Nhưng trước mặt lại là ánh nắng khiến Triệu Khách không mở nổi mắt, Triệu Khách không nhịn được ngạc nhiên quay sang nhìn thấy bên cạnh hắn có một cây gậy, hai bên trái phải treo một cái đầu người giấy rách nát.
Triệu Khách nhìn lại, đây không phải đầu Trù Tam Điên và Thúy Lan à, đặc biệt là đầu Thúy Lan gần như bị tách ra, cũng làm khó nàng có thể chống đỡ đến bây giờ.
“Về dương gian rồi!”
Triệu Khách nhìn quanh thấy hơi choáng ngợp, hình như hắn chỉ ngủ thϊếp đi, nhưng việc gặp được khách sạn Âm Dương là thật hay là mơ?
【 Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến phá hoại âm hôn, có thể ở lại chỗ này 10 ngày, cũng có thể lựa chọn lập tức trở về hiện thực 】
Lúc này bên tai Triệu Khách vang lên tiếng nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ cho thấy những điều hắn gặp phải trước đó không phải nằm mơ, lại nhìn sách tem của hắn, trong sách tem có một tờ phối phương và xác Hắc Khổng Tước bị lột sạch.
“Phù…”
Triệu Khách thở phào một hơi, mấy ngày nay ở trong âm phủ bầu không khí luôn nặng mùi đất tanh hôi, lúc này thật sự hít vào một ngụm không khí mới mẻ, Triệu Khách cảm giác cả người mình có tinh thần hơn nhiều.
“Đi thôi hai vị.”
Triệu Khách thu đầu Trù Tam Điên và Thúy Lan vào sách tem sau lưng, sau khi rời khỏi âm phủ, hai cái đầu cũng biến thành giấy rách, tất nhiên khi thu vào sách tem sẽ không gặp vấn đề không đủ quyền hạn nữa.
Thật ra chỗ hắn tỉnh lại cũng là trong một rừng cây nhãn, phía dưới không xa là một nghĩa trang, thoạt nhìn là mộ tổ của thôn dân gần đây.
“Hu hu hu…”
Chưa đi được nửa đường, Triệu Khách đã nghe được cách đó không xa vang lên tiếng khóc tang, nhìn theo tiếng khóc tang, ở đằng xa có một đoàn người đang nâng quan tài, nhìn tình hình cũng không nhỏ.
Triệu Khách cũng chỉ nhìn thoáng qua từ xa, chỉ thấy quan tài bị mở ra, một cái xác nam được đưa ra từ trong quan tài, lúc đầu Triệu Khách còn không để ý nhưng bây giờ không nhịn được trợn to mắt.
Chỉ thấy xác nam được đưa ra chính là tân lang bị hắn dùng một dao đâm chết?
Thấy thế, Triệu Khách không nhịn được đi lên trước, chen vào trong đám đông, nhìn từ khí tức, không sai, đúng là tân lang kia.
“Này, ngươi làm gì đó.”
Thấy một người xa lạ như Triệu Khách lại đến gần xác chết, lập tức tiến lên ngăn cản, đồng tử Triệu Khách lóe lên, động thái thị giác của hắn ở trong trạng thái tăng cường, bàn tay đang đưa ra của hai người thật sự chậm như ốc sên.
Thân thể nhanh chóng nghiêng đi né tránh sự xô đẩy của hai người, chỉ thấy Triệu Khách giơ chân lướt qua giữa hai người, nhanh chân bước đến trước xác chết.
Cẩn thận nhìn lại, sắc mặt tân lang trắng bệch, trên người đã xuất hiện rất nhiều thi ban nhưng không có mùi hôi, xem ra thời gian chết không quá hai ngày.
Đưa tay sờ lên ngực xác chết, tuy cách lớp quần áo nhưng vết thương trên cơ thể tuyệt đối không nhầm được.
“Chẳng lẽ…”
Trong lòng Triệu Khách lạnh lẽo, nói thầm: “Nếu ta không đâm chết tân lang, vậy bây giờ tân lang còn có thể sống sót không?”
Nghĩ đến đây, Triệu Khách không nhịn được hơi tiếc hận, mặc dù chỉ gặp mặt một lần nhưng lúc tân lang bị hắn đâm chết còn cố hết sức nhắc nhở hắn để ý nguy hiểm, có thể thấy đây là một người rất tốt.
“Người này làm gì thế, nhanh lôi đi, lôi đi, còn làm phiền nữa chúng ta sẽ báo quan.”
Mấy người trung niên mặc đồ tang đi tới, thoạt nhìn người cầm đầu có tuổi tác lớn nhất là quản sự đám tang này.
Nếu đổi lại là Tề Lượng lòng dạ nhiệt tình, chắc chắn lúc này đã lao đến nói chuyện với những người này.
Nhưng Triệu Khách lại khác, sau khi xác định tân lang nằm trong quan tài đã chết, tất nhiên sẽ không xảy ra xung đột không đáng có với những người xung quanh, dù cho bây giờ một mình hắn cũng có gϊếŧ sạch những người này.
Cùng với suy nghĩ này, tinh thần Triệu Khách trở nên hơi hoảng hốt, một cảm giác khát máu nóng vội nhanh chóng phóng đại trong đầu hắn, dường như có một giọng nói rất thô kệch đang gào thét về phía hắn: “Gϊếŧ chết, gϊếŧ chết, gϊếŧ chết toàn bộ.”
“Đi nhanh lên, thất thần cái gì!”
Ở bên cạnh, đại hán phụ trách khiêng quan tài thấy Triệu Khách còn đứng ngây ra đó, không nhịn được đi lên chuẩn bị kéo Triệu Khách ra, nhưng lúc bàn tay chạm vào trên cánh tay Triệu Khách, Triệu Khách chậm rãi ngẩng đầu liếc qua.
Ánh mắt hung ác nham hiểm như một con rắn độc khát máu đang để lộ ra răng nanh có độc, chuẩn bị phát động một kích trí mạng bất cứ lúc nào, da đầu đại hán tê rần, cho dù đứng dưới ánh mặt trời vẫn cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
Trong chốc lát, đại hán giật mình, vô thức buông tay ra, lùi lại một bước.
Chẳng mấy chốc, ánh mắt Triệu Khách dần bình tĩnh lại, yên lặng thở sâu, lý trí tuyệt đối lại kiềm chế giọng nói trong đầu hắn, xoay người sải bước rời đi.
“Có phải đầu óc người này có bệnh không?”
Thấy Triệu Khách rời đi, có người bước tới vỗ vai đại hán, nhưng vừa chạm tay vào đã cảm thấy ướt nhẹp, nhìn lên chỉ thấy vẻ mặt đại hán trở nên trắng bệch, cả người đổ mồ hôi lạnh.
Quản sự không chú ý tới vẻ mặt đại hán, còn đang thúc giục ở phía sau: “Nhanh nhanh, chôn đi nào, đừng trì hoãn ở đây nữa, nhanh lên, trở về còn có tiệc rượu để ăn.”