Quyển 1 - Chương 48: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Tô Tinh tìm chổ nước cạn, tiến vào trong hồ.

Nước trong hồ trong vắt, có thể nhìn thấy trầm tích cùng cây thuỷ sinh bên dưới.

Những loài thực vật thuỷ sinh bao quanh Tô Tinh, làm thành một hàng rào tự nhiên, giúp bé không vô tình bị dòng nước chảy chậm trong hồ cuốn vào khu vực nước sâu.

Tô Tinh dang rộng đôi cánh rơi phịch trên mặt nước, đem nước bắn lên người mình, cố gắng làm ướt lông vũ càng nhiều càng tốt.

Con rồng đen ở bên cạnh tiến vào trong nước, nước trong hồ bao phủ bàn chân nó, sóng nước do Hắc Long tạo ra đem Tô Tinh đẩy lên trên thực vật thuỷ sinh.

Tô Tinh không kịp đề phòng cùng thực vật thuỷ sinh tiếp xúc gần: “?”

Liền rất mờ mịt.

Tô Tinh quyết định trả thù trở lại.

Bé ngọt ngào gọi mẹ Rồng Đen, lúc Hắc Long cúi đầu về phía mình liền đột nhiên vỗ cánh tạt nước vào mặt Hắc Long ma ma.

Báo thù thành công, Tô Tinh cao hứng kêu pi pi.

Những giọt nước theo khe giữa các lớp vảy chảy xuống, Hắc Long mở to đôi mắt hoàng kim, tò mò mà nhìn tiểu mao cầu.

Lông đầu của cục lông nhỏ đều ướt, sau khi bị ướt lông có màu đậm hơn màu ban đầu rất nhiều, cái này làm cho bé trông như một tiểu mao cầu thay đổi màu sắc, cực kì đáng yêu.

Hắc Long biết tiểu mao cầu đang chơi đùa với mình.

Quả bóng lông nhỏ trông rất vui vẻ sau khi hất nước làm ướt mặt nó.

Tiểu mao cầu thích nước.

Con rồng đen nằm xuống nhúng đầu vào nước.

Nước ở hồ quá cạn, không thể nhấn chìm toàn bộ đầu của nó, mắt và đỉnh đầu hoàn toàn lộ trên mặt nước.

Một đôi đồng tử vàng rực nhìn chằm chằm vào bé không chớp mắt từ trên mặt nước, như thế bé đang bị con cá sấu nhìn chằm chằm.

Tô Tinh không hề cảm thấy sợ hãi, bé chỉ có một loại dự cảm không lành.

Quả thực dự cảm của bé không hề sai, Hắc Long lắc đầu dữ dội, tạo ra sóng nước bắn tung toé, nếu làn sóng nhỏ đó có thể xem là nước bắn tung toé.

Tô Tinh mở to mắt nhìn làn sóng cao hơn cơ thể lao về phía mình.

Bé sợ đến mức dang rộng đôi cánh muốn bay lên nhưng sóng ập đến quá nhanh, chưa kịp rời khỏi mặt nước bé đã bị sóng đánh tới chụp trở về trong nước.

Hắc Long ngừng vung nước, nhìn tiểu mao cầu nhỏ với đôi mắt sáng ngờ, chờ mong nhìn phản ứng của bé.

“….”

Tô Tinh vẫn đang duy trì tư thế dang rộng đôi cánh, từ trong miệng phun ra một ngụm nước.

Lông chim toàn thân ướt đẫm, dính chùm chùm mà treo trên người, từng chùm từng chùm đều đang nhỏ nước, bây giờ muốn bay cũng chẳng bay nổi.

Cũng không cần tắm rữa, đã tẩy thật sạch sẽ, lỗ tai dường như sắp chảy nước ra ngoài.

“Grừ?”

Con rồng đen thắc mắc tại sao tiểu mai cầu vì cái gì bất động.

Hắc Long đem đầu để sát lại, ngửi thấy mùi gà nồng nặc trên người tiểu mao cầu ướt như chuột lội, nó dừng lại một chút vươn móng vuốt khẽ chạm vào mõm cục lông nhỏ.

“Pi pi pi!”

Tô Tinh há mồm điên cuồng mổ.

Giúp Hắc Long cạo gió trên vảy.

Một tiếng kêu lớn và dài truyền đến từ phía bên kia hồ.

Sau tiếng kêu vang lảnh lót này, tất cả chim hót trên bờ hồ và trong rừng đều ngừng lại, trong phút chốc mọi thứ đều im lặng.

Tô Tinh không hề có ý thức lại, vùi đầu vừa kêu pi pi vừa điên cuồng mổ.

Hắc Long đột ngột ngẩng đầu, nhặt tiểu mao cầu bồng bềnh trong nước, dang rộng đôi cánh bay về phía hang rồng trên vách đá.

Bên tai là tiếng xé gió, Tô Tinh cắn vảy trên móng vuốt Hắc Long, ngơ ngác chớp chớp mắt.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Tại sao Hắc Long ma ma lại đột nhiên mang bé đi? Còn bay đến nhanh như vậy?

Bé nhớ đến vừa rồi hình như nghe được tiếng kêu của con gì đó, cực kỳ to lớn, lực xuyên thấu rất mạnh, như là ẩn chứa lửa giận cực hạn.

