Quyển 1 - Chương 11: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Thân mai lắc lư trong chốc lát rồi ổn định lại, Tô Tinh lắc đầu từ trong chăn bò dậy, ngơ ngác đi về cái lỗ nhỏ bên hông.

Tiếng đập cánh trong không khí truyền đến từ phía trên, Tô Tinh rất quen thuộc với âm thanh này, bé đã đứng trên sừng Hắc Long vô số lần, bay qua bay lại giữa cánh rừng rậm và hang rồng.

Và bây giờ, Hắc Long đã đưa bé và vựa lúa rời khỏi hang ổ.

Chuyến đi này sẽ đi về đâu?

Tiếng vó thú giẫm lên mặt đất đột nhiên trở nên to và nhanh hơn.

Chúng dường như sợ hãi bởi điều gì đó và bắt đầu bỏ chạy, tất cả các loài đều vắt chân lên cổ mà chạy.

Trong lòng Tô Tinh có suy đoán.

Bé thò đầu thông qua lỗ nhìn ra phía ngoài.

Bên dưới là một khu rừng ảm đạm và một đoàn thú di cư bất tận.

Bầy thú phát hiện ra Hắc Long khổng lồ phía trên đang gầm lên, điên cuồng chạy thục mạng, mặt đất rung chuyển và bụi bay mù mịt.

Nhưng dù có hoảng sợ đến đâu cũng không bỏ chạy tứ tán mà hổn loạn chạy nhưng đội hình không thay đổi.

Nó chỉ thay đổi từ dòng sông thú hiền hoà sang dòng sông dâng trào với cát vàng cuồn cuộn.

Quá đáng sợ.

Tô Tinh bị sốc khi nhìn thấy đàn di cư ở cụ ly gần.

Chẳng trách mẹ Rồng Đen lại từ chối bé làm thịt khô, hoá ra ngay từ đầu mẹ đã có ý định di cư theo đoàn thú.

Tô Tinh cảm thấy nhẹ nhõm, không cần phải lo lắng mẹ Rồng Đen sẽ đói vào mùa đông nữa.

Suy cho cùng thì ở đây toàn là tiệc buffet tươi ngon.

Trong đầu Tô Tinh xuất hiện một hình ảnh:

Hắc Long đi theo hàng dài thú di cư, khi đói sẽ chọn ngẫu nhiên một con may mắn trúng thưởng từ đàn bên dưới thưởng thức.

Này là con gì? Thú cổ dài, ăn nó.

Đây là con gì? Thú sừng to, ăn nó.

Đây là con gì? Thú sừng dài, ăn nó ăn nó.

Cộp ~

Tô Tinh thèm, bé lôi mớ hạt dưa trắng của mình ra vừa mổ vừa ngắm cảnh.

Tuy không ăn được thịt động vật nhưng bé vẫn có một kho lương thực, cảm ơn mẹ đã mang kho thóc theo cùng.

Thức ăn này đủ cho bé ăn đến năm sau.

Miễn là mùa đông không quá dài.

Rất nhiều loại động vật chọn cách rời bỏ khu rừng quen thuộc, băng qua núi sông đến nơi khác, phải chăng đều này có nghĩa là mùa đông ở đây vượt giới hạn chịu đựng?

Là tình trạng khan hiếm thực phẩm hay thời tiết quá lạnh? Hay là cả hai?

Tô Tinh không biết gì về chuyện này.

Cũng may bé không cần quá quan tâm nó, bé có mẹ chăm.

Một con rồng cẩn thận mang cho bé cả một vựa lúa và một chiếc chăn lông trước khi lên đường.

Mẹ Rồng Đen đã lên kế hoạch mọi việc, bé chỉ cần làm theo là được.

Sau khi Tô Tinh ăn uống no đủ, bé cúi đầu chào mẹ rồng đang tập trung bay lượn rồi chui vào chăn lông đánh một giấc.

Sự di chuyển của các loài động vật khác là ăn ngủ ngoài trời, chịu đói chịu khát băng qua núi sông.

Tô Tinh lại thoải mái như đang ở trên một con siêu xe sang trọng.

Bé thậm chí còn không cần phải “lái xe”, Mẹ Rồng Đen đã làm tất cả.

___

Rồng Đen luôn giữ một khoảng cách gần với bầy thú.

Đôi khi nó di chuyển về phía trước cùng đàn, đôi khi lại vượt qua chúng, dừng lại trước mặt chúng và đợi đại bộ phận đàn thú đi qua rồi mới đuổi theo.

Những kẻ săn mồi giống như Hắc Long đi theo bầy đàn không thiếu, chỉ là chúng có thân hình nhỏ hơn Hắc Long rất nhiều, hành tung cũng càng thêm bí ẩn, chúng nó kết bè kết cánh, trốn trong bụi cỏ vàng hoặc trong rừng cây khô héo, đi theo đàn thú dư cư, đợi thời cơ hành động.

Hoàng hôn, những con thú di chuyển cả một ngày đã kiệt sức, dần dần đi chậm lại, ăn cỏ khô và lá cây trên mặt đất xung quanh để bổ sung năng lượng.

Hắc Long đáp xuống từ xa, nhẹ nhàng đặt chiếc mai trên chi trước xuống bãi cỏ.

Nó thu lại cánh, cúi đầu dùng con ngươi màu vàng thẳng đứng nhìn vào bên trong thông qua cái lỗ nhỏ bên hông.

Chiếc mai chứa đầy những vỏ lọ trái cây sấy và hai bộ lông trắng chồng lên nhau ở cửa kho.

Bộ lông nhúc nhích, một vật tròn nhỏ uốn cong dưới bộ lông, một lát sau một cái đầu màu vàng ấm từ dưới thò ra.

“Chϊếp….”

Phù, cuối cùng cũng ra được, bảo bối sắp buồn chết.

Tô Tinh ngước mắt lên, đột nhiên nhìn thấy một con ngươi vàng thẳng đứng chặn toàn bộ cửa hang.

Bé giật mình, nhưng nhanh chóng nhận ra đây là mắt của mẹ Rồng Đen, liền vui vẻ chui ra khỏi giường chăn lông chạy về phía đó.

Hắc Long di chuyển đầu ra xa xa cửa, để quả cầu lông chui ra khỏi ngoài.

Cái nút bần bên hông chỉ bịt kín phần lớn lỗ bên hông, chỉ chừa lại một khoảng trống vừa đủ cho Tô Tinh ra vào.