Quyển 1 - Chương 27: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Từng con rồng bò trên vách đá, rồng trong hang động không ngừng rít gào đe doạ, cố xua đuổi chúng đi.

Quyết liệt hơn nữa, một số con rồng sẽ lao thẳng vào hang động và chiến đấu với con rồng bên trong.

Ngay cả trong tình huống hỗn loạn này chúng nó cũng sẽ không tìm nhầm mục tiêu.

Bạch long đoạt trứng bạch long, hồng long đoạt trứng hồng long.

Không chỉ cướp trứng, chúng còn muốn cướp hang động.

Hắc Long lao ra khỏi hang động liền đυ.ng phải vài con rồng khổng lồ đang bay về hướng hang động bên dưới.

Những con cự long này có kích thước khổng lồ, tứ chi cường tráng, móng vuốt sắc nhọn, chúng nó đều muốn chiếm cứ hang động tốt nhất.

Là con Hắc Long cuối cùng trên thế giới này, rồng đen đã mất đồng loại từ lâu và cũng không có con rồng nào sẽ tranh đoạt con non của nó (ngay cả khi đồng loại còn sống chúng cũng sẽ không cướp đoạt tiểu ấu tể một thân đầy lông vũ của nó.)

Nhưng hang động của nó là hang động gần dung nham nhất, có sức hấp dẫn khó có thể kháng cự đối với loài rồng.

Hắc Long không cho phép bất kỳ con rồng nào đặt chân vào hang động của nó hay làm thương tổn đến tiểu mao cầu trong hang.

Con rồng đen lao vào những cự long to lớn kia, một chọi một đám nhưng không hề rơi vào thế hạ phong.

Trong khi con rồng đen đang chiến đấu cùng mấy con rồng khổng lồ kia, một con rồng có kích thước trung bình gần như hoà lẫn vào vách đá đang yên lặng bò vào hang động phía dưới kia.

Vừa tiến vào hang động, màu vảy của nó liền biến hoá theo môi trường xung quanh, từ đỏ sậm chuyển sang đen.

Đây là một con rồng tắc kè hoa.

Tô Tinh nghe được hơi thở nặng nề và tiếng một cái đuôi dài dày kéo lê trên mặt đất.

Có rồng tiến vào à?

Đôi mắt Tô Tinh căng thẳng mở to, bé nhìn lén qua khe hở trên tấm da thú.

Bé không thể nhìn thấy thứ gì nhưng có thể cảm nhận được một sinh vật khổng lồ nào đó đang đến gần mình.

Tô Tinh nín thở đứng yên, không dám cử động.

Bé cho rằng mình không phát ra bất kỳ âm thanh gì nhưng thực ra tim bé đang đập rất nhanh, nếu đủ ánh sáng có thể nhìn thấy toàn thân bé đang co rút, ngực phồng lên nhịp đập của trái tim.

Kẻ xâm nhập nhạy bé đã phát giác ra âm thanh thuộc về sinh mệnh cùng với mùi hương bất thường.

Một phần lớn mùi hương mà nó ngửi được đến từ Hắc Long mãnh mẽ uy nghiêm đến mức khiến con rồng xâm nhập run rẫy, chỉ là đặt chân lên lãnh địa của Hắc Long cũng khiến nó khϊếp sợ.

Nhưng mùi hương thuộc về Hắc Long còn trộn lẫn một chút mùi hương mỏng manh rất đặc thù, chính là mùi hương này hấp dẫn nó bò vào nơi đây.

Mùi hương kia vô cùng ngọt ngào dụ hoặc, làm con rồng tắc kè bông chảy nước dãi ba thước.

Con rồng tắc kè hoa tiến gần chiếc mai, từ từ cúi đầu, giơ móng vuốt tóm lấy tấm da thú tai dài đang bịt kín cửa mai rồi lôi ra.

Không có rào cản, tiểu mao cầu trong mai nhanh chóng lộ ra trước mặt nó.

