Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 74 - Bắt được ngươi (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Chẳng lẽ là chuột vương?” Lý Lão Hán cau mày: “Nhất định phải gϊếŧ chết con chuột vương này, nếu không sớm muộn gì mọi người cũng bị mài chết.”

“Khó!”

Nam nhân trung niên lắc đầu, con chuột vương này rất giảo hoạt, thỉnh thoảng lại thay đổi vị trí của mình, còn đang được bầy chuột đông đảo bảo vệ, muốn đánh gϊếŧ cũng không dễ dàng.

“Đã đến mức này rồi, mọi người đừng giấu giếm nữa, có cách nào nhanh nói ra.” Lý Lão Hán nhìn về phía nam nhân trung niên ở sau lưng người lùn, đến bây giờ nam nhân này vẫn chưa thể hiện ra thực lực thật sự.

Phát hiện được ánh mắt của Lý Lão Hán, nam nhân trung niên thu hồi mắt hư không, rất thản nhiên thừa nhận: “Nếu các ngươi giúp ta cố định vị trí của chuột vương, ta có cách một phát gϊếŧ nó.”

“Chắc chắn!”

Lý Lão Hán nghe vậy không nhịn được nhướn mày, nhìn thế nào cũng thấy con chuột vương kia khó đối phó, đối phương lại nói một phát đánh gϊếŧ, nhìn vẻ mặt lúc đối phương nói chuyện, hình như cũng không phải là giả.

“Vậy thì tốt, cứ giao vị trí của chuột vương cho ta!” Phi Mã đúng là một người nôn nóng, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của nam nhân trung niên, hắn ta vỗ ngực, lại chạy xuống dốc đứng lao về phía chuột vương.

Ở đằng sau, Lý Lão Hán căn bản không kịp khuyên can, thấy thế lông mày cau lại, mắng: “Thằng ngu này!”

Dứt khoát cắn răng một cái cũng lao ra theo.

“Cơ hội!”

Triệu Khách trốn trong rừng cây thấy thế, đôi mắt sáng ngời, nhanh chóng cùng lao ra từ trong bụi cây.

“Tiểu tử, ngươi đừng điên nữa, nhanh trốn đi, ôi… Cái mũi của ta!”

Một con chuột âm phủ bò lên trên lưng Triệu Khách, há miệng gặm trúng cái mũi của Trù Tam Điên, cái răng sắc bén vừa cắn xuống đã cắn ra một cái lỗ to trên mũi Trù Tam Điên.

Triệu Khách đưa tay lấy con chuột âm phủ đang cắn mũi Trù Tam Điên xuống, sau khi vặn gãy cổ chuột âm phủ, rất thô bạo trực tiếp nhét xác vào miệng Trù Tam Điên, chặn lại miệng hắn ta.

【 Hoàng kim toa 】 , 【 Thanh linh giáp 】 , 【 Man vương chi quan 】

Phi Mã đồng thời kích hoạt lực lượng của ba con tem đặc thù rồi lao vào trong đàn chuột, chém gϊếŧ thẳng về phía chuột vương, thực lực của Phi Mã tuyệt đối cao hơn Lý Lão Hán.

Một người như cái tank thịt điên cuồng lao đánh thẳng về phía trước, sau lưng lại có Lý Lão Hán đi theo sau giúp đỡ yểm trợ dọn dẹp rất nhiều chuột âm phủ cho hắn ta.

“Đúng là Phi Mã!”

Người lùn trốn ở phía sau thấy thế, trong lòng không nhịn được thấy hơi hâm mộ, con tem trên tay hắn ta tuyệt đối là tổ hợp hiếm có trong số người đưa thư hạ cấp.

Nhưng tổ hợp tem của Phi Mã mạnh hơn hắn ta, tất cả mọi người là cao thủ chém gϊếŧ cận chiến, nhưng trong nháy mắt này đã kéo ra sự chênh lệch, dù là ai trong lòng cũng thấy không cam tâm.

“Hừ, đồ lỗ mãng, bảo vệ ta cho tốt, để ta chuẩn bị Hư không tiễn!”

“Yến Tam, ngươi định??” Người lùn ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía nam nhân trung niên sau lưng.

Chỉ thấy trong đôi mắt tam giác sáng ngời có thần của Yến Tam lóe lên tia sáng lạnh xảo trá, nói nhỏ: “Vậy người không cần để ý đến!”

Yến Tam nói xong chắp tay trước ngực, một con tem đặc thù khác xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, thấy con tem này, trong lòng người lùn không nhịn được tiếc hận.

Tem bí bảo, loại tem này là hàng dùng một lần, phải trả cái giá đắt để sử dụng, thường lớn đến mức kinh người, chỉ mỗi việc điểm bưu điện đã tiêu hao ít nhất là 10 điểm bưu điện trở lên, nhưng phương diện uy lực lại không tầm thường.

Yến Tam sử dụng lá bài tẩy này, hiển nhiên đã có dự định, người lùn thấy thế nghiến răng một cái, cũng không giữ lại nữa, kích hoạt năng lực của một con tem khác của mình. Chỉ thấy từng đạo sấm sét lan tràn dưới chân người lùn, hình thành một bình phong lôi điện, những con chuột âm phủ nhào đến từ xung quanh lập tức bị lôi điện đánh xuyên qua.

“Phù…”

Chỉ thấy Yến Tam thở sâu, con tem màu đen trên tay dần bị nhen lửa trong lòng bàn tay, theo con tem này bị thiêu đốt, một ngọn lửa màu đen dần ngưng tụ ra hình dáng một mũi tên toàn thân đen nhánh.

Trên mũi tên lóe ra màu tím đen, một luồng khí tức nguy hiểm khiến đám chuột âm phủ xung quanh cũng bắt đầu thay đổi phương hướng, nhanh chóng né tránh.

Mũi tên chậm rãi khóa chặt phương hướng của chuột vương ở phía trước.

“Chết đi!”

Trong mắt Yến Tam lóe lên tia sáng tàn bạo, ánh mắt vẫn khóa chặt vào chuột vương.

“Ong ong ong...”

Đúng lúc này, ba tia sáng lạnh từ góc độ khác nhau lặp đi lặp lại khúc xạ về phía Yến Tam, dù là góc độ hay thời gian đều nắm bắt đến cực hạn.

Ba tia sáng lạnh bắn gϊếŧ về phía Yến Tam từ góc độ khác nhau, cho dù người lùn có muốn ngăn cản cũng không thể ngăn cản toàn bộ.

Nhưng điều quỷ dị là chỉ thấy trong tích tắc ba thanh đạo nhọn đến gần Yến Tam, trước ngực Yến Tam có một lá bùa lóe sáng, sau khi khiến cho không khí xung quanh ngưng kết lại trong tích tắc ngắn ngủi, phanh phanh phanh, ba thanh đao nhọn đồng thời rơi trên mặt đất.

Yến Tam quay phắt lại ánh mắt nhìn chằm chằm vào bụi cỏ bên trái hắn ta, trong mắt hiện ra tia sáng xảo trả, cười lạnh nói: “Bắt được ngươi rồi!”

Đồng tử Triệu Khách co rụt lại, nói thầm: “Bẫy rập!”
« Chương TrướcChương Tiếp »