Xoay mình, cô tỉnh táo mở mắt ra, nhìn lên bóng đen to lớn ở trước mặt, trong nháy mắt có chút hỗn độn.
Có cái gì đó ướt ướt dính vào……giống như đầu lưỡi……mυ"ŧ hôn đôi môi cô……môi của cô…….
“A……” Cô la to nhưng thanh âm bị hắn ngăn lại.
Cô hoảng sợ nhìn lên khuôn mặt to lớn của người đàn ông trước mặt, lòng lo lắng đề phòng, hốt hoảng luống cuống, không ngừng giãy giụa.
Tĩnh Phi Phàm vẫn chưa thỏa mãn buông cô ra, cô nhanh chóng cách xa hắn, hơn nữa mặt đề phòng nhìn chằm chằm hắn.
Hắn làm sao có thể đi vào?
Hắn vào khi nào, tại sao cô hoàn toàn không phát hiện.
Hắn mới vừa rồi là đang hôn cô sao? Hắn lại có thể nhân cơ hội này lén hôn cô.
Trong đầu của cô có một đống dấu chấm hỏi lớn, lại không có được đáp án chính xác.
Cô ảo nảo mình ngủ quá say, thậm chí hắn đi vào cũng không biết.
Không phải là hắn muốn lấy đi trinh tiết của cô chứ? Nếu cô ngủ giống như heo, không phải trinh tiết của cô tràn ngập nguy hiểm sao?
“Tôi mang quà sinh nhật tới tặng cho cô, mặc dù chậm chút nhưng chúc cô sinh nhật vui vẻ” Tĩnh Phi Phàm trong mắt ham muốn chưa hoàn toàn rút đi, ngay cả giọng nói của hắn cũng khàn khàn, hấp dẫn lại mê người.
“Tôi không cần!” Thương Ly Yên thẳng thắn từ chối.
“Quà đã đưa tôi cũng không muốn lấy lại. Cô tự mình giải quyết.” Hắn hờ hững nói.
“Chú vừa rồi không nên đối với tôi như vậy, chú không nên hôn tôi, nụ hôn đầu của tôi bị chú hủy hoại rồi!” Cô tức giận nói, ánh mắt vừa thẹn vừa tức, cái miệng nhỏ nhắn mím chặt.
Vừa nghe đến là nụ hôn đầu của cô, trong lòng hắn có chút thích thú, nhưng nghe giọng điệu không thân thiện của cô, đối với nụ hôn này canh cánh trong lòng, hắn lại nhịn không được liên tưởng, cô có hay không muốn đem nụ hôn này đưa cho người đàn ông khác?
“Là cô quyến rũ tôi.” Hắn đáy mắt mang theo ý vị sâu xa nói.
“Không thể nào!” Cô theo trực giác phản ứng, trong khi nói chuyện cơ thể khẽ run, thanh mâ cũng rất thanh thúy khẳng định.
“Cô ôm lấy tôi, không để cho tôi rời đi, miệng nói muốn tôi ôm cô.”
Gương mặt của cô nóng lên như lửa, hai tay áp vào má, bối rối và xấu hổ.
Cô mới vừa rồi quả thật có ôm đồ……
Cô cho là cái chăn…..Cô luôn thích đè lên chăn ngủ……Cô không biết là hắn……
Cảm giác ấm áp an toàn khi ngủ kia lại là hắn.
“Không chỉ có đôi tay cô ôm tôi, chân cũng đem kẹp chặt lại không chịu thả, cô nói, tôi làm thế nào rời đi?” Hai mắt hắn mang theo lửa tà nịnh, giọng nói hấp dẫn tràn đầy hứng thú khẽ hỏi.
Thương Ly Yên toàn thân nóng lên, gương mặt hồng lên giống như trái táo đỏ, căn bản là không thể phản bác.
Tĩnh Phi Phàm nhìn cô, đôi mắt tà ma khiến cô lạnh sống lưng.
Tròng mắt kia……Thật quái dị……
Toàn thân cô giống như có dòng điện chạy qua, rung động không ngừng.
Cô cũng không biết, Tĩnh Phi Phàm dùng đôi mắt của người đàn ông đối với người phụ nữ để nhìn cô.
Mặc dù cô mới tròn mười tám tuổi, nhưng cơ thể của cô đã trưởng thành khiến cho người ta thèm thuồng rồi, mời vừa rồi, khi hắn chạm vào cơ thể mềm mại của cô liền phát hiện ra rồi. Cho tới nay, hắn vẫn bị tuồi của cô lừa gạt, bị thói quen ăn mặc nhẹ nhàng, rộng thùng thình lừa gạt. Thật ra thì, cô đã phát triển khiến thánh nhân cũng muốn làm phàm nhân rồi.
“Chú……Chú đi ra ngoài!” Thương Ly Yên sợ hãi dùng hai cánh tay ôm thật chặt bản thân.
Ánh mắt của cô giống như đem hắn biến thành tội phạm cường bạo tàn ác…..
Dù Tĩnh Phi Phàm có ham muốn mạnh như thế nào cũng ngay lập tức biến mất không một dấu vết.
“Về sau, trước khi ngủ nhớ khóa cửa.” Hắn nặng nề nói.
“Chú thề về sau không bao giờ lấy chìa khóa dự phòng để mở cửa của tôi, nếu không tôi có khóa cửa cũng có ích được gì?” Cô nói lên những bất bình trong lòng.
“Tôi có thể đưa chìa khóa dự phòng kia cho cô.”
