Quyển 1 - Chương 14: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Mặc dù bé đã thành thạo kỹ năng mới nhưng bé không có ý định sử dụng nó lại, bé muốn ngủ một cách bình thường.

Đúng rồi, trước kia Hắc Long ma ma cũng không mở mắt khi ngủ. Tại sao đêm qua….

Có phải để canh phòng?

Nếu là canh phòng, bé nghĩ mình nên đảm nhận trách nhiệm này.

Dù sao ban ngày bé cũng ở trong mai, không có việc gì để làm ngoại trừ ngắm cảnh, ăn rồi ngủ.

Ngủ đủ giấc vào ban ngày thì mở hai mắt thức canh vào ban đêm cũng dễ thôi.

Tiếng nước chảy ào ào từ bên ngoài truyền vào.

Ngoài ra còn có tiếng vật nặng rơi xuống nước, chắn lại dòng nước đang chảy siết.

Tô Tinh ngậm hạt dưa trong miệng, đi đến cửa hang, vừa gõ cửa vừa nghiêng đầu, một mắt nhìn xuống.

Bé thấy một dòng sông rộng lớn nắm phía trước đàn thú di cư, nước chảy xiết.

Con thú có sừng đầu đàn đang uống nước.

Thời gian trôi qua, dã thú kéo đến càng ngày càng nhiều, chúng lao về phía trước ép con thú phía trước xuống nước.

Một số thú có sừng bị đẩy rơi vào dòng nước, chúng vùng vẫy trong nước cố gắng trèo lên bờ.

Một số thành công, một số thất bại.

Bất kể có thành công hay không khi một đàn thú vẫn đang liên tục từ phía sau ập đến, tất cả đều sẽ bị ép xuống nước.

Dưới dòng sông có một bóng đen khổng lồ đang lao đến.

Đó là cái gì?

Tô Tinh vươn đầu ra, vỏ hạt dưa đang nhai trong miệng rơi xuống.

Tuy nhiên, trước khi bé có thể nhìn rõ, Hắc Long đã đưa bé qua sông.

Nó không tiếp tục bay về phía trước nữa mà đổi hướng bay ngược dòng sông, chọn một nơi có nước trong vắt hạ cánh.

Hắc Long đặt mai xuống cúi đầu uống nước.

Tô Tinh nghĩ tới cái bóng đen không rõ dưới nước, chui ra khỏi cửa, đứng trên cái mai, nhìn về phía hạ lưu.

Bé nhìn thấy một con thú có sừng đang chết đuối, chỉ còn một chóp đầu và chiếc sừng dài nhô lên khỏi mặt nước, nó cứ vùng vẫy hướng vào bờ, cố gắng lêo vào.

Nhưng nó càng vùng vẫy, thì càng rời xa bờ, một lúc sau, nó đã bị đẩy đến giữa sông.

Không! Nó không phải đang đuối nước!

Có cái gì đó dưới nước cắn nó! Nó đã bị kéo ra giữa sông!

Máu đỏ tươi từ trong nước lan ra, thú sừng dần dần không còn vùng vẫy nữa, hoàn toàn bị kéo xuống dưới nước.

Tô Tinh: “!!!”

Có quái vật trong nước!

Tô Tinh quay đầu nhìn con Hắc Long đang uống nước bên cạnh, đang định nhắc nhở mẹ cẩn thận thì lại nhìn thấy bong bóng nổi lên từ mặt nước, một bóng đen hiện ra.

“Chϊếp!”

Hãy tránh xa dòng sông!

Tô Tinh còn chưa kịp nói xong, Hắc Long đã lao xuống nước, tia nước bắn trúng Tô Tinh đang ở bên cạnh.

Trong nháy mắt biến thành "con chuột lội", Tô Tinh cũng không thèm vẫy nước trên người, vội vàng nhìn xuống dòng sông.

Hắc Long hoàn toàn lao xuống sông, có thể nhìn thấy một bóng đen khổng lồ bên dưới dòng nước, thỉnh thoảng đôi cánh hoặc cổ rồng đen sẽ nhô lên khỏi mặt nước, cái đuôi dài quét dưới nước làm xáo trộn cát trong khu vực này.

Tô Tinh lo lắng đến mức chạy tới chạy lui trên bờ sông.

Nghĩ đi nghĩ lại, bé cảm thấy nếu mình đi xuống chỉ có thể gây thêm hỗn loạn.

Không, bé thậm chí còn không có cơ hội gây ra rắc rối.

