Mới 4 tuổi, cô ấy đã phải đứng trên ghế và học nấu ăn cho gia đình.
Đồ ăn bị cháy, mùi vị khó chịu, khi dọn ra thì nguội ngắt...chỉ cần một câu nói cũng là nguyên nhân khiến cô bị đánh.
Khi cha mẹ Khương cùng Khương Đào được ngồi ăn cơm ở trên bàn, thì cô ấy chỉ có thể bưng bát, ngồi xổm ở trong góc, im lặng đưa cơm vào miệng.
Trong bát không có thịt, chỉ có vài cọng rau xanh, chứng tỏ địa vị của cô trong gia đình.
Ai có thể ngờ rằng cái gọi là “may mắn” chính là muốn mạng của cô, hơn nữa sự tra tấn còn tàn nhẫn hơn nhiều.
Gắp một miếng thịt kho tộ béo ngậy, tôi đang định cho vào miệng thì đôi đũa liền bay ra ngoài, lúc này tôi mới nhớ ra đầu của mình đã không còn.
Nhưng những việc nhỏ nhặt này không thể làm khó được một người đường đường là thần nữ như tôi.
Tôi đưa tay gãi cái đầu không tồn tại của mình, vài mầm thịt non nhọn từ từ mọc ra từ thực quản trên vết chém ở cổ.
Mầm thịt non cực kỳ sắc bén, lúc tôi ném miếng thịt kho vào, chúng như hàm răng sắc nhọn xé nát miếng thịt rồi nuốt xuống bụng.
Tôi vô cùng hài lòng với bữa ăn, nhưng không hiểu sao sắc mặt của ba người nhà họ Khương lại vô cùng quái đản, vặn vẹo, Khương Đào thậm chí không chịu được mà nôn “ọe” ra sàn nhà.
Tôi lập tức ngừng ăn.
"Anh, lãng phí đồ ăn là không đúng, sao anh có thể nhổ ra ngoài như thế?
"Chẳng lẽ là việc ngồi ăn cơm cùng bàn với em khiến anh không vui sao?"
Giọng nói của tôi vẫn thân thiết như cũ nhưng lại lạnh lùng đến mức khiến Khương Đào không khỏi rùng mình.
"Tiểu Đóa, đừng tức giận, anh chỉ là... chỉ cảm thấy cơ thể có chút khó chịu thôi..."
Hắn ta lắp bắp nói còn trán thì chảy đầy mồ hôi.
Thấy tôi không nói gì, hắn ta thậm chí còn quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu nói hắn sai rồi.
Khương Đào là một người rất sạch sẽ, đặc biệt là về quần áo.
Mỗi buổi sáng hắn đều phải thay quần áo sạch sẽ, buổi tối lại ném cho Khương Tiểu Đóa giặt.
Ngay cả trong thời tiết mùa đông khắc nghiệt, Khương Tiểu Đóa vẫn phải ngâm tay trong nước lạnh, vò sạch quần áo bẩn của anh trai mình.
Có lần chỉ vì “bà dì” đến mà cô ấy đau đến mức không thể ra khỏi giường được nên chưa kịp giặt quần áo cho Khương Đào, mà cô đã bị hắn ta nắm tóc kéo ra khỏi giường lôi đến sân, dội thẳng một chậu nước lạnh lên đầu.