Hơn nửa sau tiếng kêu vang đó bé không còn nghe được bất kì tiếng kêu nào của loài chim khác, tất cả loài chim đều trở nên im lặng.

Phản ứng này thật kỳ quái, thậm chí còn không phải phản ứng khi gặp thiên địch.

Trước đây khi mẹ Rồng Đen bay qua rừng rậm, các loài chim sẽ nhanh chóng ẩn nấp và phát ra tiếng kêu thê lương, thô ráp, đây là tiếng kêu báo động nhằm nhở các loài cùng nhau tìm nơi trú ẩn.

Chẳng lẽ….nó là con quái vật còn đáng sợ hơn cả loài rồng? Tất cả loài chim đều sợ đến mức không dám kêu.

Đó rốt cuộc là quái vật khủng bố gì vậy, ngay cả mẹ Rồng Đen cũng không dám chiến đấu với nó, phản ứng đầu tiên chính là mang bé chạy.

Tô Tinh khẩn trương mà ôm chằm lấy chân rồng.

Chạy mau, chạy mau, có quái vật.

Hắc Long bay trở về hang rồng, dùng thân mình chặn cửa hang động, khẩn trương nhìn tiểu mao cầu lông ướt dầm dề trong móng vuốt.

Tô Tinh rút thân thể vào móng vuốt Hắc Long ma ma.

Cuối cùng bé cũng hiểu tại sao mẹ Rồng Đen không bao giờ đến hồ săn mồi, cũng không dẫn bé đến khu rừng rậm bên kia, hoá ra ở đó có quái vật đáng sợ.

Ô ô, bé không bao giờ đề nghị ra hồ bắt cá nữa, về sau bé sẽ tránh xa nơi đó.

Sau khi Tô Tinh cọ xong má trái lại cọ cọ má phải, đem toàn bộ nước trên mặt cọ vào móng vuốt Hắc Long.

Nhìn thấy cục lông nhỏ ở rất gần mình, Hắc Long mới yên tâm chủ động duỗi móng vuốt ra xoa xoa bé.

Hôm nay thời tiết rất tốt, nắng chói chang, chỉ cần phơi nắng trong thời gian ngắn là có thể sấy khô lông tiểu mao cầu.

Nhưng Hắc Long lại không muốn mang cục lông nhỏ ra ngoài phơi nắng vào lúc này.

Nó há mồm phun lửa, dùng nhiệt độ để làm sấy khô lông tiểu mao cầu.

Những chiếc lông vũ bị ướt biến thành chùm lông gai, sau đó nhanh chóng biến từng sợi lông nhỏ mềm mại xoã tung.

Tô Tinh vẫy bộ lông xù xù mềm mại của mình và trèo lên móng vuốt của Hắc Long.

Bé muốn bò đến trên vai Hắc Long ma ma, xem xem quái vất phía rừng cây đối diện có đuổi đến không.

Hắc Long ngăn tiểu mao cầu lại, đem bé đưa vào chiếc xe mui trần, từ trong yết hầu nó phát ra tiếng gầm nhẹ nhịp nhàng, ý đồ ru ngủ tiểu mao cầu.

“Chíp?”

Ơt cửa hang động xem cũng không được sao?

Tô Tinh nghe được tiếng gầm nhẹ nhịp nhàng của mẹ Rồng Đen, mạc danh liền cảm thấy Hắc Long ma ma nằm ngoài cửa hang nhìn chằm chằm mình, trong cổ họng phát ra tiếng ngân nga, cực kỳ giống bố mẹ đang kể câu chuyện cổ tích khủng bố doạ tiểu hài tử đi vào giấc ngủ.

Trước giờ chưa từng có ai kể chuyện cho bé trước khi đi ngủ, Tô Tinh phối hợp chui vào trong chăn, chỉ để lộ cái đầu nhỏ, chăm chú lắng nghe.

Bé đoán rằng trong câu chuyện của mẹ Rồng Đen kể, có một con quái vật khổng lồ đáng sợ sống trong khu rừng phía bên kia hồ, nó sẽ bắt tất cả tiểu ấu tể không ngủ vào ban đêm và ăn thịt chúng!

Quá khủng khϊếp.

Tô Tinh đem miệng cũng rút vào trong chăn.

Nhưng bây giờ là ban ngày, mặt trời vẫn còn trên cao, chẳng lẽ quái vật cũng có thể mang những đứa con non ban ngày không ngủ cũng bắt đi sao?

Có lẽ bởi vì tiếng gầm trầm thấp của Hắc Long ma ma có ma lực nào đó hoặc có thể vì dọn dẹp hang động trước đó quá mức mệt mỏi nên Tô Tinh thực sự chìm vào giấc ngủ.

Hắc Long ở bên cạnh Tô Tinh cả ngày, không hề rời đi một giây phút nào, cho dù đàn thú di cư có quay trở lại rừng rậm cũng không ra ngoài săn mồi.

___

Lúc Tô Tinh tỉnh dậy mặt trời ngày hôm sau cũng đã loá dạng, tia nắng đầu tiên chiếu vào hang rồng.

Bé mờ mịt bước ra khỏi mai giáp xác, có chút không phân rõ thời gian.

Bé đây là….ngủ cả một ngày à?

Julyyy: đoán xem ai sắp xuất hiện nào?