Ngày hè chói chang, Thương Ly Yên cả ngày cầm bút ký tên, hàng hóa lần đầu tiên mua so với cuộc nói chuyện với người bán hàng sau khi được chuyển đến thật sự rất xấu, lần thứ hai cô bắt đầu diên cuồng mua sắm, nào là đồ trang điểm, phụ kiện tóc, dây chuyền dài, áo khoác dài, thắt lưng, nội y, giày cao gót hở mũi của phụ nữ, tất cả mọi thứ từ đầu đến chân.
Sản phẩm mới vừa được đưa đến, cô liền dùng thử ngay lập tức, cảm thấy không thích hợp lập tức liên lạc với người bán đổi hàng hoặc là trả lại, thật may là lúc trước cô đã thỏa thuận với người bán hàng trước rằng hài lòng mới trả tiền, sau khi thu hoạch được rất nhiều thứ làm cho cô cảm thấy rất vui.
Chưa từng trang điểm qua, cô liền lên mạng mua sách tham khảo về tập luyện, cuối cùng, cô lựa chọn cách trang điểm trang nhã lịch sự.
Bởi vì, sau khi xóa sạch trang điểm, nhìn mình trong gương, cô cảm thấy trang điểm thành cái dạng xinh đẹp kia khuôn mặt giống như đang “hành nghề đặc biệt” (nghề đặc biệt không cần nói ra chắc mọi người cũng hiểu), ngay cả chính cô cũng chán ghét, tại sao Tĩnh Phi Phàm có thể thích được?
Chưa bao giờ đi qua giày cao gót, lần đầu tiên cô đi liền ngã lăn ra, cô thề cô phải học đi được giày cao gót.
Trải qua gần một tuần tập luyện, mặc dù gót chân bị trầy da, ít nhất những khổ cực của cô cũng đã được đền đáp.
Vào một ngày, bầu trời vẫn đang xám xịt, tờ mờ sáng cô đã rời giường thay quần áo, trang điểm.
Trước khi Tĩnh Phi Phàm đi làm, cô từ trong phòng đi ra, cố ý rạng ngời đến trước mặt hắn làm cho hắn kinh ngạc.
Tĩnh Phi Phàm kinh ngạc sao?
Đúng vậy, hắn kinh ngạc!
Thương Ly Yên vẻ mặt tinh xảo, đồ trang sức trang nhã viền mắt màu xanh càng thêm sáng ngời, đôi lông mi càng ngày càng dài được đánh mascara hơi vểnh lên, cô chớp chớp mí mắt càng thêm vẻ thùy mị, càng làm nổi bật lên vẻ xinh đẹp và quyến rũ của cô.
Cô mặc trên người một chiếc váy lụa cổ chữ V màu xanh đậm, càng làm nổi lên làn da trắng noãn như tuyết như ngọc của cô.
Chiếc váy được sử dụng vật liệu co dãn làm cho cô cảm thấy mềm mại và thoải mái khi mặc, chiếc cổ cắt hình chữ V hấp dẫn, thể hiện một bộ ngực tròn mềm mại và đầy đặn cùng với chiếc eo được cắt xén hoàn hảo làm lộ ra thân hình quyến rũ, cả người cô toát lên sự quyến rũ của một người phụ nữ, với động thái của cô, bông hoa bằng lụa màu trắng được điểm xuyết tại chân váy giống như đang đong đưa một cách chân thật, làm cho cô toàn thân dầy quyến rũ mà duyên dáng.
Chỉ tiếc, cổ áo của cô quá thấp, lại cố ý lắc lư đi tới trước người hắn, mang trên mặt nụ cười giống như hướng về phía hắn tuyên chiến.
Cô cũng không biết rằng cô sắp bị lộ hết ra!
Tầm mắt của hắn vừa đúng lúc có thể nhìn vào trong cổ áo của cô thấy hai bầu ngực no tròn tràn đầy sinh động, thông qua chiếc váy mềm có thể hiện rõ một khuông ngực đầy đặn với chiếc eo cao càng làm cho cô trông quyến rũ và hấp dẫn hơn.
Nhìn sơ lược qua vóc dáng của cô, nếu nói cô là một cô bé miệng còn hơi sữa, vậy thì quá khiêm nhường rồi.
Cô phát triển thật nhanh làm cho ham muốn của hắn rục rịch ngóc đầu dậy.
Hắn cảm giác bất kỳ người phụ nữ nào ngủ cùng với hắn so với cô còn thua kém xa.
Cô có sự tinh tế và quyến rũ của một người phụ nữ cũng có sự thanh khiết của một cô gái nhỏ, mà hai cái này kết hợp lại tạo thành một lực hấp dẫn chết người.
“Ăn mặc như vậy không thích hợp với cô” Tĩnh Phi Phàm giọng khàn khàn nói.
Thương Ly Yên nghe xong trong lòng đầy căm phẫn, cô cố ý vẫy vẫy một sợi tóc như sợi tơ màu đen, mùi hương thơm ngát của mái tóc pha trộn với mùi dầu gội đầu ngay lập tức tỏa ra trong không khí.
Cô cố ý ở trước mặt hắn õng ẹo làm dáng “Tôi cảm thấy tôi mặc như vậy không có gì không ổn.”
Tĩnh Phi Phàm nhanh như chớp nắm lấy cánh tay trắng như tuyết của cô “Tôi không cho phép.” Ánh mắt của hắn giận dữ đang nhìn trừng trừng vào cô.