Với kích thước của mình, ngay khi rơi xuống nước bé chắc chắc sẽ bị dòng nước cuốn trôi.

Dường như hàng thế kỷ đã trôi qua hoặc có thể chỉ trong một khoảnh khắc, mặt nước yên tỉnh trở lại, con rồng đen trồi lên từ trong nước.

Nó đang ngậm một con quái vật màu đen khổng lồ trong miệng, hàm răng sắc nhọn đâm sâu vào lớp da con quái vật, máu không ngừng phun ra.

Nước sông trên người Hắc Long chảy xuống từ đầu, con ngươi thẳng đứng màu vàng kim mở ra dưới màn nước, đôi mắt lạnh lùng hung hăng.

Hắc Long kéo con cá lên bờ.

Khi nó nhìn tháy quả cầu lông ướt đẫm, lông vẫn còn nhỏ nước đứng trên bờ, trong con ngươi thẳng đứng hung dữ của nó hiện lên chút tội lỗi.

Ném con cá lạ sang một bên, rồng đen duỗi móng vuốt đỡ quả cầu lông nhỏ, há miệng, một ngọn lửa xanh lướt qua quả bóng, gây ra sóng nhiệt mà không mà không chạm vào lông bé.

Thấy Hắc Long không bị gì, Tô Tinh mới thở phào nhẹ nhõm, mùa đông lạnh mà còn ướŧ áŧ cả người, bé vội vàng lắc lắc đầu để nước trên người rơi ra.

Một lượng lớn giọt nước bắn lên mặt Hắc Long, con rồng đen thậm chí không chớp mắt mà tiếp tục phun lửa để làm khô quả bóng lông.

Cơ thể Tô Tinh tràn ngập hơi nước.

Còn khá thoải mái.

Sau khi ngọn lửa làm khô lớp lông trên người, Tô Tinh giẫm lên móng vuốt con rồng đen rồi trèo lên vai nó nhìn con cá lạ được đưa lên bờ.

Con cá kỳ lạ toàn thân gồ gề, đuôi dài dày mạnh, cả đuôi và lưng đều có gai giống như đá, đầu và miệng cực kỳ to lớn, trong miệng mọc đầy những chiếc răng sắc nhọn so le.

Chỉ cần nhìn bộ dáng của nó, Tô Tinh có thể tưởng tượng ra khung cảnh nó lẻn trong nước, lặn lẽ đến gần con thú uống nước trên bờ sông, sau đó nhảy ra cắn vào cổ con thú rồi kéo xuống nước.

Có lẽ đây chính là điều mà con cá này muốn làm.

Nhưng rất rõ ràng nó chọn sai mục tiêu tấn công.

Khi nó coi Hắc Long là con mồi và tiến đến gần, con rồng đen cũng coi nó thành bữa ăn cho mình.

Trong cuộc đọ sức giữa con mồi và thợ săn, Hắc Long đã giành thắng lợi.

Kết quả cuối cùng là Hắc Long đã xuất sắc giành được phần ăn.

Tuy nhiên, Hắc Long không bắt đầu ăn ngay mà đi vòng quanh khu rừng trước, dừng lại dưới một cái cây nào đó, rồi bắt đầu đào hố.

Rất nhanh, nó từ trong hang tóm lấy một con thú tai dài màu trắng như tuyết, không thèm nhìn vứt nó ra ngoài, tiếp tục đào ra một đống hạt và thân cây, sau đó mang chúng quay trở lại dỗ Tô Tinh.

Hắc Long nhét thức ăn vừa thu thập được vào từ con thú tai dài nhét chúng vào mai, sau đó củng củng Tô Tinh chui vào, rồi bắt đầu cắn con cá lạ và thưởng thức nó.

Tô Tinh cảm thấy rất phức tạp khi nhìn thấy các loại hạt khô và thân cây nằm rải rác trong mai.

Trên thực tế, kho thóc này đã đủ cho bé dùng trong thời gian dài, nhưng Hắc Long vẫn cứ quyết tâm tìm thức ăn mới nhét vào mỗi ngày.

Có lẽ hôm qua mẹ rồng biết bé không thích củ màu xanh, hoặc có thể mẹ nghĩ rằng bé không thích ăn củ nữa.

Thật khó để tìm thực phẩm trong mùa này.

Vì vậy, mẹ Rồng Đen đã chọn đào thẳng vào hang ổ của con thú tai dài.

Chỉ có nơi ở của con thú tai dài mời có.