Cảm giác được hoàn cảnh xung quanh có chút an tĩnh, Sở Lạc không khỏi mở mắt ra, lập tức nhìn thấy mọi người xung quanh đều dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn mình.
Nàng lập tức sờ lên mặt mình.
Trên mặt ta không có thứ gì cả.
Lại nhìn về phía “sư huynh khoai lang nướng”, trong mắt Sở Lạc tràn đầy mê mang.
“Vậy mà thật sự thành công.” Sư huynh khoai lang nướng phản ứng lại, lập tức cất giọng nói với các đệ tử mới khác: “Khụ khụ, nếu các ngươi có thể giống như nàng ngày đêm không ngừng tu luyện, cũng có thể trong thời gian ngắn như vậy hoàn thành dẫn khí nhập thể!”
Sở Lạc đứng dậy, vừa định đi tới chỗ vị sư huynh kia, đột nhiên nhớ tới hôm nay chính là ngày Hạ Tinh Châu đã hẹn sẽ tới thăm mình.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời đã gần trưa, nàng vội vàng xoay người chạy về phía chỗ ở của đệ tử.
“Ơ, tiểu sư muội này vội vã chạy đi đâu vậy?” Sư huynh khoai lang nướng còn muốn tự mình khen nàng.
Ngay khi Sở Lạc rời khỏi Giảng Đạo Tràng, ở bên phía đệ tử mới, hai nam nhân mặc trang phục đệ tử ngoại môn nhìn nhau, sau đó cũng yên lặng rời khỏi nơi này.
Trên đường trở về chỗ ở của đệ tử, Sở Lạc còn nhíu mày lẩm bẩm.
“Trước kia làm nhiệm vụ có thời hạn có 100 điểm khí vận, sao lần này chỉ có 20 điểm?”
【Kí chủ, đó là nhiệm vụ tân thủ, khác với nhiệm vụ bình thường.】
“Thật keo kiệt, vậy ta phải tích lũy đến khi nào!”
【Vậy phải xem năng lực của kí chủ ngươi!】
Sở Lạc không chú ý tới hai nam nhân đi theo sau lưng mình, sau khi nàng rời khỏi phạm vi của Giảng Đạo Tràng, bọn họ nhanh chóng đánh bọc đi lên.
“Nhưng sau khi dẫn khí vào cơ thể, cảm giác thân thể đúng là không giống trước kia.” Sở Lạc nhảy nhót tại chỗ hai cái: “Thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng hơn rất nhiều, những linh khí vừa mới hấp thu kia lưu động trong thân thể, hóa giải tất cả mệt nhọc, liên tục hai đêm đều không ngủ nhưng bây giờ tinh lực của ta vẫn còn dư thừa.”
【Tu vi hiện tại của ký chủ chỉ là Luyện Khí tầng một, nhưng đã mạnh hơn phàm nhân bình thường rồi.】
“Chờ gặp Hạ sư huynh xong rồi trở về tiếp tục tu luyện đi, muốn cảm thụ một chút tu vi cao hơn tầng một thì thân thể sẽ như thế nào...”
“Đứng lại!”
Khi giọng nói này xuất hiện, hai nam nhân cũng chặn trước mặt Sở Lạc.
Không hiểu sao lại bị ngăn cản lại, Sở Lạc nghi hoặc hỏi: “Các ngươi là ai?”
Hai người này cũng không trả lời nàng, hai con mắt đều nhìn về phía túi trữ vật bên hông Sở Lạc.
“Thành thành thật thật giao túi trữ vật ra đây! Đừng ép chúng ta phải đánh ngươi!”
Tiền tháng của đệ tử ngoại môn trong Lăng Vân Tông chỉ có ba viên linh thạch hạ phẩm, mà mua một túi trữ vật cấp thấp nhất cũng cần ít nhất năm viên linh thạch hạ phẩm. Mà phần lớn đệ tử mới vào tông hàng năm đều xuất thân từ phàm nhân, sau khi tiến vào Lăng Vân Tông, gia đình cũng không thể mang đến bất kỳ trợ lực gì cho bọn họ, cho nên rất nhiều đệ tử mới bắt đầu cuộc sống đều rất khó khăn.
Cũng chính vì những điều này, sau khi hai người nhìn thấy túi trữ vật cực kỳ đáng tiền của Sở Lạc, trong nháy mắt đã có ý định cướp đoạt.
Hai người này thậm chí đã theo dõi nàng hai ngày, nhưng trong khoảng thời gian này Sở Lạc vẫn không rời khỏi Giảng Đạo Tràng, bọn họ lo lắng sẽ bị đội tuần an bắt được nên vẫn luôn không ra tay.
“Ăn cướp?” Sở Lạc có chút mờ mịt: “Ở trong Lăng Vân Tông hình như là không thể ăn cướp.”
【Không phải trong thế giới ban đầu của ký chủ cũng thường xuyên xuất hiện loại chuyện bạo lực học đường này sao?】
Hệ thống nhắc nhở nàng, Sở Lạc khẽ gật đầu, lúc nhìn về phía hai người trước mắt lần nữa, trong mắt hiện lên một tia khinh thường.