“Vậy thì đưa cho tôi.”
“Để ở trong phòng tôi, cô muốn cùng tôi đi lấy sao?”
“Không…….Ngày mai chú để trên bàn cho tôi.”
“Chờ tôi một chút, tôi lập tức đưa cho cô, để tránh tôi quên, cô sẽ cho rằng tôi đang lừa cô.” Tĩnh Phi Phàm nói xong xoay người đi ra khỏi phòng cua cô.
Cô ngồi trên giường chờ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa.
Một lát sau hắn quả thật giữ chữ tín đem chìa khóa dự phòng đưa cho cô. “Đi ngủ sớm một chút.” Hắn giúp cô khóa trái cửa, đóng cửa lại, sau đó rời đi.
Thương Ly Yên nắm chặt chìa khóa dự phòng, tự nói với mình, cô muốn giấu kỹ, phòng của cô không thể để hắn tùy tiện đi vào.
Hắn thiếu chút nữa liền xâm phạm cô……
Mặc dù nụ hôn này cảm giác cũng không tệ lắm nhưng……Hắn chính là không nên hôn cô.
Cái miệng của hắn không biết hôn qua bao nhiêu người phụ nữ, không biết có sạch sẽ hay không……
Nghĩ tới đây, sắc mặt cô đại biến, lập tức từ trên giường nhảy xuống chạy vào phòng tắm bắt đầu đánh răng.
Cô muốn đem vi khuẩn trong miệng đánh sạch sẽ……
Nụ hôn của một kẻ hào hoa, cô tuyệt đối không thích.
Thương Ly Yên mỗi ngày đi học đều đem chìa khóa dự phòng theo bên người, hơn nữa chỉ cần ra khỏi cửa hay vào phòng nhất định sẽ khóa chặt cửa phòng.
Cô sẽ không để cho hắn có cơ hội.
Về phần quà sinh nhật hắn đưa, cô nhìn cũng không nhìn liền trực tiếp quăng vào thùng rác, nhưng hôm sau tan học trở về, tầm mắt của cô rơi vào hộp quà xinh đẹp trong thùng rác kia. Nói thật, thấy thùng rác lại liếc mắt thấy hộp quà màu hồng cũng hơi tò mò.
Cuối cùng Thương Ly Yên nhặt lên, vừa mở ra nhìn, là một cái vòng tay, phía trên tỏa sáng lấp lánh thủy tinh Swarovski làm cho cô lập tức yêu thích không dứt.
Nhưng mà, vật này là hắn tặng! Cô cũng không muốn nhận đồ hắn tặng.
Nhưng mà, vật này xem ra giá trị rất lớn, vòng tay bằng vàng làm rất đẹp làm cho cô yêu thích không muốn buông tay, không vứt bỏ được.
Cuối cùng cô đem để vào trong hộp, quyết định lấy.
Không cần đeo trên tay cho hắn thấy, để làm kỷ niệm là tốt rồi, dù thế nào đi nữa cũng không biết hắn có để ý hay không, nếu hắn không thấy sẽ cho rằng vứt bỏ. Cô tự nói với mình như vậy.
Tĩnh Phi Phàm không còn đối với những người phụ nữ tự tìm tới ai cũng không từ chối nữa rồi, vị giác của hắn đã thay đổi, cảm giác cũng thay đổi, cũng sẽ không khơi mào để phụ nữ chú ý.
Nếu không phải không muốn đυ.ng tới Thương Ly Yên, hắn cũng sẽ không tìm những người phụ nữ giống như cô để lên giường.
Hắn cứ theo lẽ thường trêu hoa ghẹo nguyệt, trái ôm phải ấp, mà những người phụ nữ mà hắn tìm đến đều muốn dính lấy hắn không buông.
Nhưng hắn vẫn không thay đổi nguyên tắc ban đầu, không để cho bất kỳ người phụ nữ nào qua đêm trên giường của hắn.
“Em không muốn đi…..Chúng ta lại làm một lần nữa…..Em có thể làm cho anh vui vẻ……” Thanh âm giống như Thương Ly Yên của Ngả Mễ tiếp tục dây dưa trên giường không chịu đi, dùng đầu ngón chân nhẹ nhàng gãi trên đùi hắn, trêu chọc hắn. Ngả Mễ là có dã tâm. Tin tức Tĩnh Phi Phàm không để cho phụ nữ qua đêm trên giường cô ta đã sớm biết, mà nếu có phụ nữ có thể ở lại qua đêm trên giường hắn tuyệt đối là tin tức lớn.
Ngả Mễ lấy hết sở trường hết sức quyến rũ hắn muốc đem hắn vây ở trên giường cả đêm, bởi vì, cô muốn leo lên hắn, chim sẻ biến phượng hoàng, muốn thoát khỏi hình ảnh gái điếm, thay da đổi thịt biến thành quý bà, trở thành vợ của giám đốc kinh doanh.
“Phàm……” Đôi tay cô ta di chuyển lên xuống nam căn to dài của hắn “Em sẽ làm cho anh thật vui vẻ……” Cô ta mở lớn miệng, ngậm vào đỉnh đầu to lớn của nam căn, dùng đầu lưỡi liếʍ láp, hai tay nhẹ nhàng cầm ở dưới, ngón tay nhẹ nhàng ma sát hai túi tròn nhỏ mềm dưới nam căn.
Tĩnh Phi Phàm nhắm hai mắt, hưởng thụ sự vuốt ve của cô ta.