“Pi, pi pi__pi pi___”

Tô Tinh chạy về phía đống lọ bên kia, vừa chạy vừa kêu cứu.

Hắc Long bên ngoài nghe được âm thanh, đột nhiên thay đổi phương hướng, phóng về phía hang động.

Mấy con cự long ngăn trước mặt nó, không cho nó rời đi.

Những con rồng khổng lồ này đều được bao phủ bởi màu sắc máu tươi phun ra, nhưng điều này lại chỉ khơi dậy sự hung hăng trong chúng, chúng muốn chiến đấu với Hắc Long đến khi một mất một còn.

Kẻ xâm nhập giơ móng vuốt thăm dò vào chiếc mai.

Móng vuốt của nó nhỏ hơn một nửa so với móng vuốt của mẹ rồng đen, nó có thể từ hai bên hông của chiếc mai nhét vào hai cái móng vuốt.

Tô Tinh đứng trên chiếc chiếc lọ vỏ hạt trong cùng , dùng sức đẩy chiếc lọ phía trên khiến nó lăn xuống đập vào móng cuốt sắc nhọn đang mò mẫm bên trong mai.

Móng vuốt bị đập trúng vô thức thu về nhưng lại nhanh chóng duỗi vào.

Tô Tinh sợ hãi rụt về phía sau.

Nhưng bé cũng đã nhìn ra, kẻ xâm lấn không có cách nào đem toàn bộ bàn chân tiến vào trong mai, mà móng vuốt của nó cũng không đủ dài, sờ không đến vị trí của bé.

Chỉ cần bé trốn trong chiếc mai không ra ngoài, kiên trì đến khi Hắc Long ma ma trở về là ổn thôi.

Hắc Long ma ma chắn chắc sẽ quay lại đúng không?

Tô Tinh trong lòng thầm cầu nguyện.

Chẳng bao lâu, bé nhìn thấy móng vuốt của kẻ xâm nhập rút trở về, không hề duỗi vào bên trong nữa.

Trước khi bé có thể thở phào nhẹ nhõm, bé nghe thấy âm thâm răng rắc phát ra từ phía trên.

“?!!”

Tô Tinh kinh hãi ngẩng đầu, kẻ xâm lấn muốn cắn xuyên qua chiếc mai.

Đây là mai của loài giáp xác, nhất định không thành vấn đề đi?

Răng rắc—

Tiếng nứt vỡ vang lên.

Trên thực tế lực cắn của con rồng lớn hơn nhiều so với độ cứng của chiếc mai giáp xác.

Một mãnh màu trắng rơi xuống, Tô Tinh cùng kẻ xâm nhập chạm mắt nhau.

Rồng tắc kè hoa cúi đầu, thẻ ra chiếc lưỡi dài hoàn toàn bất đồng với những con rồng khác.

“Pi pi pi pi!”

Tô Tinh sợ hãi hét lên, một cổ năng lượng nhiệt lượng hội tụ trong thân thể, cuối cùng phun ra khỏi miệng bé.

Ngọn lửa màu cam rực rỡ phun ra, chiếu sáng bừng hang động cũng tựa hồ doạ sợ kẻ xâm nhập.

Rồng tắc kè hoa lắc đầu, vội vàng lùi lại, thân hình vẫn đen tuyền nhưng vảy trên mặt đã chuyển sang màu cam.

Một nửa là bị đốt cháy, nửa còn lại tiếp thu hoàn cảnh cùng ánh sáng mà tự động thay đổi màu sắc.

Nhưng cái lưỡi dài của nó gần như bị nướng chín.

Ngọn lửa không tồn tại được bao lâu liền tắt ngúm.

Tô Tinh thử phun lần nữa nhưng phát hiện phun không ra, bé nhanh chóng chạy đến cửa hang khi kẻ đột nhập vẫn còn chưa phản ứng lại.

Chỉ cần đến nơi đó….

Một thân ảnh đột nhiên lao đến, dùng móng vuốt mãnh mẽ tóm lấy Tô Tinh cố định tại chổ.