Thương Ly Yên trong mắt thoáng qua một tia sợ hãi, cô muốn né ra, theo bản năng lui về sau một bước.
Hắn dùng lực ôm cô vào trong ngực không thả.
“Chú……Nhanh buông tôi ra!”
“Cô là giả không hiểu hay là thật sự không hiểu? Hiện tại an ninh không tốt, cô lại ăn mặc như vậy rõ ràng chính là làm cho người ta phạm tội.”
“Đó là đàn ông sức chịu đựng kém, tại sao toàn bộ có thể là do phụ nữ?” Cô không phục, không khỏi mở miệng phản bác.
“Lập tức đi thay đồ cho tôi, nếu không, tôi không cho phép cô ra khỏi cửa!” Tĩnh Phi Phàm nghiêm giọng nói.
“Tôi không đổi!” Thương Ly Yên quay qua quay lại trong ngực hắn, chính là không muốn nghe theo hắn “Tôi không phải là phạm nhân của chú, chú cũng không phải là chủ nhân của tôi, tôi không cần chú quan tâm nhiều như vậy!”
“Chị Trầm Trầm đem cô giao cho tôi, đối với tôi mà nói, Cô chính là trách nhiệm của tôi!”
“Chỉ là trách nhiệm sao?” Cô yếu ớt nhìn hắn một cái, nói nhỏ.
Hắn nghe được bởi vì đau lòng đột nhiên sửng sốt.
“Tôi căn bản cũng không phải là giao trái tim cho chú, cũng không cần chú phải có trách nhiệm đối với tôi.” Cô lạnh lùng cười một tiếng “Hiện tại tôi mặc như thế này chú phải trông chừng tôi, vậy nếu tôi ăn mặc mát mẻ hơn một chút sau đó kéo bạn học cùng đi ra ngoài dạo phố, không phải là chú sẽ giận dữ sao?”
Tĩnh Phi Phàm đáy mắt thoáng qua tức giận, chỉ cần tưởng tượngcô ăn mặc mát mẻ hơn một chút, hơn nữa còn cùng đàn ông khác đi ra ngoài, mặc dù, cô không chỉ mặt gọi tên là đàn ông nhưng hắn liền nhận định là người khác phái, nghĩ tới đây, hắn liền không thoải mái.
Hắn nắm chặt cổ tay cô, bất kể là có thể làm đau cô hay không.
“Tôi là người giám hộ của cô, không có sự cho phép của tôi, tôi thậm chí có thể trừ bỏ cho cô đi học ngoài ra không cho phép ra khỏi cửa.”
“Chú cố ý làm cho tôi chết đói sao?” Cô nhìn chằm chằm hắn.
“Cô sẽ không chết đói! Tôi sẽ bỏ thức ăn vào trong tủ lạnh cho cô, tùy cô ăn uống…..nếu cô còn sợ thiếu, tôi cũng có thể vì cô chuẫn bị ngày cơm ba bữa cộng điểm tâm thêm bữa đêm.”
“Không muốn! Tôi không muốn, tất cả tôi đều không muốn!” Cô bỏ qua sự đau đớn trên cổ tay, cố ý tức chết hắn “Tôi muốn cùng bạn học thân yêu ra ngoài chơi!”
Tĩnh Phi Phàm cố gắng khống chế tâm tình, sợ mình dùng sức một chút sẽ bóp nát cô.
Hắn tăng lực bóp mạnh cô, làm cho da của cô trở nên đỏ cô cũng không nói gì, còn cố ý muốn chọc giận hắn, hắn nên khen ngợi dũng khí của cô hay sao? Hay là nên nói cô cậy mạnh hành động ngốc đến đáng thương?
“Buông tôi ra…..Nhanh buông tôi ra, tôi còn muốn ra ngoài, tôi không thể tới trễ, có người còn chờ tôi.” Rõ ràng là cô không có hẹn ai, cô cũng nói như có thật.
Cô cố gắng giãy dụa, muốn dùng lực đẩy hắn ra xa một chút, lại không thể như ý muốn.
Tĩnh Phi Phàm nhìn cài miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của cô lúc mở lúc đóng nói ra những lời hắn không thích nghe, trong lòng có một suy nghĩ, hắn không cần phải nghe cô nói nữa.
Hắn làm cái gì?
Khi hắn nhanh chóng cúi đầu xuống, môi của cô bị hắn ngăn chặn, cô mới phát hiện ra hắn cứ như vậy hôn cô.
Hắn đang xâm phạm cô.
Cô cự tuyệt tiếp nhận, nhưng lại bị hắn kiềm chặt cổ tay cùng eo nhỏ nhắn, căn bản không có chỗ để trốn.
Vừa đυ.ng lên môi cô, biết rõ ràng là sai, thế nhưng hắn lại không muốn quay đầu lại……
Môi của cô vừa thơm vừa ngọt ngào làm cho hắn vẫn chưa thỏa mãn chỉ muốn trầm luân đi xuống.
Tĩnh Phi Phàm bá đạo mυ"ŧ chặt môi cô sau đó dùng đầu lưỡi của hắn ở trên môi cô bắt đầu chuyển động, hắn không ngừng tạo áp lực trên môi cô, muốn cô chủ động mở ra đôi môi đỏ mọng, Thương Ly Yên cũng không hợp tác, mím chặt môi.