“Muốn bắt nạt ta?” Nàng tràn đầy tự tin cong môi: “Đây chính là các ngươi tự mình tìm đến đấy, trước hết cho các ngươi đến thử Tam Tịnh Nghiệp Hỏa của ta đi!”
【Giá trị khí vận đạt tới -7.000 thì mới có thể mở ra thiên phú Tam Tịnh Nghiệp Hỏa.】
Giọng nói lạnh lùng của Hoa Hoa truyền vào tai Sở Lạc.
“Cái gì?!”
【Bản thiên phú cần phải mở ra mới có thể sử dụng, ký chủ, cố gắng tích lũy khí vận nha ~】
“Rõ ràng ngươi chính là lừa gạt, lừa gạt!” Sở Lạc vừa nói, vừa liếc trộm sắc mặt hai người đối diện.
Hai nam nhân này vừa rồi thật sự bị nụ cười tà mị của Sở Lạc hù dọa, nhưng sau khi thấy nàng lẩm bẩm một hồi, khí thế kiêu ngạo trước đó không biết vì sao thoáng cái đã bị dập tắt, hai người này cũng một lần nữa tăng thêm lá gan.
“Nha đầu chết tiệt, sau này mọi người đều phải lăn lộn trên đỉnh Bích Lạc này, ngươi ngoan ngoãn giao túi trữ vật cho chúng ta, về sau nếu ngươi bị người khác bắt nạt, không chừng hai huynh đệ chúng ta còn có thể giúp ngươi nói một câu, nhưng nếu ngươi không giao túi trữ vật ra, cũng đừng trách chúng ta đánh cho ngươi giao ra!”
“Còn muốn lăn lộn tiếp tục ở đây thì phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không lão tử thấy ngươi một lần đánh ngươi một lần!”
Sở Lạc cũng hạ giọng: “Dám đánh cướp trong Lăng Vân Tông, các ngươi không sợ đội tuần an ở gần đây sao?”
【Dựa theo vận khí của ký chủ bây giờ, chắc là đội tuần an không tới được.】
“...”
Một nam nhân trong đó cười nham hiểm nói: “Hai ngày nay chúng ta đã thăm dò rõ ràng lộ tuyến của đội tuần an, bọn họ sẽ không tới đây đâu.”
“Lão tử cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, mau giao túi trữ vật ra đây!”
“Vậy xem ra hiện tại chỉ còn một biện pháp...” Sở Lạc nhẹ nhàng nói, cúi đầu nhìn túi trữ vật bên hông mình, tay phải thì đưa vào, động tác chậm rãi rút ra một vật màu đen có hình dáng giống như trường côn giống như rút đao ra khỏi vỏ.
Thấy vậy, hai người kia cũng nghiêm túc liếc nhau một cái.
Chẳng lẽ người bọn họ gặp phải không phải là quả hồng mềm không có bối cảnh sao?
Nàng đây là muốn móc ra linh khí lợi hại gì sao?
Còn muốn tiếp tục cướp hay không?
Nhìn thấy bộ dạng của bọn họ hiển nhiên là bị hù dọa, Sở Lạc lại giả vờ hô: “Ta cho phép các ngươi chạy 39 mét, chờ vũ khí của ta móc ra xong, các ngươi muốn chạy thì đã muộn rồi!”
Hai nam nhân nhìn nhau, sau đó cùng nhau xông về phía Sở Lạc.
Liều mạng!
“Dũng mãnh như vậy à?!” Sở Lạc kinh ngạc than một tiếng, lập tức rút hẳn cái chổi vô dụng ra khỏi túi trữ vật, đánh về phía hai người đang xông lên kia.
Lúc đầu đúng là hai người kia bị ép lui lại hai bước, nhưng sau khi bọn họ phát hiện thứ Sở Lạc rút ra chỉ là một cái chổi, khí thế toàn thân lập tức thay đổi.
“Lại còn muốn dùng thứ này để hù dọa chúng ta, nha đầu chết tiệt, hôm nay ngươi xong rồi!”
Một người trong đó đột nhiên bắt lấy một mặt của cái chổi, muốn cướp vũ khí của nàng đi.
Mà Sở Lạc chỉ có một thứ có thể phòng thân như vậy, đương nhiên là cắn răng nắm thật chặt, giận dữ hét: “Hai đại hán vây chặt một thiếu nữ xinh đẹp nhỏ yếu bất lực, các ngươi còn biết xấu hổ không!!”
“Á, nha đầu chết tiệt này sức còn rất lớn đấy!”
Tên cướp chổi kia lập tức nháy mắt với người còn lại, người nọ hiểu ý, đột nhiên vọt tới phía Sở Lạc!
Thấy thế, Sở Lạc không chịu buông chổi ra, nhanh chóng chạy sang một bên, ngay cả người cầm chổi của nàng cũng bị kéo xoay một vòng.
Tình huống dường như có chút kỳ quái.
Đây không nên là sức lực của một nữ hài bình thường...