của bọn họ, hiện tại đã tiến vào rừng Khải Vân!”
Trước bàn, Hà Nghiên Sơ đang xoa huyệt Thái Dương, nghe thấy tên đội viên, đột nhiên ngẩng đầu lên.
“Tất cả mọi người lập tức tiến vào rừng Khải Vân tìm kiếm, dưới tình huống đảm bảo an toàn của ba người kia lập tức bắt Lý Hạo Minh và Tân Na, chú ý, nhất định phải cam đoan ba người kia được an toàn!”
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Hệ Thống
- Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta
- Chương 36: Vì Sao Trên Đầu Lại Xanh Như Vậy