Hiển nhiên vừa rồi hắn đã bị trúng Quỷ hoặc, cũng may trong lúc vô tình hắn đánh rơi hộp trang điểm ở trên bàn trang điểm, nếu không… Vừa nghĩ tới đó, sau lưng Triệu Khách rét run, da gà da vịt nổi hết lên, không nhịn được cảm thấy hoảng sợ.
Loại nhắc nhở này, ngoại trừ con tem này, Triệu Khách nhớ kỹ cũng từng thấy trên danh sách đổi, hình như là… Là trên con tem Quỷ anh kia từng có nhắc nhở như vậy.
Xem ra chỉ cần là loại tem này, sau này hắn vẫn phải cẩn thận một chút, đừng lật thuyền trong mương, vậy sẽ trở thành trò cười lớn.
Quay đầu nhìn hũ tro cốt đã trống rỗng, lớp sương đen bên trong đã biến mất không thấy gì nữa, cũng chỉ còn lại cái hộp này.
“Keo kiệt, chỉ có ít như thế?”
Cẩn thận tìm kiếm một lần, sau khi xác định không bỏ sót, Triệu Khách bĩu môi, bàn về số lượng tem hình như còn không nhiều bằng lần trước.
Cũng may, cuối cùng số điểm bưu điện vẫn khiến trong lòng Triệu Khách thăng bằng hơn chút, tổng cộng 22 điểm bưu điện còn phong phú hơn lần trước nhiều.
Cộng thêm một con tem đặc thù hai năng lực này, không thể nói thu hoạch lần này không lớn, cộng thêm một con tem trên tay mình, chỉ số lượng tem đặc thù đã hơn chín cái rồi.
Về phần điểm bưu điện, hắn đánh chết Vương Chung ở trong không gian khủng bố, lựa chọn kế thừa toàn bộ điểm bưu điện của hắn ta, một lần đạt đến 46 điểm bưu điện, nhưng trước đó hắn liên tục kích hoạt năng lực đã tiêu hao khá nhiều, cộng thêm số điểm bưu điện lần này, hiện tại trên tay hắn chỉ có 41 điểm bưu điện.
Tuy thu hoạch khả quan nhưng sau khi Triệu Khách cẩn thận tính toán điểm bưu điện mà mình đã tiêu hao, trong lòng vẫn không nhịn được lau mồ hôi, nói thầm: “Cũng may đã kế thừa điểm bưu điện của Vương Chung, nếu chỉ dựa vào chút điểm bưu điện của mình, căn bản không đủ để tiêu hao.”
Lần này Triệu Khách đột nhiên hiểu rõ vì sao lúc gặp được Mặt Sẹo ở trong không gian khủng bố thứ nhất, hắn ta lại nói cho bọn họ biết điểm bưu điện là căn bản của người đưa thư.
Bây giờ suy nghĩ một chút, đúng là không sai, một lần vào không gian khủng bố liên tục kích hoạt năng lực sẽ bắt đầu tiêu hao điểm bưu điện một cách nghiêm trọng, lấy Hơi thở tự nhiên và Hóa gấu ra để nói, tuy năng lực tiêu hao không nhiều nhưng không chịu được việc sử dụng thường xuyên, còn có Phi đao thuật, mỗi một lần sử dụng khúc xạ đều tiêu hao điểm bưu điện của mình.
Càng khỏi phải nói đến Múa rối pháp của Khôi Lỗi Sư, cái này tiêu hao năng lực cực cao, một lần là 6 điểm bưu điện, hắn kích hoạt hai lần đã tiêu hao hết 12 điểm bưu điện.
Ngươi không tính những con số này thì không biết, ngươi tính rồi sẽ phát hiện một trận chiến hạng nặng gần như tiêu hao tất cả điểm bưu điện.
Chẳng trách đến cuối cùng Lý Lão Hán lại tình nguyện để thể năng của mình biến chất một lần nữa, cũng không kích hoạt cải lão hoàn đồng, vì quá con mẹ nó đốt điểm bưu điện.
Thậm chí Triệu Khách không nhịn được tính toán sổ sách ở trong lòng, nếu 1 điểm bưu điện đổi được một thỏi vàng khoảng hai ba mươi vạn, chi phí trong chuyến đi này của hắn tương đương với khoản tiền để đánh một chiến dịch quy mô nhỏ ở trong hiện thực.
Có lẽ số tiêu hao của hắn nhiều hơn đám người đưa thư có những con tem có thể tạo thành trọn bộ như đám người Phi Mã, bởi vì giúp đỡ lẫn nhau, bọn họ chỉ cần dùng một loại năng lực uy lực to lớn nhưng tiêu hao nhỏ là đủ rồi, vậy có thể giảm thấp sự tiêu hao của bọn họ với số lượng đáng kể.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách không nhịn được hơi đau đầu gãi đầu, thu lại sách tem, cúi đầu nhìn hộp đồ trang điểm đã vỡ nát trên mặt đất, khóe môi giật giật, dứt khoát ném sạch những thứ có liên quan đến đồ trang điểm, định ngày mai đi tìm Vương Na sẽ mua một bộ khác.
“Vù vù…”
Lúc này, Triệu Khách nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng xe tắt máy, nhìn thời gian thấy đã là 12 giờ, sắc mặt lập tức trở nên xấu xí, nhanh chóng lấy ra một bộ quần áo đầu bếp sạch sẽ từ trong tủ quần áo, sau khi nhanh chóng mặc xong mới đi xuống, chuẩn bị tiếp đón thực khách hôm nay.
“Tiểu huynh đệ, năm ngoái ta từng đến chỗ này thưởng thức tay nghề của ngươi, năm nay ta đưa phụ thân ta đến, ta biết chỗ ngươi không cho gọi món, nhưng ta tự mang đến một con cá, có thể làm giúp ta không?”
Thoạt nhìn nam nhân trước mắt khoảng 46 47 tuổi, trên đầu chỉ có mấy cọng tóc là những sợi tóc cuối cùng trên đầu hắn ta, nhìn đồng hồ trên tay hắn ta, Triệu Khách không khó đoán được thật ra người này không tính là giàu có.
Chỉ có thể coi là giai cấp bậc trung, e rằng cái giá khi đến nơi này ăn cơm cũng đủ khiến hắn ta nhức nhối một thời gian, hắn ta còn đỡ một vị lão nhân.
Thoạt nhìn lão nhân này khiến người ta rất khó đoán được số tuổi, không phải vì trẻ tuổi mà là quá già rồi, mái tóc bạc trắng, da thịt trên mặt nhão ra, ánh mắt đờ đẫn, thoạt nhìn hơi ngây ngốc.
Nhưng đây không phải là những chỗ khiến Triệu Khách chú ý, điều thật sự khiến Triệu Khách chú ý là con cá do người trung niên kia mang đến.
Nhìn từ vẻ bề ngoài, con cá này nặng ít nhất 8kg, hoàn toàn được coi là một con cá lớn, dù làm một bữa tiệc toàn cá cũng đầy đủ.